Chap91

Editor: LC + Chim Ba Chân ( https://www.facebook.com/dot.chay.lang.man/)




Tối hôm đó, toàn mạng internet sôi trào.

Các loại từ quan trọng【Hiện trường buổi hòa nhạc của ban nhạc G5】 【 Ca sĩ chính Cố Phán 】 【Hiện trường cầu hôn ở buổi hòa nhạc】, cũng trong nháy mắt chen vào các vị trí bên trên trong mục tìm kiếm nhiều nhất của Weibo.

Cố Phán bọn họ sớm đã không phải là những người mới ra mắt nho nhỏ của mấy năm trước. Mấy năm nay bọn họ đã vững vàng, vẫn luôn làm những thứ mà mình yêu thích, cho nên nền tảng fan hâm mộ cũng ngày càng khổng lồ.

Những tài khoản marketing đó thật ra đã chuẩn bị xong bản thảo từ sớm, dự định viết bài về vị "khách quý thần bí" kia. Nhưng ai có thể ngờ được người mà họ mời tới không phải là Hứa Hoài, mà chỉ là một ca sĩ Rock n" Roll thế hệ trước.

Tuổi tác của đàn anh kia cũng sắp làm được ông nội của Cố Phán rồi, tóc dài lơ lửng trắng bóng buộc ở sau đầu, đeo kính râm gọng hẹp, ăn mặc lại rất bụi đời kiểu Rock n" Roll.

Đoán chừng là Cố Phán bọn họ sợ âm nhạc ở hiện trường quá nhanh quá sôi động sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của đàn anh, nên sau khi ông lên sân khấu, bọn họ cố ý chọn ca khúc nhẹ nhàng thong thả hơn một chút.

Tóm lại...

Vị khách quý bí ẩn mánh lưới rất đủ này, trên thực tế chẳng có gì để viết.

Mấy tài khoản marketing, mỗi một người đều cảm thấy mình bị chơi xỏ, suốt đêm chuẩn bị vô số phiên bản để đăng, giờ toàn bộ đều vô dụng, đang lúc phiền muốn chết, bỗng nhiên liền nhảy ra chuyện Cố Phán cầu hôn tại chỗ.

Trong khoảng thời gian ngắn, không chỉ cư dân mạng bùng nổ, bọn họ cũng bùng nổ!

Giống như tiết mục cuối năm thảo luận ăn tết vậy, đêm đó tuy Weibo chưa tê liệt, nhưng ở trang đầu mọi người đều là xem cùng một chuyện.

Ảnh chụp truyền ra từ hiện trường cực kỳ nhiều, rất nhiều cư dân mạng đều chỉnh sửa ảnh, còn phối thêm bài văn hay vở kịch ngắn.

Mà trái ngược với đám quần chúng ăn dưa, fan hâm mộ Cố Phán cũng thật sự giống như mừng năm mới vậy, vui kinh khủng.

Fan hâm mộ 1: Khóc rồi, có cảm giác như gả con gái đi. Công chúa nhỏ của chúng ta thật sự là vừa ấm áp lại lợi hại!!!

Fan hâm mộ 2: Không hình dung ra tâm tình lúc này nữa. Tổng giám đốc Thẩm và Phán Phán thật là hoàn hảo mà! Cũng cảm ơn sự ủng hộ và chiếu cố của tổng giám đốc Thẩm mấy năm này dành cho Phán Phán, không có anh chúng tôi cũng không có được một cô gái tốt như vậy để hâm mộ!

Fan hâm mộ 3: Tôi là fan CP Hứa Cố năm đó chuyển qua, tên của em bé đã nghĩ ra lúc trước cuối cùng cũng có thể đổi họ dùng tiếp rồi! Ô ô ô... Giá trị nhan sắc của công chúa nhỏ và tổng giám đốc Thẩm đều cao như vậy, em bé khẳng định cũng siêu xinh đẹp!

Trả lời fan hâm mộ 3:... Có thể đừng nhắc tới CP lúc trước không? Cạn lời.

Trả lời fan hâm mộ 3: Đúng thế, đều là dưa thối đã bao nhiêu năm rồi, cứ nói ra làm gì.

Fan hâm mộ 4: Chỉ có tôi là bắt đầu chờ mong sau đám cưới à!!! Trước đây G5 trừ bỏ chương trình tạp kỹ có liên quan tới âm nhạc cái gì cũng không nhận, nhưng là tôi rất muốn xem cuộc sống thường ngày của mấy thành viên nha, còn nữa, còn nữa! Sau khi Phán Phán và tổng giám đốc Thẩm kết hôn, thật sự không suy xét lên cái chương trình tình yêu và hôn nhân sao!

Fan hâm mộ 5: Các cậu nghĩ cũng quá sớm rồi, ô ô ô, chẳng lẽ trọng điểm đêm nay không phải là Phán Phán cầu hôn cùng với câu "Vinh hạnh của anh" của tổng giám đốc Thẩm à? Thật sự quá hoàn hảo mà! TvT Cảm giác như mình hâm mộ một CP bước ra từ trong tiểu thuyết vậy. Khóc, „cơm chó vị chanh" kiểu này tới nhiều thêm chút đi. Tôi còn có thể! Còn có thể!! Vẫn! Có thể!

Fan hâm mộ 6: Này, tuy điểm nóng tối nay đã biến thành chuyện cầu hôn, nhưng tôi vẫn phải nói! G5 trâu bò! Không khí hiện trường high đến bùng nổ! Bọn họ thật sự là đại biểu vừa cố gắng lại vừa có thực lực! A a a a a a a a a, Tôi muốn hâm mộ họ cả đời này!!!

Cùng lúc đó, rất nhiều bạn tốt trong giới của ban nhạc G5 cũng tới tấp gửi Weibo chúc phúc. Mấy năm này G5 ngoài làm ca khúc riêng của mình, còn thường xuyên sáng tác cho những ca sĩ khác thậm chí viết lời phối nhạc cho phim truyền hình, cho nên đã kết giao được không ít quan hệ cùng bạn bè trong giới.

Quan hệ của Cố Phán và Thẩm Mộ Ngạn đã sớm không phải là bí mật, đêm nay lại trở thành điểm nóng đáng chú ý nhất, người có chút giao tình, cho dù không phải chân chính có quan hệ tốt, cũng đều muốn tới cọ một chút.

Đương nhiên, chuyện buổi tối trở nên ồn ào, Cố Phán hoàn toàn không biết.

Về sau lấy được câu trả lời của Thẩm Mộ Ngạn rồi, cô lại mang theo thành viên ban nhạc hát thêm năm ca khúc nữa. Mãi đến khi bên phía sân vận động yêu cầu giải tán, cho dù nói cho thêm tiền thế nào cũng nói không thể tiếp tục nữa, bọn họ mới dừng lại.

Năm thành viên ban nhạc tay nắm tay, cúi người thật sâu ở trên sân khấu. Sau khi thẳng người dậy, từng người bọn họ đều đỏ vành mắt, hướng về phía fan hâm mộ trong sân vẫy tay, đứng trước micro của từng người nói, hẹn gặp lại.

Đám fan hâm mộ cũng cùng nhau hô lên hẹn gặp lại, ba chữ kia vang vọng dưới bầu trời đêm, cho buổi biểu diễn này một dấu chấm viên mãn nhất.

Tiệc ăn mừng đêm đó vô cùng náo nhiệt.

Ngoài một ít truyền thông được chính thức mời đến, còn có bạn bè thân thích của từng người.

Ông bà Cố xem toàn bộ quá trình cháu gái hát. Nghe thấy cô nói ra những lời kia ở trên sân khấu lúc mở đầu, hai ông bà già cũng đều ào ào rơi nước mắt.

Thật ra họ vẫn luôn biết cháu gái mình là đứa bé thế nào, nhìn thì tùy hứng ương ngạnh, nhưng trong rất nhiều chuyện, cô cực kỳ để ý đến suy nghĩ của người nhà.

Lại ví dụ như chuyện bà Cố không cho phép cô thành lập ban nhạc.

Nếu như không phải là về sau Thẩm Mộ Ngạn tìm tới cửa, bọn họ có lẽ cũng sẽ không biết nhiều năm như vậy cô vẫn một mực nhớ mãi không quên, dù sao cô giả bộ quá giỏi, ngày thường ở trước mặt họ cũng căn bản không nhắc tới chuyện này.

Cho nên hôm nay, sau khi nhìn Cố Phán tỏa sáng ở trên sân khấu, bà Cố càng khẳng định suy nghĩ của mình, cũng càng khẳng định đứa cháu rể Thẩm Mộ Ngạn này ở trong lòng.

Lúc truyền thông ở hậu trường phỏng vấn Cố Phán cùng các thành viên khác của ban nhạc, hai ông bà tìm đến Thẩm Mộ Ngạn.

"Ông nghe nói cháu mới đi công tác nước ngoài về hả? Liên tục không nghỉ chạy tới?" Ông Cố dẫn theo bà bạn già đứng vững ở trước mặt Thẩm Mộ Ngạn, vỗ vỗ bờ vai anh, "Vất vả rồi, vất vả rồi."

Thẩm Mộ Ngạn còn chưa có phản ứng gì, Cố An Nam dắt theo Đổng Thiện Thiện ở sau lưng, lại mở miệng trước.

"Cũng được Phán Phán cầu hôn rồi, đã cho anh ta mặt mũi lớn đến thế, liên tục không nghỉ thì thế nào?"

Hai năm nay tuy Cố An Nam chưa từng làm ra hành động kiếm chuyện thực tế nào, nhưng miệng vẫn như cũ bỉ ổi cực kỳ. Đặc biệt là hắn nhìn không quen lão phật gia cùng chủ tịch Cố nhà mình càng ngày càng thích Thẩm Mộ Ngạn, luôn cảm thấy địa vị trong nhà tràn ngập nguy hiểm, cho nên cứ trút tất cả bực dọc lên người Thẩm Mộ Ngạn, không có việc gì lại nói thêm hai câu.

Đổng Thiện Thiện ở bên cạnh hắn nghe thế, âm thầm véo hắn một cái, "Anh không nên nói lung tung."

"Đúng rồi! Không biết nói chuyện thì không nên nói lung tung!"

Bà Cố trước giờ ghét bỏ đứa cháu trai nhặt được này, trừng mắt liếc hắn một cái, rồi chuyển tầm mắt, khi nhìn Đổng Thiện Thiện, lập tức mặt mày trở nên hiền lành.

"Cũng vất vả cho Thiện Thiện rồi, không biết thằng nhóc này đời trước đã tích cái phúc gì, đời này tìm được bạn gái tốt như cháu vậy."

Chuyện Đổng Thiện Thiện và Cố An Nam có qua lại, là bị hai ông bà nhà họ Cố phát hiện năm ngoái. Bởi vì bọn họ, Cố Phán còn bị hai ông bà nói cho một trận, nói cô tiến bộ rồi, những cái khác không học được cùng anh trai, loại chuyện biết mà không nói này, lại là có một học một.

Cố Phán lúc ấy còn cảm thấy mình thật sự oan uổng, nếu chỉ là anh trai cô thôi, cô căn bản sẽ không che giấu giúp lâu như vậy. Đây không phải là còn vì người chị em của cô sao, tuy Đổng Thiện Thiện chấp nhận Cố An Nam rồi, nhưng cũng có loại cảm giác hai người sẽ không lâu dài, cho nên mới kêu cô trước tiên đừng nói cho ông bà biết.

Mà Cố An Nam nghe xong lời lão phật gia nhà mình, dáng vẻ cà lơ phất phơ, không cho là sỉ nhục ngược lại cho là vinh quang.

Hắn chẳng để ý chút nào, ở ngay trước mặt tất cả mọi người, hôn lên mu bàn tay của Đổng Thiện Thiện, mặt mũi tràn đầy kiêu ngạo, "Còn có thể vì cái gì, vận khí tốt chứ sao."

Hai ông bà già không làm gì được hắn, chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu cười cười.

Thẩm Mộ Ngạn vẫn đứng yên lặng ở bên cạnh, vào lúc này bỗng nhiên mở miệng --

"Lúc đi công tác ở nước ngoài, anh tình cờ gặp được mẹ em, hẳn là cuối tuần này cô về nước." Giọng Thẩm Mộ Ngạn không hề lên xuống, hướng về Đổng Thiện Thiện nói, "Em có thời gian thì bảo người làm trong nhà dọn dẹp một chút, chờ cô về."

Đổng Thiện Thiện nghe xong, hai mắt tỏa sáng.

Mẹ cô và bạn trai mới vẫn đang đi du lịch vòng quanh thế giới, ngày về vẫn luôn lần lữa, mắt thấy đã đi mấy năm rồi, cuối cùng cũng muốn về nước rồi sao?!

Cô vui quá chừng, nhưng Cố An Nam ở bên cạnh lại không cười nổi.

Đúng lúc phỏng vấn bên kia kết thúc, Thẩm Mộ Ngạn chào hỏi hai ông bà xong, thì chuẩn bị đi đón Cố Phán.

Cố An Nam buông tay Đổng Thiện Thiện ra, đuổi theo.

Hắn kiềm chế hết sức mình, âm thầm nghiến răng hỏi Thẩm Mộ Ngạn: "Họ Thẩm này, anh cố ý phải không? Mẹ của Thiện Thiện có phải là anh làm cho về nước không?!"

Hắn và Đổng Thiện Thiện gần đây vất vả lắm quan hệ mới ổn định chút, sao trước đó chưa từng nghe tin mẹ của Thiện Thiện muốn về nước chứ.

Gã họ Thẩm này đi công tác, quay đầu lại bên kia đã sắp về nước rồi?

Nếu nói không có liên quan gì với người này, Cố An Nam là ngàn lần, vạn lần không tin!

Thẩm Mộ Ngạn thong thả đi về phía trước, cũng không quay đầu nhìn hắn, bình tĩnh nói: "Cửa nhà họ Thẩm, cậu cũng nên biết một chút rồi."

"..." Đệch! Gã này chính là muốn báo thù hắn!

Cố An Nam tức giận, nhưng lại không thể làm gì. Hắn cảm thấy trên đời này không tìm được một người số khổ hơn hắn mà, theo đuổi bạn gái khó khăn thế này thì cũng thôi, vất vả lắm bạn gái từ trong ra ngoài bị hắn giải quyết xong, còn chưa yên ổn được mấy ngày, mẹ vợ lại sắp trở về rồi?

Hắn hít sâu một hơi, biết rõ lúc này mình không thể rối loạn trận tuyến trước.

Mắt thấy đứa em gái ngỗ nghịch nhà mình cách bên này càng ngày càng gần, hắn ném ra lợi thế cho Thẩm Mộ Ngạn --

"Này, anh để lộ cho tôi chút tin tức, về sau ở nhà chúng tôi, tôi cũng nói ít đi hai câu, đôi bên cùng có lợi, thế nào?"

Giọng Thẩm Mộ Ngạn vẫn trầm thấp bình tĩnh như trước, "Không cần, cậu nói nhiều thêm hai câu cũng không sao, tôi không để ý."

"..."

Đệch! Đây gọi là không để ý à?! Đây rõ ràng chính là gom lại đào hố gài hắn mà!

Cố An Nam còn muốn nói thêm gì đó nữa, thì Cố Phán đã chạy tới đây.

Cô gái nhỏ cực kỳ vui vẻ, hai gò má đỏ bừng lao vào trong lòng Thẩm Mộ Ngạn.

"Tối nay anh có bị làm cho ngạc nhiên không?!"

Người đàn ông hiếm khi hôn lên trán cô ở ngay trước mặt mọi người.

"Ừm, rất ngạc nhiên, Phán Phán rất ngoan."

Nụ cười bên miệng Cố Phán hoàn toàn không khống chế nổi, phóng viên bên kia còn chưa đi xa, nhìn thấy cảnh này, cũng đều thử thăm dò ấn máy hai cái.

Thấy không ai đi ra ngăn cản bọn họ, họ cũng không để ý nữa, máy ảnh ấn ác liệt hơn, đèn flash cũng theo đó đều sáng lên.

Cố Phán vùi mình ở trong lòng Thẩm Mộ Ngạn, ngẩng khuôn mặt nhỏ lên nhìn anh.

"Anh không kêu người ngăn bọn họ lại à? Không sợ lên đầu ngọn gió sao?"

Thẩm Mộ Ngạn đưa tay vuốt mái tóc lộn xộn bên trán cô, đáy mắt ấm áp, "Đầu ngọn gió to nhất tối nay, không phải Phán Phán đã để anh đi qua rồi sao?"

Cố Phán nghe xong lời anh, trong lòng lại giống như một cốc nước soda có đường đậm đặc, ngọt ngào sủi bọt.

Cố An Nam ở bên cạnh thật sự là không nghe nổi nữa, đen mặt lên tiếng --

"Anh ruột em vẫn còn ở đây đấy, có thể tém tém lại một chút không?!"

Cố Phán không thèm để ý, thậm chí cũng không cả ngẩng đầu lên, trong giọng nói mang theo ghét bỏ, "Cho nên là tại sao anh muốn dính lấy bọn em, Thiện Thiện đâu? Anh không đi theo bạn gái chạy tới đây làm bóng đèn là có ý gì?"

"Em tưởng anh muốn chắc!!!" Cố An Nam cạn lời, "Người đàn ông của em vì đối phó anh vợ, không quản ngàn dặm xa xôi ra nước ngoài làm cho mẹ vợ tương lai của anh về nước!"

Cố Phán ngẩn ra, "Mẹ của Thiện Thiện sắp về nước ạ?"

Thẩm Mộ Ngạn gật đầu, "Ừ."

Cố An Nam ở một bên nghiêng tai lắng nghe, cho là đứa em gái ngỗ nghịch nhà mình sẽ có thể tìm về cho hắn chút mặt mũi, nào ngờ...

"Vậy không phải là bà có thể tham gia hôn lễ của chúng ta rồi?! Làm trưởng bối bên nhà anh!"

Cố Phán không trông cậy được vào những người khác ở nhà họ Thẩm, bọn họ có thể không đến hôn lễ làm loạn cô đã muốn cám ơn trời đất rồi. Đoạn thời gian ngắn ngủi chuẩn bị cho chuyện cầu hôn trong buổi hòa nhạc lúc trước, cô vẫn đang xoắn xuýt bên nhà anh không có người lớn tới chứng kiến thì phải làm sao, kết quả vừa quay đầu, lại thật sự mong chờ mẹ Thiện Thiện quay về?

Thẩm Mộ Ngạn đương nhiên hiểu ý cô, cánh tay đang ôm ngang eo cô hơi siết chặt.

"Ừ."

Mà Cố An Nam ở sau lưng thì vẻ mặt câm nín, đợi một hồi lâu cũng không đợi được Cố Phán lại mở miệng nhắc tới chuyện của mình, hắn cũng từ bỏ, quay người một lần nữa đi về phía hai ông bà và Đổng Thiện Thiện.

Được thôi, con heo nuôi nhiều năm như vậy là của người khác rồi, hắn còn ôm mong đợi gì nữa chứ, ha ha:)

Nhìn Cố An Nam rời đi rồi, Cố Phán mới lặng lẽ liếc một cái về hướng bên đó.

Tiếp đó khẽ đánh Thẩm Mộ Ngạn một cái, nói với anh: "Không cho phép anh ngáng chân anh trai em, hai người lén lút ầm ĩ thì cũng thôi, nhưng là không thể thật sự liên lụy đến chuyện của anh ấy với Thiện Thiện, nghe chưa?"

Cố Phán biết lời này của mình nói rất không có lý. Ban đầu lúc Thẩm Mộ Ngạn đến nhà họ Cố, bị làm khó thành thế nào, hiện tại trái lại, muốn anh không được làm khó anh trai cô, cái này quả thật có chút không công bằng.

Nhưng Cố Phán bao che mà, mặc dù anh cô quả thật có lúc rất xấu xa, nhưng hai năm này vì Thiện Thiện cũng bớt phóng túng đi không ít.

Cô cực kỳ hi vọng chuyện tốt của hai người có thể nhanh tới một chút, không hi vọng bọn họ lại đi con đường quanh co gì nữa.

Thẩm Mộ Ngạn nghe xong lời cô, chỉ đơn giản đáp lại câu: "Anh không rảnh như vậy."

Đây coi như là cho Cố Phán một viên thuốc an thần, sau khi cô nghe thấy thì lại nở nụ cười, ôm eo anh làm nũng --

"Biểu hiện của em hôm nay thế nào? Hì hì, lực bùng nổ cùng sức cuốn hút trên sân khấu có phải là đều siêu mạnh không? Ôi, cảm thấy chỗ mà Lisa để lại cho anh không tốt lắm, quá lệch, không thì anh có thể nhìn rõ hơn rồi."

Cô nói liên miên, sau một lúc lâu, lại nói: "Chờ lát nữa em tùy tiện đi cụng mấy ly với bên tổ chức, sau đó sẽ tìm cơ hội chuồn đi, về nhà rồi chúng ta lại chúc mừng một chút, thế nào?"

Thẩm Mộ Ngạn đương nhiên nói "được", chẳng qua hai người đều không ngờ tới, mấy ly đơn giản "cụng" với bên tổ chức chương trình kia, lại trực tiếp khiến đại tiểu thư Cố ngà ngà say.

Mà chuyện thứ nhất cô làm sau khi say rượu, chính là mở Weibo ra, đồng thời dưới sự điên cuồng của đám fan hâm mộ, gửi một cái link phát trực tiếp.

Đêm đó, Weibo triệt để tê liệt, trên hot search ngoài những cái trước đó có liên quan tới buổi hòa nhạc, còn thêm mấy cái mới --

# Cố Phán chính là „tiểu thư Cố"? #

loading...

Danh sách chương: