Chương 77 - 2: Cô không nên tồn tại trong thế giới này
"Cậu...... Cậu em?" Cách xưng hô bình dân này làm biểu cảm của Jihoon như nứt ra, giây tiếp theo lại khôi phục như làn gió xuân, anh ta hỏi: "Xin hỏi một câu, cô Park năm nay bao nhiêu tuổi rồi?" "23." Chaeyoung thẳng thắn. "Tôi còn lớn hơn cô một tuổi đó, sao cô lại gọi tôi là cậu em chứ?" Dù hơn bao nhiêu tuổi thì cậu cũng là em hết, tôi đã gọi suốt mười năm rồi. Chaeyoung chửi thầm trong lòng, trầm ngâm một chút, cười hì hì nói: "Có lẽ do cậu trông tươi non quá đó." Jihoon không nói gì, bật cười, hỏi tiếp: "Cô cũng tới dùng cơm sao?" Chaeyoung gật gật đầu, nói: "Dự sinh nhật giáo viên của tôi." "Chúc bác ấy sinh nhật vui vẻ ." Jihoon không biết giáo viên của cô là nam hay nữ. "Cảm ơn." Chaeyoung mỉm cười, nhìn bộ suit giày da kia, hỏi: "Cậu có khách sao?" "Đi tiếp khách cùng cha tôi." Jihoon nói: "Bên trong buồn quá nên tôi ra ngoài đi dạo một chút, không ngờ sẽ gặp cô." "Thật là trùng hợp." Chaeyoung nói: "Cậu cứ thong thả đi dạo, tôi đi vào trước." "Được." Rượu đủ cơm no, tiệc cũng nên tàn. Jisoo uống một chút rượu, đành phải gọi trợ lý tới đón. Lúc từ biệt, bắt gặp ánh mắt hơi buồn của cô ấy, Chaeyoung vội quay đầu đi, nói với Nayeon: "Lái xe chậm một chút." Chaeyoung hơi mệt, để Somi lái xe, lúc đưa chìa khóa thì Somi để ý đến cổ tay cô, hỏi: "Lắc tay của chị đâu?" Chaeyoung cúi đầu nhìn xuống, cổ tay phải rỗng tuếch. Lắc tay Lisa tặng cô không thấy đâu nữa! Có lẽ là đã rớt mất khi cô bị cành cây quẹt phải. Các cô quay lại nhà hàng đó, bật đèn pin trên điện thoại, tìm cả buổi nhưng đến tận lúc nhà hàng tư nhân đó sắp đóng cửa cũng không thấy đâu Chaeyoung nói nhân viên nhà hàng để ý giúp cô, nếu có người nhặt được thì nói cho cô biết. Cuối cùng cũng không có tin tức gì. Chaeyoung hối hận không thôi, lẽ ra cô không nên tự tiện chạm vào cành cây đó mới phải. Cô nhắn tin cho Lisa: "Lắc tay chị tặng em bị em sơ ý làm mất rồi......" Cẩu nữ nhân: "Để đợt sau tặng cho em cái mới nha." Chaeyoung ấm áp trong lòng. Nhưng mà nói đến tặng quà, đột nhiên cô nhớ là sinh nhật Lisa sắp đến rồi. Kiếp trước Lisa chưa bao giờ tổ chức sinh nhật, năm nay lại phải đóng phim, có lẽ cũng sẽ như cũ nhỉ? Đang suy nghĩ thì Lisa gọi đến. Chaeyoung nghe máy. Vết thương trên chân Lisa lành rất nhanh, lớp thạch cao đã tách ra, chỉ cần không vận động mạnh thì đi đứng bình thường không thành vấn đề. Lisa nói cho cô biết mấy ngày nữa sẽ cùng đoàn phim vào núi để quay phim, tín hiệu sẽ không tốt lắm, không tiện liên lạc. Các cô trò chuyện tới khuya. "Tối hôm qua dự tiệc sinh nhật của cô giáo, em thấy em trai chị đó, còn hàn huyên vài câu với cậu ấy nữa." Chaeyoung ngáp một cái, nói: "Somi đặc biệt mê trai, mỗi lần nhìn thấy cậu ta đều chảy nước miếng." Lisa cười nhẹ ra tiếng, nói: "Thằng nhóc này từ nhỏ đã luôn được các cô gái ưa thích." "Đẹp trai, lại ga lăng ấm áp, mấy cô gái có thích cậu ta thì cũng rất bình thường." Lisa thấy hơi chua, đổi đề tài: "Mệt hả em?" "Dạ." Chaeyoung dụi dụi mắt. Sau khi chúc nhau ngủ ngon, điện thoại rơi ra khỏi tay cô, Chaeyoung chỉ mất một giây đã chìm vào giấc ngủ Lisa vẫn không dập máy, nghe tiếng hít thở đều đều, dần dần đi vào giấc ngủ. Hôm tổ chức tiệc đóng máy, Chaeyoung gặp Jihoon lần thứ tư. Jihoon hẳn là đi cùng với Min Ah, anh ta bị mấy nữ diễn viên và nhân viên công tác trong đoàn làm phim vây quanh, một đám oanh oanh yến yến, ríu rít, anh ta ứng phó rất khéo léo, không nóng không vội. Hai mắt Somi phát sáng, cũng muốn tới góp vui. Somi còn chạy tới thì Jihoon đã để ý tới các cô, lịch sự tránh các cô gái vây quanh mình, sải bước dài đi về phía bên này "Đợi nửa ngày, rốt cuộc cô cũng tới rồi." Jihoon đi thẳng vào vấn đề. Chaeyoung không rõ chuyện gì: "Tìm tôi có việc gì sao?" Jihoon lấy một cái hộp sang trọng từ túi áo khoác, mở ra, bên trong có một chiếc lắc tay, hỏi: "Cô đánh rơi cái này à?" Chaeyoung tập trung nhìn kỹ, vừa kinh ngạc nhưng cũng đầy vui mừng: "Hóa ra là cậu nhặt được! Không sai, là của tôi. Nhưng...... Sao cậu biết là do tôi làm rơi?" "Tôi nhặt được dưới gốc cây đó, tôi nhớ là đêm đó cô đứng dưới gốc cây đó. Nhưng tôi cũng không chắc có phải là của cô không, vốn tính đi hỏi cô nhưng thư ký cha tôi gọi lại nên quên béng mất." Jihoon gãi gãi đầu, nói: "Lúc về tôi đưa cho mẹ tôi xem, bà nói hẳn là của cô. Tôi muốn nhờ bà đưa cho cô nhưng bà ấy lại không chịu. Nghe nói tối nay đoàn phim tổ chức tiệc đóng máy, tôi đoán chắc cô cũng sẽ đến nên tôi mang nó theo." Chaeyoung cố ý tìm kiếm bóng dáng Min Ah, nhưng đông người quá, không thể tìm ra ngay được. Có lẽ do thấy Lisa mang lắc tay giống cô nên Min Ah mới đoán được là của cô. Chaeyoung đè sự nghi ngờ xuống đáy lòng, nhận chiếc hộp, nói cảm ơn. Cô để Somi mang lắc tay cho cô. Mang xong, phát hiện Jihoon vẫn còn đứng tại chỗ, Chaeyoung nghĩ nghĩ, hỏi: "Thêm Kakao không?" "Xin lỗi, tôi không dùng Kakao." "Ồ." "Nếu cô không ngại thì chúng ta có thể trao đổi số điện thoại." "Được chứ." Chaeyoung đọc số điện thoại của cô. Jihoon nhập dãy số vào, gọi lại cho cô, nói: "Đây là số của tôi." Chaeyoung ghi chú là "Em trai", cô cất điện thoại, ngước mắt lên thì bắt gặp ánh mắt kinh ngạc của Jihoon, cô không chút hoảng hốt, nói: "Như vậy thì trông thân thiết hơn." Jihoon: "......" Rõ ràng là tôi lớn hơn cô, vì sao không lưu là anh trai? Làm một người lịch sự, Jihoon tự nhiên sẽ không hỏi vấn đề đường đột này, anh ta rộng lượng nở nụ cười, nói: "Nếu vật đã về với chủ thì tôi cũng đi đây." "Cậu không ở lại ăn gì sao?" Jihoon nhìn lướt qua mấy cô gái nhìn anh ta như hổ rình mồi, xấu hổ cười nói: "Dù sao tôi cũng không phải là người trong đoàn, chờ ở bên ngoài vẫn tốt hơn." Chaeyoung tỏ vẻ cảm thông, huơ huơ điện thoại, nói: "Vậy hẹn gặp lại lần sau." Biểu cảm của Jihoon hơi cứng lại, nhìn đôi mắt biết cười của cô, khuôn mặt anh ta lộ ra chút đỏ ửng khó thấy được, nói: "Được." Cuộc trò chuyện giữa Chaeyoung và Jihoon đã khiến các cô gái chú ý, bọn họ vây quanh các cô, hỏi cái này cái kia. "Vừa rồi anh ta đưa gì cho cô vậy?" "Hai người hàn huyên gì vậy?" "Cô add Kakao của anh ta à?" Chaeyoung bó tay toàn tập. "Bọn tôi hỏi cả buổi mà anh ta không chịu thêm Kakao của chúng tôi, sao cô lại làm được?" "Có phải anh ta thích cô không?" Chaeyoung thiếu chút nữa đã bị chìm trong nước bọt. Nếu như Jihoon thích cô thì không phải sẽ thành loạn luân sao? Những người này cũng dám tưởng tượng thật đấy. Bị hỏi phát phiền, Chaeyoung tìm đại một lý do nào đó: "Hôm cô Shin ngất xỉu thì tôi có mượn đồ của cô ấy, nên giờ nhờ con trai cô ấy chuyển giúp. Bọn tôi không thêm Kakao, nhưng có trao đổi số điện thoại, có lẽ do tôi phát hiện mẹ anh ta ngất xỉu nên khách sáo với tôi thôi." Chuyện Min Ah ngất xỉu toàn bộ đoàn phim đều biết, cũng biết là do Chaeyoung phát hiện, nên mọi người không nghi ngờ gì về lời giải thích này cả. Đuổi những người nhiều chuyện này đi xong, Chaeyoung lấy điện thoại nhắn tin cho Lisa, nói cho đối phương biết là cô tìm được lắc tay rồi. Tín hiệu trong núi không tốt, Lisa có lẽ còn chưa nhận được tin nhắn, mãi vẫn chưa hồi âm lại cho cô. Hôm sau tiệc đóng máy, Chaeyoung thu dọn hành lý về nhà. Trong khoảng thời gian này Miyeon không sắp xếp công việc cho cô, cô ở Seoul một mình cũng buồn, chi bằng về thăm cha mẹ. Cũng lâu rồi cô chưa về thăm nhà. Ngày mùa hè trời nắng chói chang, Chaeyoung đến nghĩa trang một mình Cô mang theo trái cây, bỏ bó hoa xuống, cô ngồi xổm, dùng khăn giấy lau sạch tro bụi bám trên di ảnh mẹ mình, lầm bầm rầm rì. Cô kể hết cho mẹ mình tất cả những chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian này. Khi nói đến đoạn Lisa gặp tai nạn, cô hơi dừng lại, ngửa đầu, ép nước mắt về lại, thở hắt ra. "Con vẫn không buông bỏ được chị ấy." Một cơn gió lướt qua má cô, thiếu chút khô nóng, dịu dàng như bàn tay mẹ. Nhổ cỏ dại cạnh bia mộ, Chaeyoung rũ mắt, nhẹ giọng nói: "Con nhớ chị ấy quá." Từ khi Lisa vào núi thì hai người không liên lạc được nhiều, không biết chị đã đóng máy chưa. Có một đêm, Lisa gọi cho cô, tín hiệu không tốt, ngay cả giọng của chị cô cũng không nghe rõ. Gần đây tình hình trong nhà không ổn lắm. Công ty Manyoung làm việc đã đóng cửa, hiện tại ông đang thất nghiệp. Hôm ông ấy bị sa thải, trên đường về thì lại đâm vào một chiếc xe điện và phải bồi thường bốn trăm nghìn won. Chaeyoung thấy ông ấy rầu rĩ không vui, lén chuyển cho ông ấy hai mươi triệu mới an ủi ông được. Cha con hai người đang thì thầm trong phòng, bỗng mẹ kế lại vào thẳng mà không gõ cửa. Thẻ ngân hàng giấu tiền riêng rơi xuống đất, Manyoung hoảng hốt nhặt lên. Chaeyoung dùng thân mình chặn lại ánh mắt tò mò của của mẹ kế: "Dì, có việc gì vậy ạ?" Mẹ kế thở ngắn than dài: "Gần đây không biết ba con có gặp hạn không nữa , dì nghe nói thị trấn sát bên có cái miếu linh lắm, muốn đi cúng vái, cầu cát lợi. Con muốn đi với bọn dì không?" Chaeyoung không tin quỷ thần, tính từ chối theo bản năng, nhưng lại nhớ đến việc Lisa bị thương hai lần liên tục, cô hơi do dự, nói: "Được ạ." Phải mất hơn hai giờ mới đến được cái miếu thần kia. Linh hay không thì không biết, nhưng lại có rất nhiều người. Chaeyoung cùng mẹ kế đi cầu thần bái phật, quyên tiền, bà cốt đưa cho cô một ngọc bài rất tệ. Em gái Sohyun ghét bỏ, nói: "Bốn mươi nghìn đổi một cục đá vụn, nghĩ người ta ngu hay gì?" Bà cốt tỏ ra không vui. Mẹ cô ấy mắng cô ấy: "Con thì biết cái gì! Không được nói bậy." Sohyun thấy tam quan của mình và mẹ không hợp nhau, không dám cãi lại, giận dỗi bỏ đi. Chaeyoung mang kính râm mà còn biết là ngọc giả, cô tháo viên ngọc giả trả lại cho bà cốt, chỉ lấy sợi chỉ đỏ. Mẹ kế còn muốn tới chỗ khác để bái lạy, Chaeyoung không có sức để leo cầu thang, nói: "Dì đi đi, con với Sohyun đứng đầy chờ." Dưới chân núi có vườn trái cây, Sohyun rất hứng thú với cái này: "Chị, chúng ta xuống núi hái chút trái cây mang về đi." Chaeyoung nghe lời cô ấy. Lúc hai người đang xuống núi, gặp phải một bà cụ nhếch nhác bẩn thỉu cầm cái bát vỡ ăn xin. Sohyun che mũi lại, lôi kéo Chaeyoung hướng đường vòng đi. Bà cụ phát hiện có dê béo, chặn hai người lại không cho đi. Sohyun sợ đối phương ăn vạ, miễn cưỡng lấy một tờ tiền bỏ vào cái bát mẻ. Được tiền nhưng bà cụ vẫn không chịu nhường đường. Bà ta vươn bàn tay nhăn nhúm như chân gà, bắt lấy tay Chaeyoung đầy chuẩn xác. Chaeyoung biến sắc, cố gắng bình tĩnh, nói: "Bà ơi, tiền đã đưa cho bà rồi." Chẳng lẽ bà ta thấy ít? Bà cụ này trông rất ốm yếu, tuổi đã già, có lẽ là do dòng đời xô đẩy nên mới phải kiếm sống bằng nghề ăn xin Chaeyoung động lòng trắc ẩn, cô mở khóa túi định lấy bóp tiền ra. Bà cụ ấy lại nói một câu làm người cô chết cứng. "Hôm nay năm 20XX, cô đã chết rồi." "......" Đôi mắt đục ngầu của bà cụ phát ra tia sáng kỳ lạ, nhìn thẳng vào đôi mắt ẩn sau kính râm của cô, dùng chất giọng phổ thông của mình để nói tiếng phổ thông, gằn từng chữ một: "Cô, không phải là người của thế giới này."
loading...
Danh sách chương:
- VĂN ÁN
- Chương 1: Sống lại đời này
- Chương 2: Em không hài lòng, tiền này tôi không dám nhận
- Chương 3: Em để quên đồ ở nhà tôi
- Chương 4: Em không sợ dính tin đồn cùng tôi sao?
- Chương 5: Xác định không phải là nói dối sao? Bạn bè?
- Chương 6: Em chơi tôi một lần, tôi liền chơi em lại một lần, rất công bằng
- Chương 7: Chào anti-fan, tạm biệt anti-fan
- Chương 8: Lisa là M?
- Chương 9: Tôi cứ nghĩ là gọi lộn số
- Chương 10: Đừng để người khác chiếm tiện nghi
- Chương 11: Ngoan vậy sao?
- Chương 12: Hay tôi xoa nó giúp em?
- Chương 13: Nếu không thích thì phải giữ khoảng cách
- Chương 14: Hoá ra em thích tôi đến thế...
- Chương 15: Hình như giữa chúng ta có sự hiểu lầm
- Chương 16: Tình địch số một
- Chương 17: Ai chủ động trước thì người đó thua
- Chương 18: Bốp! Không giống con gái gì cả!
- Chương 19 -1 : Em phải có trách nhiệm với chị tới cùng!
- Chương 19 -2 : Em phải có trách nhiệm với chị tới cùng!
- Chương 20 - 1: Đồ cặn bã
- Chương 20 - 2: Đồ cặn bã
- Chương 21 - 1: Tôi và cô ấy có chút hiểu lầm
- Chương 21 - 2: Tôi và cô ấy có chút hiểu lầm
- Chương 22 - 1: Chị chính thức theo đuổi em
- Chương 22 - 2: Chị chính thức theo đuổi em
- Chương 23 - 1: Chị từ bỏ đi
- Chương 23 - 2: Chị từ bỏ đi
- Chương 24 - 1: Chị đúng là không biết xấu hổ
- Chương 24 - 2: Chị đúng là không biết xấu hổ
- Chương 25 - 1: Vả mặt
- Chương 25 - 2: Vả mặt
- Chương 26 - 1: Ly hôn đi
- Chương 26 - 2: Ly hôn đi
- Chương 27 - 1: Sẽ không để ai tổn thương em nữa
- Chương 27 - 2: Sẽ không để ai tổn thương em nữa
- Chương 28 - 1: Chị với cô ấy là kẻ thù
- Chương 28 - 2: Chị với cô ấy là kẻ thù
- Chương 29: Nếu chị không tới thì em phải làm sao đây?
- Chương 30 - 1: Em thật là nhẫn tâm, làm xong liền đuổi người
- Chương 30 - 2: Em thật là nhẫn tâm, làm xong liền đuổi người
- Chương 31 - 1: Ngày mai tôi liền dẫn chị ấy tới Cục Dân Chính
- Chương 31 - 2: Ngày mai tôi liền dẫn chị ấy tới Cục Dân Chính
- Chương 32 - 1: Đừng tự lừa dối mình
- Chương 32 - 2: Đừng tự lừa dối mình
- Chương 33 - 1: Nếu không đủ tư cách thì hãy phá vỡ nó
- Chương 33 - 2: Nếu không đủ tư cách thì hãy phá vỡ nó
- Chương 34 - 1
- Chương 34 -2
- Chương 35 - 1: Hoặc là em * chị, không cần phụ trách
- Chương 35 - 2: Hoặc là em * chị, không cần phụ trách
- Chương 36 - 1: Nhớ đó, em nợ chị một lần đó nha
- Chương 36 - 2: Nhớ đó, em nợ chị một lần đó nha
- Chương 37 - 1: Chị thích em
- Chương 37 - 2: Chị thích em
- Chương 38 - 1: Chị nên từ bỏ tình cảm đó đi
- Chương 38 - 2: Chị nên từ bỏ tình cảm đó đi
- Chương 39 - 1: Hôm nay chị chỉ ước một điều duy nhất
- Chương 39 - 2: Hôm nay chị chỉ ước một điều duy nhất
- Chương 40 - 1: Nếu tôi nói là tôi được sống lại thì bạn có tin không?
- Chương 40 - 2: Nếu tôi nói là tôi được sống lại thì bạn có tin không?
- Chương 41 - 1: Có thể cùng họ với em không?
- Chương 41 - 2: Có thể cùng họ với em không?
- Chương 42 - 1: Nó chứng tỏ là em đã làm việc không chăm chỉ
- Chương 42 - 2: Nó chứng tỏ là em đã làm việc không chăm chỉ
- Chương 43: Hai người bị mắng mà còn phải bị mắng cùng nhau
- Chương 44 - 1: Tôi đúng là khốn nạn mà
- Chương 44 - 2: Tôi đúng là khốn nạn mà
- Chương 45 - 1: Em thấy rồi đấy, chị vẫn sống rất khỏe mạnh mà
- Chương 45 - 2: Em thấy rồi đó, chị vẫn sống rất khoẻ mạnh mà
- Chương 46 - 1: Tôi sẽ cho chị một cơ hội
- Chương 46 - 2: Tôi sẽ cho chị một cơ hội
- Chương 47: Tôi muốn tái hôn với cô ấy
- Chương 48 - 1: Bạn của tôi, hãy chú ý đến danh tính của bạn
- Chương 48 - 2: Bạn của tôi, hãy chú ý đến danh tính của bạn
- Chương 49 - 1: Vợ ơi
- Chương 49 - 2: Vợ ơi
- Chương 50: Hôm nay đừng làm bạn nữa, làm bạn * đi
- Chương 51: Là nhân viên độc quyền của em
- Chương 52 - 1
- Chương 52 - 2
- Chương 53: Chị có duỗi lưỡi ra đâu!
- Chương 54 - 1: Cô ấy đã đối xử tệ với bạn
- Chương 54 - 2: Cô ấy đã đối xử tệ với bạn
- Chương 55 -1: Cô không có lợi thế gì cả, nhưng cũng không thể bị bắt nạt
- Chương 55 -2: Cô không có lợi thế gì cả, nhưng cũng không thể bị bắt nạt
- Chương 56 - 1: Dù cho em ấy chỉ toàn khuyết điểm thì con cũng chỉ muốn em ấy
- Chương 56 - 2: Dù cho em ấy chỉ toàn khuyết điểm thì con cũng chỉ muốn em ấy
- Chương 57: Con tỉnh táo lại một chút có được không?
- Chương 58 - 1: Tai nạn!!!
- Chương 58 - 2: Tai nạn!!!
- Chương 59 - 1: Chỉ cần chị tỉnh lại, em sẽ đồng ý tất!
- Chương 59 - 2: Chỉ cần chị tỉnh lại, em đồng ý tất!
- Chương 60: Cô ấy quan trọng với con đến vậy sao?
- Chương 61
- Chương 62 - 1: Từ chối
- Chương 62 - 2: Từ chối
- Chương 63 - 1: Hóa ra không phải là thất tình, mà là hoa đào nở rộ
- Chương 63 - 2: Hóa ra không phải là thất tình, mà là hoa đào nở rộ
- Chương 64 - 1
- Chương 64 - 2
- Chương 65 - 1: Gọi chị là vợ cũng được
- Chương 65 - 2: Gọi chị là vợ cũng được
- Chương 66: Chị đang quấy rối tình dục đấy!
- Chương 67 - 1: Móng dài rồi, nên cắt thôi
- Chương 67 - 2: Móng dài rồi, nên cắt thôi
- Chương 68 - 1: Mẹ chồng hằn học
- Chương 68 - 2: Mẹ chồng hằn học
- Chương 69 - 1: Sự quyến rũ của vợ cũ!
- Chương 69 - 2: Sự quyến rũ của vợ cũ!
- Chương 70 - 1: Có việc thì trợ lý làm, không có việc thì "làm" trợ lý
- Chương 70 - 2: Có việc thì trợ lý làm, không có việc thì "làm" trợ lý
- Chương 71: Khách mời hữu nghị
- Chương 72 - 1: Nếu không quen, xin vui lòng giữ khoảng cách
- Chương 72 - 2: Nếu không quen, xin vui lòng giữ khoảng cách
- Chương 73 - 1: Người phụ nữ của em
- Chương 73 - 2: Người phụ nữ của em
- Chương 74: Muốn chuốc say em
- Chương 75 - 1: Tốt hơn là vì nhau
- Chương 75 - 2: Tốt hơn là vì nhau
- Chương 76 - 1: Toàn mạng đang mắng chửi chị đấy!
- Chương 76 - 2: Toàn mạng đang mắng chửi chị đấy!
- Chương 77 - 1: Cô không nên tồn tại trong thế giới này
- Chương 77 - 2: Cô không nên tồn tại trong thế giới này
- Chương 78 - 1: Chết rồi lại sống
- Chương 78 - 2: Chết rồi lại sống
- Chương 79: Quý trọng hiện tại
- Chương 80: Gặp mặt
- Chương 81: Cậu và vợ cũ đã quay lại chưa?
- Chương 82 - 1: Cún con của chị bị bắt nạt rồi đây này
- Chương 82 - 2: Cún con của chị bị bắt nạt rồi đây này
- Chương 83: Trư Bát Giới cõng vợ
- Chương 84 - 1: Mọi chuyện đều nghe em
- Chương 84 - 2: Mọi chuyện đều nghe em
- Chương 85: Cơ hội để trói chặt em
- Chương 86: Chị có nỡ mắng em đâu!
- Chương 87: Phải xóa hết mọi cảnh hôn
- Chương 88 - 1: Em muốn theo đuổi cô ấy
- Chương 88 - 2: Em muốn theo đuổi cô ấy
- Chương 89 - 1
- Chương 89 - 2
- Chương 90: Nổi tiếng sau một đêm
- Chương 91: Thứ không tồn tại thì không có gì để đánh giá
- Chương 92: Chị rất vui vì em quan tâm chị
- Chương 93 - 1: Em giỏi quá!
- Chương 93 - 2: Em giỏi quá!
- Chương 94 - 1
- Chương 94 - 2
- Chương 95 - 1: Công khai
- Chương 95 - 2: Công khai
- Chương 96: Khi hoa lựu nở, em lấy chị nhé
- Chương 97 - 1: Dù đây chỉ là cõi mộng thì cô cũng không sợ hãi
- Chương 97 - 2: Dù đây chỉ là cõi mộng thì cô cũng không sợ hãi
- Chương 98 - Hoàn chính văn: Kiếp này mong được cùng em đầu bạc răng long
- Kim Jisoo X Kim Jennie (1)
- Kim Jisoo X Kim Jennie (2)
- Kim Jisoo X Kim Jennie (3)
- Kim Jisoo X Kim Jennie (4)
- Kim Jisoo X Kim Jennie (5)
- Kim Jisoo X Kim Jennie (6)
- Kim Jisoo X Kim Jennie (7)
- Park Chaeyoung X Lalisa Manoban
- Park Chaeyoung X Lalisa Manoban