Chap 47 : đánh Pháp [2]
Đây là một trong những tội ác của Pháp với cả Đông Dương Bạn nào yếu tim không nên đọc nhé . Nhưng mình cũng mong mọi người hiểu biết thêm về lịch sử của dân tộc . Chúng ta có thể tha thứ nhưng không bao giờ được phép quên nó đi . Khi không có mới biết quý trọng , còn bây giờ đã có tự do phải biết quý trọng nó hơn nữa . Nhớ ! Chúng ta đã trải qua những gì mới có được cuộc sống như hiện tại ——————- Đứng trên cao quan sát tình hình bên dưới . Việt Nam thấy người dân của mình đang bị " bọn chúng " bóc lột rã man . Bọn chúng g*ết hại nòi giống bản xứ nhưng đất đai vẫn phì nhiêu và mang lại lợi cho bọn thực dân Pháp. Tuy nhiên bọn chúng không thể canh tác trong các đồn điền của mình nên bọn chúng cần có nô lệ và chúng đã tìm đến nô lệ ở Đông Dương Ngày xưa người ta dùng phương pháp tuyển mộ , công nhân và nông dân Đông Dương bị thuế đè nặng cùng cái nghèo khổ theo đuổi và bị mua chuộc là lương bổng sẽ cao nên đã tự đưa mình vào tròng xuống tàu đi sang "tân lục địa " Nhưng họ không ngờ rằng mình sẽ bị giết hại bởi Sự ngược đãi của chủ đồn điên không kém gì các bệnh tật của vùng nhiệt đới phần lớn những người " cam kết ra đi " không bao giờ trở lại đất nước và gia đình từ đó những người nông dân khác thà chết cũng không đến đồn điền thuộc Pháp
Dẫu vậy nhưng bọn chúng cần công nhân cho đồn điền của chúng , người Pháp đã không lùi bước trước những phương tiện đầy tội ác Bọn chúng đã yêu cầu cách làng ở Đông Dương phải cung cấp một số culi nếu các làng không làm theo sẽ bị trừng phạt . Hay chúng đã lợi dụng tình trạng đói kém ở Đông Dương để cho vay sau đó không trả được thì bắt ép phải bắt lên tàu Trên tàu biển người Đông Dương trên chúc nhau như những con vật trong những khoang thiếu không khí , không có ánh sáng. Chúng cho họ ăn uống chẳng là bao . Người ốm bị ném xuống biển để " khỏi lây sang những người khác " , họ luôn bị những người bắn súng canh gác tới đảo họ bị giam trong một trại , tức là một cái chợ chủ đồn điền đến xem họ chọn và mua một đầu người với giá bao nhiêu đó Để đưa phụ nữ đi chúng cho họ mang con theo. Nhưng một khi đã xuống tàu chúng quăng trẻ em xuống nước "để thủ tiêu những cái mồm vô ích " điều này đã xảy ra với những người đàn bà Bắc Kì Trong lời kêu gọi của Trưng Quốc viết trên báo Daily Standard , Những người Đông Dương khốn khổ kể lại rằng : chúng ta đã dùng thuốc mê bằng thuốc lá tẩm độc , để kéo họ tới tô giới ở Quảng Châu Loan rồi bắt cóc , trên con tàu biển họ chịu đựng đến mức kinh khủng đói , khát và nhất là sự độc ác của những kẻ canh gác người ốm bị ném xuống nước Người dân vì quá khốn khổ mà nổi dậy khởi nghĩa nhiều lần nhưng đều bị thực dân Pháp đàn áp và nhấn chìm các cuộc khởi nghĩa trong bể máu . Trong " Bản án chế độ thực dân Pháp " của Hồ chủ tịch Đã viết ngắn gọn , súc tích cùng với những sự kiện đầy thuyết phục . Tác phẩm đã tố cáo thực dân Pháp dùng mọi thủ đoạn khốc liệt bắt " dân bản xứ " phải đóng "thuế máu " cho chính quốc ... để " phơi thây trên chính trường châu Âu" , đầy đọa phụ nữ trẻ em "thuộc địa" , các thống sứ , quan lại thực dân độc ác như một bầy thú dữ....
Dẫu vậy nhưng bọn chúng cần công nhân cho đồn điền của chúng , người Pháp đã không lùi bước trước những phương tiện đầy tội ác Bọn chúng đã yêu cầu cách làng ở Đông Dương phải cung cấp một số culi nếu các làng không làm theo sẽ bị trừng phạt . Hay chúng đã lợi dụng tình trạng đói kém ở Đông Dương để cho vay sau đó không trả được thì bắt ép phải bắt lên tàu Trên tàu biển người Đông Dương trên chúc nhau như những con vật trong những khoang thiếu không khí , không có ánh sáng. Chúng cho họ ăn uống chẳng là bao . Người ốm bị ném xuống biển để " khỏi lây sang những người khác " , họ luôn bị những người bắn súng canh gác tới đảo họ bị giam trong một trại , tức là một cái chợ chủ đồn điền đến xem họ chọn và mua một đầu người với giá bao nhiêu đó Để đưa phụ nữ đi chúng cho họ mang con theo. Nhưng một khi đã xuống tàu chúng quăng trẻ em xuống nước "để thủ tiêu những cái mồm vô ích " điều này đã xảy ra với những người đàn bà Bắc Kì Trong lời kêu gọi của Trưng Quốc viết trên báo Daily Standard , Những người Đông Dương khốn khổ kể lại rằng : chúng ta đã dùng thuốc mê bằng thuốc lá tẩm độc , để kéo họ tới tô giới ở Quảng Châu Loan rồi bắt cóc , trên con tàu biển họ chịu đựng đến mức kinh khủng đói , khát và nhất là sự độc ác của những kẻ canh gác người ốm bị ném xuống nước Người dân vì quá khốn khổ mà nổi dậy khởi nghĩa nhiều lần nhưng đều bị thực dân Pháp đàn áp và nhấn chìm các cuộc khởi nghĩa trong bể máu . Trong " Bản án chế độ thực dân Pháp " của Hồ chủ tịch Đã viết ngắn gọn , súc tích cùng với những sự kiện đầy thuyết phục . Tác phẩm đã tố cáo thực dân Pháp dùng mọi thủ đoạn khốc liệt bắt " dân bản xứ " phải đóng "thuế máu " cho chính quốc ... để " phơi thây trên chính trường châu Âu" , đầy đọa phụ nữ trẻ em "thuộc địa" , các thống sứ , quan lại thực dân độc ác như một bầy thú dữ....
Dưới mái tóc rồi xù và kết bánh ,
Một làn da đen sạm bọc xương đầu .
Răng nhe ra như những chiếc đầu lâu
Má hóp lại , răng hằn sâu gớm ghiếc .
-Bàng Bá Lân -
Bát cơm chan đầy nước mắt
Bay còn giằng khỏi miệng ta
Thằng giặc Tây, thằng chúa đất
Đứa đè cổ, đứa lột da...
-Nguyễn Đình Thi -
——————-
Miền Trung ơi cố lên !!!
Trước bão trờicàng trong xanh , càng yên ắng , càng nóng thì bão càng mạnh . hi vọng mn vượt qua thật tốt❤️❤️❤️
Nguồn tham thảo : tennguoidepnhat
loading...
Danh sách chương:
- chap 1:cuộc chơi bắt đầu
- chap 2 : bị bắt
- chap 3 : lời mời
- thông báo
- chap 4 : người Á
- chap 5 : JE
- chap 6 : dị nhân tộc , nhiệm vụ
- chap 7 : chạy trốn
- chap 8 : đi lạc ? bị bắt ?!!
- chap 9 : cộng sản
- chap 10 : gia nhập
- chap 11 : Đông Lào
- chap 12
- chap 13
- chap 14
- chap 15
- chap 16
- chap 17
- chap 18
- chap 19
- chap 20
- chap 21
- chap 22 : bất cần đời
- trả lời câu hỏi nhận quà Tết
- chap 23 : khóc ( p1 )
- chap 24 : khóc ( p2 )
- chap 25 : lí do
- chap 26 : bị mắng
- chap 27
- chap 28 gia đình An Nam
- chap 29 : gia đình An Nam (p2)
- Chap 30
- Chap 31 : chuẩn bị chạy trốn
- Những sự thật về các nhân vật
- Chap 32 : nghỉ ngơi
- Chap 33
- Chap 34
- Chap 35 : nguyên nhân cái chết của Ussr
- ,,( ◜‿◝ )♡
- Chap 36 : lên đường tới Poland
- Chap 37 : một lần nữa
- Những sự thật về nhân vật (2)
- Chap 38 : Khiến ngươi tự nguyện phục vụ ta
- Chap 39 : mặt tối của Việt Nam
- Chap 40:
- Chap 41 : cuộc trò chuyện với JE
- Chap 42 : tới Hawaii
- Chap 43: gặp America
- Chap 44 : Chữa thương
- Chap 45 : trúng độc
- Chap 46 : đánh Pháp [1]
- Chap 47 : đánh Pháp [2]
- Chap 48 : đánh Pháp [3]
- Chap 49 : đánh Pháp [4]
- Cầu ý kiến
- Chap 50 : phát hiện !!
- Chap 51 : bất ngờ !!
- Chap 52 : Người yêu
- Chap 53 + phiên ngoại
- Chap 54: về châu Á
- Chap 55 : làm người yên ta !!
- Chap 56 : gặp lại người quen!
- Chap 56: Nữa?!!
- Chap 57: Hoài niệm quá khứ
- Chap 58: Kí ức không bao giờ có thể quên
- Chap 59: Kí ức không bao giờ có thể quên [2]
- Chap 60
- Chap 61:
- Chap 62: tuổi thọ
- Chap 63: nhân cách ẩn
- Chap 64: Đông Lào với niềm vui mới
- Chap 65: tác dụng phụ
- Chap 66: Trở về (?)
- Chap 67: Không nhớ
- Chap 68: Quyết định
- Chap 69: Trở lại
- Chap 70: Nhờ
- Chap 71: Lừa
- Chap 72: im lặng