Chương 111: [Phiên ngoại] Đàm Quải - Kính hoa duyên 3
Chương 111: [Phiên ngoại] Đàm Quải - Kính hoa duyên 3
Editor: Đông Vân Triều
[04] Sáng sớm hôm sau, cả hai đang tính đi hưng sư vấn tội thì nhìn thấy Dương Tố vác hành lý muốn ra ngoài. 'Dạ Đàm' bước lên phía trước ngăn lại: "Ngươi muốn đi đâu đấy?! Hôm qua không phải đã đồng ý theo chúng ta về Dương Khê rồi sao?" Dương Tố thản nhiên trả lời: "Hai vị là ai? Hôm qua người trong thân thể này không phải ta. Ta còn có việc, cáo từ trước." Khoé miệng 'Dạ Đàm' giật giật, trông thấy lệnh bài trước ngực Dương Tố đề hai chữ "Ngô Nhạc", đột nhiên hiểu nghĩa câu nói kia của Dương Khinh Chu: Ta biết hắn ở đâu, nhưng ta không biết ai mới là hắn. Xem ra phần xác Dương Tố đang ở trong trấn, nhưng phần hồn thì không biết đang ở nơi nào, làm sao để đổi trở lại. Không còn cách nào khác, cả hai đành phải lặn lội trong biển người mênh mông tìm Triệu Đồng. 'Dạ Đàm' đi phía trước, 'Quân Tuyền Hành' theo sau, 'Dạ Đàm' thỉnh thoảng quay đầu dừng lại chờ hắn. Đi đường chốc lát, 'Dạ Đàm' rốt cục nhịn không được hỏi: "Sao ngươi đi chậm vậy?" 'Quân Tuyền Hành' nghe vậy tăng tốc độ rảo bước: "Thật xin lỗi." 'Dạ Đàm' vội nói: "Không phải, ta không trách ngươi. Trước kia ta cũng đi chậm như thế à?" 'Quân Tuyền Hành' nói: "Chủ nhân thể lực không đủ, khó tránh khỏi sẽ chậm hơn so với người bình thường đôi chút." 'Dạ Đàm' thở dài: "A Đàm, ngươi thật kiên nhẫn!" 'Quân Tuyền Hành': "?" Trước kia không có cảm giác gì, bây giờ khoác lên tấm da Dạ Đàm, thừa hưởng sức mạnh của hắn, y mới phát hiện 'Quân Tuyền Hành' làm cái gì cũng lề mà lề mề, nhìn mà đau hết cả trứng, cả con ngõ nhỏ chỉ dài bằng trăm bước chân, Dạ Đàm phi một bước dài cũng loáng cái là hết, Quân Tuyền Hành lại phải mất tới nửa ngày. Lúc trước cùng y đi chơi ngoài trời, Dạ Đàm chưa từng tỏ ra mất kiên nhẫn, lòng Quân Tuyền Hành vừa ngọt vừa chua. 'Dạ Đàm' không nói, cúi đầu nhìn đường, 'Quân Tuyền Hành' đột nhiên cảm giác trời đất quay cuồng, chân không còn chạm đất, hoá ra là 'Dạ Đàm' bất thình lình bế hắn. 'Quân Tuyền Hành' kinh ngạc nói: "Làm gì vậy?" "Không làm gì cả, muốn ôm ngươi tí thôi." 'Dạ Đàm' nói như chuyện đương nhiên, thuận tiện còn khoe tài làm xiếc quăng 'Quân Tuyền Hành' lên trời xoay mấy vòng, "HA HA HA HA, A Đàm mạnh thật đó, ta nhẹ quá." 'Quân Tuyền Hành' cứ bay lên rồi rơi xuống, định bảo y đừng nghịch nữa thì đột nhiên đâm đầu xuống đất. "WTF! Lực tay lớn quá ném xa như vậy!! Ta không tiếp được!!" 'Dạ Đàm' hoảng sợ moi hắn ra, "Không sao chứ?! Có đau hay không, đau chỗ nào??" 'Quân Tuyền Hành' ngẩng lên nửa mặt bê bết máu, chảy cả hai hàng máu mũi đỏ lòm: "Thuộc hạ không sao." "Ôi chao máu máu đây này!! Thân thể ta yếu ớt thế sao tí thì chơi chết người rồi còn gì!!" 'Dạ Đàm' thất kinh giật tay áo mình lau mặt cho hắn. 'Quân Tuyền Hành' áy náy nói: "Là thuộc hạ vô năng, không chăm sóc tốt chủ nhân." 'Dạ Đàm' bị toà án lương tâm khiển trách nặng nề: "Không không không ngươi rất tốt ngươi cực kỳ tốt, là lỗi của ta." 'Dạ Đàm' không dám coi thường, dẫn hắn đi băng bó, may mắn người trong trấn rất nhiệt tình, vội vàng chỉ đường cho y, còn chủ động mang họ đi tìm đại phu. Vết thương được rửa sạch và băng bó với thuốc, lương tâm 'Dạ Đàm' mới thôi lên án, ngồi xổm ở trên lan can xoa tay nhìn hắn, còn 'Quân Tuyền Hành' ngồi dựa vào cột im lìm nghỉ ngơi một lát, hình như phải nghĩ kĩ lắm, hắn thận trọng nói ra: "Có hơi đau một chút." Trước kia Dạ Đàm nhẫn nại tới cỡ nào, bị người ta đâm thành cái sàng cũng cắn chặt răng không hó hé một chữ, nay có thể đau đến mức mở cả lời vàng ngọc, 'Dạ Đàm' hối hận không kịp, thiếu chút nữa muốn quỳ xuống dập đầu thổi phù phù vết thương cho hắn: "Ta sai ta sai, xin lỗi ngươi về sau ta hứa ta đảm bảo sẽ không ném người lung tung nữa híc." "Không phải ý đó..." 'Quân Tuyền Hành' khoát tay áo, "Nếu là thân thể của mình, thuộc hạ chỉ đau một chút. Còn ngài..." Khả năng chịu đựng đau đớn của con người là có thể rèn luyện, Dạ Đàm thân chinh bách chiến, đau mãi thành quen, mà Quân Tuyền Hành xưa nay kim chi ngọc diệp, là Công chúa hạt đậu điển hình được bảo vệ rất tốt, ngay cả một chút xíu vết thương nhỏ cũng cảm thấy đau rấm rức khó chịu. 'Dạ Đàm' thuận miệng tiếp lời: "Thế hả?" 'Quân Tuyền Hành' đột nhiên nói: "Trước đây ngài có hỏi qua thuộc hạ, lúc nội lực bị rút sạch, có phải thuộc cũng đau như thế hay không." 'Dạ Đàm': "Hình như có chuyện này." 'Quân Tuyền Hành' đáp: "Bây giờ nghĩ lại, hẳn là ngài đau hơn." Mặc dù Quân Tuyền Hành thụ thương không nhiều, nhưng mỗi lần đều là cực hình chí mạng, một cơ thể mảnh mai như vậy đến cùng đã phải chịu đựng như thế nào? Hắn chợt ngẩng đầu, cực kỳ khó có được chủ động nắm lấy tay 'Dạ Đàm', lộ ra ý cười rất mỏng, "Là chủ nhân quá đỗi kiên cường." 'Dạ Đàm' cảm thụ xúc cảm ấm áp nơi lòng bàn tay hắn, mới phát hiện tay 'Quân Tuyền Hành' hoá ra lại non mềm như thế, giống trứng gà luộc, cũng giống một quả cầu tuyết nho nhỏ thấm nắng xuân, bóp nhẹ là nát, nên y khẩn trương. "Hai vị đấy ư? Trùng hợp nha!" Có một tiểu cô nương búi tóc hai bên, mặc váy xanh mang hòm thuốc đi ngang qua, trông thấy hai người, hào phóng lên tiếng chào hỏi. 'Quân Tuyền Hành' cấp tốc rụt tay về, hỏi: "Cô nương biết chúng ta à?" "Triệu Đồng này." Tiểu nha đầu kia trả lời rất giật gân. 'Dạ Đàm' kinh ngạc: "A?! Ngươi thế mà còn có thể biến thành con gái nhà người ta?!" Triệu Đồng mắt hạnh cong cong: "Người trong trấn chúng ta luôn có nửa đời làm nữ, nửa đời làm nam, giới tính không quan trọng. Có người thích thêu thùa cắt giấy, có người thích cấy mạ trồng rau, dù là nam hay nữ cứ làm theo sở thích của mình là được." 'Dạ Đàm': "Cũng đúng ha..." Triệu Đồng lại hỏi: "Hai vị tìm được người chưa?" 'Quân Tuyền Hành' đáp: "Đang định phiền huynh đây. Triệu huynh có biết quy luật của việc tráo đổi thân thể này không? Làm sao để phá giải?" Triệu Đồng mờ mịt nói: "Cái này thì ta không rõ, cũng chẳng chú ý nữa, chỉ biết là cứ tới nửa đêm thì hoán đổi. Cũng không có quy luật cụ thể gì." 'Quân Tuyền Hành' lại hỏi: "Nếu ra khỏi sơn cốc có thể biến trở lại được không?" Triệu Đồng lắc đầu: "Sẽ không. Đôi khi chúng ta đến các trấn khác mua lương thực, bất luận ra ngoài như thế nào, trở về vẫn y nguyên như vậy." 'Quân Tuyền Hành' gật nhẹ đầu, lại hỏi vài câu, không có tin tức nào hữu dụng, đành cáo từ rời đi. 'Dạ Đàm' không có đầu mối, không biết bước tiếp theo nên làm cái gì. 'Quân Tuyền Hành' lại hình như không vội lắm, chỉ bảo: "Đừng nóng nảy, đêm nay là biết." Hắn đứng trước một cây hoa đào ở ven hồ, khắc lên một kí hiệu, nói với 'Dạ Đàm': "Nếu như tối nay bị biến thành người khác, ngày mai tới nơi này tập hợp." 'Dạ Đàm' đồng ý, cố nhớ rõ vị trí, đi dạo một ngày, ngủ lại gần đó.loading...
Danh sách chương:
- Chương 1: Hướng dẫn sử dụng
- Chương 12: Tráng sĩ
- Chương 13: Thảm kịch nhân gian
- Chương 14: Lấy cớ kết ân tình
- Chương 15: Nhất định không chịu thiệt[1]
- Chương 16: Nếu ngươi có lương tâm
- Chương 17: Không cần kính ý
- Chương 18: Bén rễ
- Chương 19: [Phiên ngoại] Thường ngày - Cẩm thư
- Chương 20: [Phiên ngoại] Hai đường thẳng song song - Vật vứt đi
- Chương 21: Lạc đường
- Chương 22: Đâu đâu cũng thấy diễn viên quần chúng
- Chương 23: Diễn gượng gạo
- Chương 24: Trầm Uyên
- Chương 25: Dạ Sát
- Chương 26: Siêu thị sát vách có bán khoai chiên sale nửa giá
- Chương 27: Xương trắng
- Chương 28: Thử Khúc bất Khả Tấu - Khúc nhạc không thể tấu
- Chương 29: Chuyện ăn năn
- Chương 30: Cát vàng
- Chương 31: Hi vọng ngươi cũng có (não)
- Chương 32: Môn tiền nhược vô nam bắc lộ[1]
- Chương 33: [Phiên ngoại] Chuyện cũ - Vứt bỏ
- Chương 34: Công kích +3 phòng ngự +1
- Chương 35: Nuôi dưỡng[1]
- Chương 36: IT'S SHOW TIME!
- Chương 37: Bổn phận
- Chương 38: Tùng phong
- Chương 39: Để tôi đặt tên chương hay chờ độc giả comment cái nào khó hơn?
- Chương 40: Thiên hạ ra mà xem án bắt cóc thật hung tàn
- Chương 41: FANBOY[1]
- Chương 42: Chương này tôi viết để chọc người nào đó
- Chương 43: May mắn
- Chương 44: Thất tịch[1]
- Chương 45: Lỡ tay
- Chương 46: Ân tình
- Chương 47: Làm người quan trọng nhất là vui vẻ
- Chương 48: [Phiên ngoại] Dắt tay Dạ Đàm cùng nhau lên đường - Thượng
- Chương 49: [Phiên ngoại] Dắt tay Dạ Đàm cùng nhau lên đường - Hạ
- Chương 50: Chuyện hàng ngày
- Chương 51: Dạ Tiêu chèo thuyền không cần mái
- Chương 52: Có thể trả hàng không?[1]
- Chương 53: Bạch Long
- Chương 54: Thương Hải
- Chương 55: ←u←
- Chương 56: Não bổ vở kịch NP mười vạn chữ
- Chương 57: Đã lâu không gặp[1]
- Chương 58: Toàn bộ chuyện Dạ Lan học chữ
- Chương 59: [Phiên ngoại] Giấc mộng ban trưa 1
- Chương 60: [Phiên ngoại] Giấc mộng ban trưa 2
- Chương 61: [Phiên ngoại] Giấc mộng ban trưa 3
- Chương 62: [Phiên ngoại] Giấc mộng ban trưa 4
- Chương 63: [Q&A] Chúc mừng lên bảng xếp hạng YEAH
- Chương 64: [Phiên ngoại] Giấc mộng ban trưa 5
- Chương 65: [Phiên ngoại] Giấc mộng ban trưa 6
- Chương 66: [Dạ Lan x Dạ Tiêu] Lên! Không nói nhiều! Luôn!
- Chương 67: Trời đã xế bóng, đường về còn xa[1]
- Chương 68: Mở màn
- Chương 69: Không chung lối về
- Chương 70: Kẻ tự nguyện bị ruồng bỏ
- Chương 71: Vu quy
- Chương 72: Thả hổ về rừng[1]
- Chương 73: Giao dịch
- Chương 74: Dạ Quân: Ha! Không ngờ! Không ngoài ý muốn! Không kinh hỉ!
- Chương 75: Tính toán như thần
- Chương 76: Ám ảnh
- Chương 77: Ngày người đi
- Chương 78: [Phiên ngoại] Quân Vô Vọng - Đêm tận không gặp quân
- Chương 79: Phùng Quân
- Chương 80: Hấp dẫn lẫn nhau
- Chương 81: Quân Vô Vọng, chúng ta lên!
- Chương 82: Nên đánh là phải đánh
- Chương 83: CAPTAIN Đàm VS Phùng Quân MAN: Nội chiến ám vệ
- Chương 84: [Phiên ngoại] Tử Tức - Tặng quân một con đường khác 1
- Chương 85: [Phiên ngoại] Tử Tức - Tặng quân một con đường khác 2
- Chương 86: [Phiên ngoại] Tử Tức - Tặng quân một con đường khác 3
- Chương 87: Gông xiềng
- Chương 88: Uy hiếp
- Chương 89: Đâm đâm
- Chương 90: Cuộc hội ngộ bất ngờ
- Chương 91: Cứu giúp
- Chương 92: Tội
- Chương 93: Vắng vẻ
- Chương 94: Quen mắt
- Chương 95: Gối giáo[1]
- Chương 96: Thăm dò
- Chương 97: Mắc câu
- Chương 98: Lần hai[1]
- Chương 99: Dạy cho mà làm người
- Chương 100: [Phiên ngoại] Suối cạn
- Chương 101: Sơ suất
- Chương 102: Ngắm nhìn từ xa
- Chương 103: Lần đầu gặp mặt
- Chương 104: Vô huyền[1]
- Chương 105: Nguyệt Thường Sênh[1]
- Chương 106: [Phiên ngoại] Cơn say 1
- Chương 107: [Phiên ngoại] Cơn say 2
- Chương 108: [Phiên ngoại] Cơn say 3
- Chương 109: [Phiên ngoại] Đàm Quải - Kính hoa duyên 1
- Chương 110: [Phiên ngoại] Đàm Quải - Kính hoa duyên 2
- Chương 111: [Phiên ngoại] Đàm Quải - Kính hoa duyên 3
- Chương 112: [Phiên ngoại] Đàm Quải - Kính hoa duyên 4
- Chương 113: [Phiên ngoại] Đàm Quải - Kính hoa duyên 5
- Chương 114: FUN FACTS có thể bạn chưa biết!
- Chương 115: Lời cuối