Chương 121: Hành Vi Phạm Tội Điên Rồ
"Chít chít!" Chồn tuyết bất ngờ không kịp đề phòng, lập tức nhảy ra, dị năng màu sắc giống như bom sương bay ra khỏi cơ thể, rất nhanh vây quanh Mạnh Giang Thiên.Mạnh Giang Thiên cười lạnh, quanh thân có gió lớn gào thét, những sương mù màu sắc còn chưa tới gần Mạnh Giang Thiên đã bị thổi tan.Không có dị năng mê hoặc, Mạnh Giang Thiên nhìn thấy chồn tuyết chạy trốn đặc biệt rõ ràng.Tốc độ của chồn tuyết cùng Mạnh Giang Thiên căn bản không phải cùng một đẳng cấp, rất nhanh Mạnh Giang Thiên có thể đuổi kịp chồn tuyết, thậm chí không cần quá nhanh.Nhàn nhã dạo chơi đi theo phía sau chồn tuyết, từng cái dao gió truy đuổi chồn tuyết, ở trên người nó vạch từng vết thương, máu tươi chảy dài một đường.Máu chảy quá nhiều, tốc độ chồn tuyết dần dần chậm lại, Mạnh Giang Thiên đuổi theo càng thoải mái.Chồn tuyết loạng choạng ngã xuống đất, lăn vài vòng, đau như kim châm cố gắng đứng lên tiếp tục chạy.Mạnh Giang Thiên còn muốn đến Thôi gia kiểm tra sự việc, cũng không có sở thích ác liệt ngược đãi người khác như chồn tuyết, từ trên cao nhìn chồn tuyết, dao gió bay ra, rốt cuộc chồn tuyết không trốn thoát, thân thể tách ra chết lâm sàng.Mạnh Giang Thiên nhìn thi thể chồn tuyết, khẽ nhíu mày, hình như có chút quá thuận lợi.Cẩn thận đáp xuống đất, kéo thân thể và đầu chồn tuyết ra, quả thật chết tại chỗ.Gió lớn trên người vẫn gào thét như cũ, sương mù màu sắc đều bị gió ngăn cách ở bên ngoài, khẳng định sẽ không bị dị năng của chồn tuyết mê hoặc nữa, hẳn là nó đã đã chết.Mặt Mạnh Giang Thiên không chút thay đổi đốt người chồn tuyết, nhìn chồn tuyết bị thiêu thành tro mới yên tâm rời đi.Sau khi Mạnh Giang Thiên rời đi một lúc lâu, chồn tuyết đầy vết thương từ trên cây rậm rạp nhảy xuống.Đi tới bên đống tro cốt kia, chồn tuyết sợ hãi không thôi.Con người chết tiệt, sao hắn còn có dị năng hệ lửa? May mà nó không sử dụng ảo thuật trên người mình, lúc chạy trốn bắt được một con thỏ, áp dụng ảo thuật lên người thỏ, khiến Mạnh Giang Thiên nhầm thỏ là mình đuổi giết.Nếu không phải nó thông minh, hiện tại chính là nó chết. Người đàn ông này thật đúng là không dễ chọc, về sau phải cẩn thận.Chồn tuyết liếm liếm vết thương trên người, trong lòng nhớ thương thứ nhỏ bé trong bụng Thôi Tây Sinh, khập khiễng chạy về thành phố.Mạnh Giang Thiên cũng không biết mình lại bị chồn tuyết đùa giỡn, an tâm đi tới khu an toàn, lặng lẽ lẻn vào xung quanh Thôi gia quan sát tình huống.Từ bên ngoài không nhìn ra cái gì, chỉ có thể nhìn thấy người tới người lui quét dọn đình viện. Sắc mặt của những người này đều không tốt lắm, trên mặt có người còn có vết thương. Họ mặc cùng một kiểu quần áo, chắc được gọi là nô lệ.Ở bên ngoài quan sát một lúc, Mạnh Giang Thiên chuẩn bị vào xem một chút. Tuy anh đã rất cẩn thận nhưng vẫn không tránh khỏi màn hình kín đáo.Tiếng cảnh báo bén nhọn vang lên, Mạnh Giang Thiên không trì hoãn chút nào, lập tức thuấn di ra ngoài.Tiếng chuông báo động của Thôi gia làm cho cả khu biệt thự đều sôi trào. Dị năng giả lục soát trong khu biệt thự, Mạnh Giang Thiên bất đắc dĩ chỉ có thể tạm thời rời khỏi khu biệt thự.Tùy tiện tìm một chỗ ăn cơm trưa, Mạnh Giang Thiên mua chút gia vị chuẩn bị mang về.Quả thật thịt thỏ nướng buổi sáng rất ngon, chỉ cần thêm một chút muối là hoàn hảo, nếu thêm có gia vị thì hương vị cũng sẽ tốt hơn.Mạnh Giang Thiên cầm gia vị đi ra khỏi siêu thị, Diêu Tuyết quyến rũ xinh đẹp dựa vào một cột điện, trong tay xách cái túi, cười đến hoa ghen đua thắm nhìn anh."Làm sao cô biết tôi ở đây?" Mạnh Giang Thiên nhíu mày hỏi."Đường phố đầy camera giám sát, muốn tìm được cậu quá dễ dàng. Kể từ khi cậu đi, tôi đã ở trước màn hình chờ cậu xuất hiện.""Hiện tại đã thấy, cô có thể đi." người phụ nữ vẫn là đức tính này, Mạnh Giang Thiên lười phản ứng cô, chuẩn bị lại đi Thôi gia xem tình hình một chút."Thôi gia có trộm, tên trộm kia chính là cậu. Thôi gia ồn ào huyên náo, ảnh chụp màn hình giám sát của cậu đã bị phát ra toàn thành, Thôi gia treo thưởng 100 vạn đến bắt cậu. Tôi nhìn ảnh chụp màn hình, may mắn chụp không rõ ràng, nhưng bộ quần áo này giống nhau như đúc. Đổi một bộ đi, nếu cậu ra ngoài như vậy, bị người có tâm nhìn thấy, cậu sẽ gặp phiền phức." Diêu Tuyết ném túi trong tay cho Mạnh Giang Thiên."Thôi gia đang truy nã tôi?" thật sự Mạnh Giang Thiên không nghĩ tới, anh còn chưa đi giết Thôi gia, Thôi gia đã bắt đầu truy nã anh."Nếu không thì như nào? Ngoài miệng không có lông, làm việc không tốn sức. Em trai, cậu vẫn còn quá trẻ, làm việc quá cẩu thả. Thay quần áo đi theo tôi, chị tìm cho cậu một trợ thủ đối phó Thôi gia. Có trợ thủ này, cam đoan cậu báo thù có thể làm được nhiều việc hơn.""Trợ thủ lợi hại như vậy, các cô giúp tôi thì có điều kiện gì?" Mạnh Giang Thiên không tin bánh trên trời rơi xuống đầu, cũng không tin sẽ có người vô duyên vô cớ giúp anh."Quản lý khu an toàn này, cậu nói có lợi hại không? Về phần vì sao giúp cậu, cậu đi gặp Trần tiên sinh liền biết. Tôi ở đây chờ cậu mười phút, cũng đủ để cậu thay quần áo, có muốn đến hay không thì cậu tự quyết định." Diêu Tuyết ngồi ở lan can ven đường nhìn Mạnh Giang Thiên.Mạnh Giang Thiên vào siêu thị một lần nữa, vào phòng vệ sinh thay quần áo xong. Không do dự đi ra tìm Diêu Tuyết.Sự giúp đỡ của một người quản lý khu an toàn thực sự có thể tiết kiệm cho anh rất nhiều thời gian.Về phần mục đích của bọn họ, Mạnh Giang Thiên chuẩn bị đi xem trước, nếu mục đích của bọn họ quá đáng, anh cũng kịp từ chối."Tôi biết cậu sẽ tới, đi thôi." Diêu Tuyết vui vẻ ném một ánh mắt bắt thính với Mạnh Giang Thiên, dẫn Mạnh Giang Thiên lên xe, một đường nhanh chóng rời đi.Diêu Tuyết đỗ xe trước một tòa nhà trang nghiêm, đi vào tầng một, đám người huyên náo nhìn thấy Diêu Tuyết đều không nhịn được nhìn thêm vài lần, nhân viên công tác ở đây biết Diêu Tuyết, đều chào hỏi cô.Mạnh Giang Thiên lại cảm giác được một ánh mắt rất không thân thiện không kiêng nể gì đánh giá anh.Theo ánh mắt nhìn lại thì thấy một người đàn ông chừng ba mươi tuổi đang nhìn chằm chằm anh không chớp mắt, địch ý cùng cảnh cáo trong mắt không chút che dấu.Mạnh Giang Thiên lạnh nhạt liếc mắt nhìn người đàn ông, dị năng hệ cây cảm giác được rõ ràng dị năng rung động trên người đàn ông, đại khái ở cấp ba, căn bản không phải là đối thủ của anh.Không hiểu nổi. Mạnh Giang Thiên trả cho người đàn ông một con mắt khinh thường, quay đầu không nhìn hắn, đi theo Diêu Tuyết qua đám đông, đi tới bên cạnh thang máy.Tầm mắt của người đàn ông phía sau như muốn chọc thủng gáy anh, nóng bỏng khiến người ta không thể bỏ qua.Mạnh Giang Thiên bất đắc dĩ thở dài, vô duyên vô cớ như nào lại có thêm một địch nhân, rõ ràng cái gì anh cũng không làm."Cậu thở dài cái gì? Tuy rằng ngoài miệng cậu không có lông, nhưng cậu cũng không cần cố ý thở dài như bô lão vậy." Diêu Tuyết nhìn Mạnh Giang Thiên nói."Tôi không giả bộ bô lão." Mạnh Giang Thiên mặt lạnh giải thích."Vậy tại sao cậu lại thở dài?"Cửa thang máy mở ra, Diêu Tuyết và Mạnh Giang Thiên đứng cạnh nhau đi vào thang máy.Mạnh Giang Thiên nhìn người đàn ông trong đám người đang trừng mắt nhìn anh nói: "Người kia là ai, anh ta có thù với tôi sao?"Diêu Tuyết nhìn theo ánh mắt Mạnh Giang Thiên thì lập tức nhìn thấy gương mặt tức giận đùng đùng của người đàn ông, thoáng nở nụ cười.Cửa thang máy chậm rãi đóng lại ngăn cản tầm mắt của người đàn ông, Diêu Tuyết ấn tầng 5 giải thích: "Đó là Mã Duệ, người đàn ông tôi vẫn theo đuổi. Đáng tiếc hắn không đáp ứng theo đuổi của tôi. Nhưng nhìn bộ dáng hôm nay của hắn thì phỏng chừng hắn sắp đáp ứng tôi. Em trai, nếu tôi theo đuổi được hắn thì cũng có một phần công lao của cậu, đến lúc đó mời cậu ăn kẹo mừng.""Cho nên hắn coi tôi là tình địch sao?" Chân tướng này khiến Mạnh Giang Thiên càng thêm im lặng."Không cần để ý, mỗi một người đàn ông cạnh tôi đều là tình địch của hắn. Nhưng tên đần này chỉ trợn mắt, cho tới bây giờ cũng không vì tôi tìm tình địch trao đổi."Đi thang máy lên tầng 5. So với tầng một náo nhiệt thì tầng 5 yên tĩnh hơn rất nhiều.Đi vào một phòng làm việc, trong phòng có người đàn ông trung niên nhiệt tình chào đón."Cậu chính là Mạnh Giang Thiên phải không, tôi đã nghe danh từ lâu, Tiểu Tuyết cũng sắp thổi cậu thành thiên thần hạ phàm rồi. Tôi là Trần Trạch Khôn, quản lý khu an toàn này.""Xin chào, tôi là Mạnh Giang Thiên.""Chú Trần, cháu cũng không khoác lác, thật sự hắn rất lợi hại. Vừa lúc nơi này có máy kiểm tra cấp bậc, cậu có muốn đi kiểm tra một chút hay không, để cho chú Trần biết tôi không có khoác lác.""Không cần, chúng ta nên nói chính sự đi." Trong văn phòng, máy kiểm tra đẳng cấp kia rất nổi bật, không hợp với văn phòng đơn giản này.Vừa nhìn đã biết máy này chính là đặt tạm thời ở đây, đây là đặc biệt chuẩn bị cho anh.Mạnh Giang Thiên không thích loại cảm giác bị người ta tính kế này, hơn nữa tuy rằng không biết đẳng cấp hiện tại của mình là bao nhiêu, nhưng anh cảm giác hẳn rất cao.Nếu vượt qua suy đoán của hai người này, khẳng định sẽ rất phiền toái, cho nên rất dứt khoát từ chốiBị Mạnh Giang Thiên từ chối dứt khoát như vậy, cả Diêu Tuyết và Trần Trạch Khôn đều có chút xấu hổ.Diêu Tuyết bị từ chối có chút thành thói quen, rất nhanh khôi phục khuôn mặt tươi cười, cợt nhả nói: "Tại sao lại giấu giếm, không biết đẳng cấp của cậu thì chúng tôi bố trí chiến thuật kiểu gì?""Các cô có chiến thuật gì nói nghe một chút, tôi có thể làm được thì sẽ làm." Mạnh Giang Thiên không bị bẫy."Ài, quên đi, cậu không muốn chúng tôi cũng không cưỡng cầu. Chú Trần, kế hoạch của chúng ta là gì?""Tiểu Tuyết nói có thể cậu là cấp bốn, cho nên chúng tôi cũng dựa theo kế hoạch dị năng cấp bốn sắp xếp. Cậu nên xem qua trước." Trần Trạch Khôn đưa cho Mạnh Giang Thiên một phần tư liệu.Mạnh Giang Thiên nhìn một cái thì lông mày nhướn lên, kế hoạch này rất tàn nhẫn, anh chỉ muốn giết người Thôi gia báo thù thôi.Nhưng Trần Trạch Khôn đã muốn tiêu diệt Thôi gia, còn muốn Thôi gia có tiếng xấu ngàn năm. Từng tội ác trên đây, Mạnh Giang Thiên cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, không biết loại tội danh này công bố ra ngoài, có người có thể tin hay không.Thấy Mạnh Giang Thiên nhíu mày, Trần Trạch Khôn cười nói: "Có phải cảm thấy tội ác trên đó có chút nhảm nhí không?"Mạnh Giang Thiên gật đầu.Băm chân tay người bình thường thành người lợn.Đổ dầu sáp vào bụng người sống, đặt nến lên trên để làm người sáp.Cắt da đầu người thành một khe hở, rót thủy ngân vào, cả người ngứa không chịu nổi, sẽ lột da sống.Loại tra tấn này, đã bao lâu không ai dùng. Thôi gia đã nuôi nô lệ, còn tái lập cực hình, đây là định làm Hoàng Đế sao?"Không cần nghi ngờ, thật sự đều là Thôi gia đã làm, không có một hạng mục nào là oan uổng bọn họ. Hơn nữa chế độ nô lệ buồn cười kia cũng là nhà bọn họ cực lực chủ trương khôi phục. Con người ấy mà, căn bản là không chịu nổi hấp dẫn, rất nhiều dị năng giả đột nhiên có dị năng tài trí hơn người cũng đều muốn đi làm chủ nô lệ.".....𝕮𝖔𝖓𝖙𝖎𝖓𝖚𝖊.....23/9/2021#NTT
loading...
Danh sách chương:
- 1M VIEW
- Chương 1: Mang Thai
- Chương 2: Gặp Nhau
- Chương 3: Bạn Gái
- Chương 4: Cùng Phòng
- Chương 5: Gặp Nhau Lần Nữa
- Chương 6: Vào Viện Lần Nữa
- Chương 7: Thiếu Máu
- Chương 8: Gặp Phải
- Chương 9: Chờ Ở Cửa
- Chương 10: Có Một Người Bệnh
- Chương 11: Bệnh Truyền Nhiễm
- Chương 12: Đột Biến
- Chương 13: Người Phụ Nữ Trung Niên
- Chương 14: Tận Thế Đến Rồi
- Chương 15: Sân Thượng
- Chương 16: Tú Ân Ái
- Chương 17: Nữ Zombie
- Chương 18: Tấn Công
- Chương 19: Chạy Trốn
- Chương 20: Lựa Chọn
- Chương 21: Cô Chăm Sóc Em Ấy
- Chương 22: Một Đoá Bạch Liên
- Chương 23: Cách Thông Thường
- Chương 24: Đồ Ăn
- Chương 25: Cháo Bát Bảo
- Chương 26: Vệ Sĩ Tìm Tới Cửa
- Chương 27: Phán Đoán
- Chương 28: Dị Năng Giả Trở Về
- Chương 29: Đặc Biệt Để Lại
- Chương 30: Hét Lên
- Chương 31: Thích Thì Cùng Đói
- Chương 32: Mục Đích Của Mạnh Giang Thiên
- Chương 33: Nghỉ Ngơi Chung Đi
- Chương 34: Ban Đêm
- Chương 35: Dung Hợp
- Chương 36: Dị Năng Chính Thức
- Chương 37: Mạnh Mẽ Giành
- Chương 38: Mạnh Giang Thiên Trở Về
- Chương 39: Mạnh Giang Thiên Lạnh Lùng
- Chương 40: Cứu Về
- Chương 41: Hội Trưởng Học Sinh Cầu Xin
- Chương 42: Bắt Mạch
- Chương 43: Động Tác Quen Thuộc
- Chương 44: Móng Heo
- Chương 45: Chia Móng Heo
- Chương 46: Bảo Vệ Một Người
- Chương 47: Nói Chuyện
- Chương 48: Yêu Cầu Đồ Ăn
- Chương 49: Cướp Đi
- Chương 50: Dị Năng Hệ Chữa Trị
- Chương 51: Mạnh Giang Thiên Trở Về
- Chương 52: Nguyên Nhân Chia Tay
- Chương 53: Coi Như Đền Bù Tổn Thất
- Chương 54: Cháo Gạo
- Chương 55: Nói Rõ
- Chương 56: Đau Bụng
- Chương 57: Mạnh Giang Thiên Tra Tấn Trả Thù
- Chương 58: Trình Tự Nấu Cơm
- Chương 59: Chênh Lệch Thực Lực
- Chương 60: Hôn Một Cái
- Chương 61: Ánh Mắt Tề Thiên Sơn
- Chương 62: Tắm Rửa
- Chương 63: Say Nắng Uống Nhiều Nước
- Chương 64: Tôi Thổi Gió Cho Em
- Chương 65: Càng Ngày Càng Ngọt
- Chương 66: Phơi Nắng Càng Khoẻ Mạnh
- Chương 67: Xem Tâm Tình
- Chương 68: Nói Cậu Biết Bí Mật
- Chương 69: Khu An Toàn
- Chương 70: Đuổi Giết
- Chương 71: Về Nhà Hấp Dẫn
- Chương 72: Không Đúng
- Chương 73: Tố Cáo
- Chương 74: Muốn Cái Giải Thích
- Chương 75: Đến Khu An Toàn
- Chương 76: Điện Thoại Vệ Tinh
- Chương 77: Giá Trên Trời
- Chương 78: Kiểm Tra Dị Năng
- Chương 79: Tin Tức
- Chương 80: Dị Năng Quỷ Dị
- Chương 81: Dị Năng Của Thôi Tây Sinh
- Chương 82: Tin Tức Viện Trưởng Hách
- Chương 83: Xác Định
- Chương 84: Trồng Rau
- Chương 85: Tìm Được Cửa Vào
- Chương 86: Lại Là Tề Thiên Sơn
- Chương 87: Mạnh Giang Thiên Trở Về
- Chương 88: Lần Thứ Ba
- Chương 89: Vì Con Người Hi Sinh
- Chương 90: Biện Pháp
- Chương 91: Tiến Vào Phòng Thí Nghiệm
- Chương 92: Tìm Thấy Hách Nhân
- Chương 93: Thuốc Tinh Lọc
- Chương 94: Vấn Đề Của Thôi Tây Sinh
- Chương 95: Là Tinh Hạch
- Chương 96: Giải Thích
- Chương 97: Tìm Tới Cửa
- Chương 98: Hành Động Cùng Nhau
- Chương 99: Từ Chối
- Chương 100: Mèo Đen
- Chương 101: Được Cứu
- Chương 102: Giữ Được
- Chương 103: Một Người Một Mèo Đánh Nhau
- Chương 104: Có Thể Chúng Ta Là Thân Thích
- Chương 105: Thất Hứa
- Chương 106: Cướp Mèo
- Chương 107: Ngoài Ý Muốn Yếu
- Chương 108: Chạy Trốn Suốt Đêm
- Chương 109: Lại Nôn Ra
- Chương 110: Bay
- Chương 111: Chồn Tuyết
- Chương 112: Tức Chết
- Chương 113: Bị Câu Dẫn
- Chương 114: Bại Lộ
- Chương 115: Nô Lệ
- Chương 116: Trộm Người
- Chương 117: Tin Tức Ba Mẹ Thôi
- Chương 118: Đồng Ý
- Chương 119: Chồn Tuyết Không Đánh Lại
- Chương 120: Con Thỏ
- Chương 121: Hành Vi Phạm Tội Điên Rồ
- Chương 122: Chồn Tuyết Chết Mà Hồi Sinh
- Chương 123: Nhiệm Vụ Của Mạnh Giang Thiên
- Chương 124: Vội Vàng Không Kịp Chuẩn Bị
- Chương 125: Không Gian Bất Đồng
- Chương 126: Quà Ra Mắt
- Chương 127: Quà Cảm Ơn
- Chương 128: Về Nhà
- Chương 129: Địa Chỉ Thân Nhân
- Chương 130: Không Đồng Ý
- Chương 131: Cãi Lộn
- Chương 132: Rời Đi
- Chương 133: Vẫn Phải Trở Về
- Chương 134: Cưỡng Ép Mang Đi
- Chương 135: Sắp Đặt Nhiệm Vụ
- Chương 136: Lưu An Giản Nhiệt Tình
- Chương 137: Lại Tới Nữa
- Chương 138: Tách Ra
- Chương 139: Sai Sót Ngẫu Nhiên
- Chương 140: Gặp Phải Lưu Manh
- Chương 141: Tính Toán
- Chương 142: Từng Đợt Từng Đợt
- Chương 143: Suy Nghĩ
- Chương 144: Phát Hiện
- Chương 145: Ném Đá Giấu Tay
- Chương 146: Về Nhà
- Chương 147: Kiếm Tiền
- Chương 148: Một Thai Vẫn Thông Minh
- Chương 149: Trước Mặt Mọi Người
- Chương 150: Không Sao
- Chương 151: Nhiệm Vụ Đã Đến
- Chương 152: Tôi Nghĩ Biết Hắn
- Chương 153: Giao Dịch
- Chương 154: Tin Dữ
- Chương 155: Chuẩn Bị
- Chương 156: Đưa Thuốc
- Chương 157: Cành Cây 500 Mét
- Chương 158: Thì Ra Là Nó
- Chương 159: Khó Chơi
- Chương 160: Hợp Tác
- Chương 161: Quay Về Khu An Toàn
- Chương 162: Lưu An Na Kiêu Ngạo
- Chương 163: Hết Nước Mất Điện
- Chương 164: Khách Không Mời Mà Đến
- Chương 165: Đại Thụ Biến Dị
- Chương 166: Zombie Ẩn Nấp
- Chương 167: Giải Quyết
- Chương 168: Tang Lễ
- Chương 169: Ai Người Ngoài
- Chương 170: Hiệp Nghị
- Chương 171: Bệnh Viện
- Chương 172: Lập Gia Đình
- Chương 173: Thân Phận Triệu Vỹ Gia
- Chương 174: Nhân Sâm Héo Rũ
- Chương 175: Hạt Giống
- Chương 176: Tính Toán
- Chương 177: Triệu Vỹ Gia Lên Cấp
- Chương 178: Sức Gió Phát Điện
- Chương 179: Hãm Hại
- Chương 180: Âm Thầm Quan Sát
- Chương 181: Cây Con Biến Dị
- Chương 182: Bắt Giữ
- Chương 183: Diệt Môn
- Chương 184: Từ Chối
- Chương 185: Triệu Vỹ Gia Hiện Thân
- Chương 186: Nông Trường Xảy Ra Vấn Đề
- Chương 187: Đi Trồng Trọt Với Tôi
- Chương 188: Hương Vị Dịch Dinh Dưỡng
- Chương 189: Một Đại Gia Đình
- Chương 190: Tôi Biết Rõ Vấn Đề
- Chương 191: Rốt Cuộc Tiến Vào Nông Trại
- Chương 192: Sinh Ra
- Chương 193: Đặt Tên
- Chương 194: Phỉ Thúy
- Chương 195: Chọn Người
- Chương 196: Đều Muốn Thì Gật Đầu
- Chương 197: Con Người Chế Tạo Tinh Hạch
- Chương 198: Hôn Lễ (Hoàn)