5_Tạ Kiến Vi, em sẽ hối hận!
Cậu chủ trẻ tuổi của Tập đoàn Tài chính Tạ thị là một người vô cùng hào phóng, mà lúc chia tay lại càng hào phóng hơn.Xe trên trăm vạn, nhà hơn mấy trăm vạn, còn có một số tiền mặt khổng lồ, đủ để người thường chi tiêu nốt nửa cuộc đời.Điều ấy, Lục Ly cũng từng nghe nói. Sau khi hắn quen biết Tạ Kiến Vi được khoảng một tuần, bạn bè đã nhắc nhở rất nhiều, song Lục Ly lại không để tâm đến.Khi đó hắn nghĩ mình sẽ không yêu Tạ Kiến Vi, đến khi yêu rồi lại nghĩ mình là một ngoại lệ.Đêm qua cho ngủ lại, sáng nay còn chủ động âu yếm hắn, hành động của đối phương đã khiến Lục Ly nhận định, mình không giống những kẻ qua đường khác.Dù là một kẻ bạc tình, nhưng biết đâu Tạ Kiến Vi cũng động lòng với hắn.Thế mà hiện tại...Từ trên mây cao mềm mại rớt xuống, lại cắm đầu vào giữa bụi gai ở chốn địa ngục tối tăm, cảm giác này, thực sự là muôn vàn đau khổ.Lục Ly không thay đổi sắc mặt.Mà Tạ Kiến Vi thì chỉ cần nhìn thoáng qua cũng lập tức hiểu được tình huống hiện nay.Phí chia tay à?Tuy Tạ Kiến Vi đã đoán trước, chắc chắn cảnh trong mơ sẽ không đơn giản, nhưng cũng không ngờ nó lại thốn đến mức này.Dựa vào tình hình trước mắt, hẳn đây không phải lần đầu tiên "anh" làm loại chuyện này, thiết lập khốn nạn như thế, đúng là anh chưa từng nghĩ tới.Tạ Kiến Vi hít thở thật sâu, cố gắng bình ổn cảm xúc: "Cầm..."Anh chỉ thốt được một tiếng ấy rồi câm nín. Cùng lúc đó, trong óc cũng không ngừng vang lên lời căn dặn của Nhan Kha: "Boss à, cậu phải phối hợp, phối hợp, có hiểu không?"Đệt! Dù tốt nết đến mấy thì Quân sư Tạ cũng phải mở miệng chửi thề.Chẳng lẽ anh thật sự phải diễn vai một thằng đàn ông khốn nạn vừa xuống giường liền trở mặt ném tiền đoạn tuyệt với người ta?Tạ Kiến Vi ngẩng đầu nhìn Lục Ly, nhìn một cách vô cùng nghiêm túc.Lục Ly giấu diếm cảm xúc kỹ cực kỳ, nhưng Tạ Kiến Vi vẫn có thể nhận ra được rằng: Thằng cha cùi bắp trước mặt mình thực sự nhận định đây là phí chia tay.Đối phương đã xác định như thế rồi, anh phải diễn tiếp.Nếu không sẽ bị trục xuất khỏi cảnh trong mơ, đuổi ra cũng không sao, vấn đề là anh sợ thằng cha này sẽ lại phân liệt thành vài thằng cha khốn nạn khác...Nhớ lại một màn sáu anh họ Lục chém giết lẫn nhau kia, Tạ Kiến Vi đành thỏa hiệp.Chữa bệnh quan trọng hơn, những vấn đề khác, sau này hãy tính.Tạ Kiến Vi khống chế cảm xúc của mình, lơ đễnh liếc mắt nhìn Lục Ly: "Cầm đi, xe màu anh thích đấy."Đôi mắt Lục Ly dâng kín một mảnh tối đen, hắn hé hai cánh môi mỏng, giọng nói có vẻ rất âm trầm: "Có ý gì?"Tạ Kiến Vi cười khẽ, chống cằm nhìn hắn: "Lục Ly, anh là một người thông minh."Lục Ly bướng bỉnh không chịu hùa theo: "Anh không hiểu."Tạ Kiến Vi đến gần đối phương, khi khoảng cách giữa hai người đã rất gần liền vươn tay túm lấy cổ áo hắn, kéo xuống. Chênh lệch chiều cao của cả hai biến mất trong nháy mắt, Tạ Kiến Vi nhìn Lục Ly, khẽ nhếch môi, cười nhạo, nói: "Đều là người lớn cả rồi, đừng dây dưa lằng nhằng nữa, thích thì đến chán thì..."Lời còn chưa dứt, Lục Ly đã đột ngột hôn lên môi anh.Gọi là hôn chẳng bằng nói đây là một hồi tra tấn đầy giằng xé, mùi máu tanh lan tràn từ giữa bốn cánh môi cũng không lấn át được cảm giác đau đớn nơi tâm hồn.Tạ Kiến Vi lại bắt đầu mềm lòng, nhưng nhớ tới lời nói của Nhan Kha, anh liền hạ quyết tâm tặng cho Lục Ly một cái tát chẳng hề khách khí: "Đủ rồi!"Tiếng quát tháo chói tai này khiến Lục Ly giật nảy mình, mà người đàn ông mặc vest đen đứng phía sau Tạ Kiến Vi cũng nhanh chóng bước lên, rút vũ khí ra, nói: "Mr. Lục, xin hãy tự trọng!"Mặt Tạ Kiến Vi như đọng một tầng sương lạnh.Mãi sau, Lục Ly mới hoàn hồn.Tạ Kiến Vi nghĩ nghĩ một chút, lại thong thả nói: "Đừng có chọc giận tôi."Trong đôi mắt xinh đẹp của anh lúc này, chẳng những không hề có lấy một tia tình ý, mà thậm chí còn tràn đầy chán ghét nữa.Lục Ly như bừng tỉnh từ trong cõi mộng. Tình yêu say đắm chất đầy buồng tim bỗng lên men rồi hư thối ngay tại giây phút này, dưới sự bào mòn của tuyệt vọng và đau khổ, chậm rãi biến thành mối hận khắc cốt ghi tâm.Tạ Kiến Vi không có trái tim.Thân mật đêm qua chính là bữa cơm cuối cùng trước khi tuyên án tử hình.Đối với người kia, ba tháng này chỉ là một cuộc vui.Hắn không phải ngoại lệ, hắn cũng chỉ là một bạn giường có cũng được mà không có cũng chẳng sao.Rốt cuộc, hắn chỉ là một kẻ gọi thì đến đuổi thì đi, không hề được người ta lưu luyến.Đau khổ như một quả bom nổ mạnh trong đầu, Lục Ly nhìn chằm chằm vào Tạ Kiến Vi, giọng nói nhiễm đầy thù hằn sâu đậm, hắn bật ra từng tiếng từng tiếng một: "Tạ Kiến Vi, em sẽ hối hận."Tạ Kiến Vi: "..."Tuy lòng anh đau đớn không gì sánh được, nhưng hối hận thì không, ít nhất bây giờ anh vẫn chưa bị trục xuất khỏi giấc mơ của Lục Ly, điều ấy cho thấy anh đã "phối hợp" rất tốt.Mặc dù chưa từng trải qua tình huống thốn như vậy, nhưng Quân sư Tạ của chúng ta cũng đâu phải người thường. Là một nhân tài hàng thật giá thật, anh diễn vai Bot khốn nạn cũng sắc sảo cực kỳ.Đương nhiên Lục Ly không nhận "phí chia tay", hắn rời đi với một trái tim tràn đầy uất hận, chỉ chờ một ngày có thể quay lại trả thù Tạ Kiến Vi.Tạ Kiến Vi sợ đối phương không tìm mình trả thù, cho nên cố ý sai người đưa "phí chia tay" tới cho hắn, coi như tăng thêm mấy tầng kích thích.Những người có chỉ số thông minh cao đều giỏi nhất ở chỗ học một biết mười mà.Diễn xong vai của mình, Tạ Kiến Vi bắt đầu tìm kiếm tư liệu về thiết lập hiện tại. Nhìn tin tức trên tay, anh cũng phải dở khóc dở cười.Lục Ly không bạc đãi anh, ở trong mộng cũng cho anh một thân phận vô cùng hoành tráng: Cậu chủ Tập đoàn Tài chính Tạ thị, ăn sung mặc sướng từ thuở nhỏ, năng lực làm việc khỏi phải bàn, tuổi trẻ đã kế thừa sản nghiệp gia đình, còn dẫn dắt công ty lên tầm cao mới, trở thành một trong những doanh nghiệp có khả năng lay động cả một quốc gia.Có lẽ vì xuất thân quá tốt, mọi thứ đều dễ như trở bàn tay, cho nên "Tạ Kiến Vi" rất lạnh lùng tàn nhẫn, chỉ để ý tới tiền và quyền, còn về cái gọi là tình cảm, anh hoàn toàn không tin tưởng.Song, là một người đàn ông độc thân với điều kiện lý tưởng, xung quanh Tạ Kiến Vi có rất nhiều người đẹp vây quanh. Giám đốc Tạ cũng không phải kẻ sẽ bạc đãi bản thân mình, cho nên cứ vừa mắt là tán, tán là liền bao nuôi, nuôi chán rồi lại bỏ. Do đó, cái danh bạc tình lại càng vang dội bốn phương.Nhưng đám bạn giường trước đây của anh đều là phụ nữ, duy chỉ có Lục Ly là đàn ông.Hoàn cảnh gặp gỡ của Tạ Kiến Vi và Lục Ly cũng cực kỳ lãng mạn.Ba tháng trước, nửa đêm Giám đốc Tạ mới bước ra khỏi quán bar, vì ngại phiền nên anh đã đuổi trợ lý và lái xe về từ rất sớm, hiện giờ chơi đã rồi, đang định gọi lái xe tới đón, lại thấy Lục Ly dừng xe, hạ kính xuống, hỏi: "Tôi tiễn em một đoạn đường nhé?"Bóng đêm mờ ảo, Tạ Kiến Vi đã uống rất nhiều nên không đắn đo gì liền trèo lên xe của đối phương.Lục Ly hỏi: "Nhà em ở đâu?"Tạ Kiến Vi thuận miệng báo một địa chỉ.Lục Ly bất ngờ nói: "Chúng ta ở cùng một khu chung cư."Tạ Kiến Vi có nhiều bất động sản lắm, địa điểm anh vừa nói không phải là nhà, chẳng qua là nơi gần nhất mà thôi.Thế nhưng Lục Ly hoàn toàn không biết, còn tưởng hai người thực sự có duyên.Xe tiến vào bãi đỗ, Lục Ly quay sang nói với Tạ Kiến Vi: "Tôi đưa em lên nhé."Tạ Kiến Vi gật gật đầu: "Tòa nhà số hai, tầng hai mươi bảy."Lục Ly càng bất ngờ hơn: "Chúng ta còn là hàng xóm."Chung cư này có tất cả hai mươi tám tầng, tầng cao nhất có cấu trúc song lập (*), tầng hai mươi bảy và hai mươi tám thông nhau (**), cho nên tầng hai mươi bảy là tầng cao nhất.(*) Cấu trúc song lập: là lối kiến trúc phụ thuộc vào một căn bên cạnh để tạo thành một tổng thể kiến trúc. Thông thường là hai căn ốp cạnh vào nhau. Nhìn thoáng qua thì giống như một căn nhưng lại là hai căn có thiết kế đối xứng nhau qua một cạnh trái hoặc phải.(**) Tức là những căn hộ ở tầng 27 sẽ có cấu trúc như một biệt thự 2 tầng.Vì chiếm diện tích lớn, cho nên mỗi tầng là một khối kiến trúc song lập, một khối gồm hai căn hộ.Tạ Kiến Vi cũng rất bất ngờ: "Trùng hợp quá."Bởi vì uống say nên khi ra khỏi thang máy, Tạ Kiến Vi hơi hơi loạng choạng, Lục Ly nhanh tay đỡ người.Tạ Kiến Vi cười cười với hắn: "Đêm nay thật sự cảm ơn anh."Lục Ly bị nụ cười của đối phương làm cho rung động.Tạ Kiến Vi dùng vân tay mở cửa vào nhà. Tuy có phần tiếc nuối, song Lục Ly cũng hiểu mình nên biết điểm dừng, Tạ Kiến Vi là trai thẳng, hắn nhìn ra được.Nếu mọi chuyện chỉ dừng lại ở đây, vậy thì đoạn nghiệt duyên về sau làm sao mà có?Mặc dù Tạ Kiến Vi là chủ căn hộ, nhưng cũng không ở đây được mấy lần. Căn hộ vốn có người quét tước định kỳ, nhưng có lẽ đối phương nghĩ Giám đốc Tạ đã quên mất cái xó xỉnh này, sẽ không ghé qua, cho nên rất lười biếng, thậm chí còn không đóng tiền điện nước đúng kỳ.Tạ Kiến Vi tắm được nửa chừng, bỗng nhiên rơi vào tình cảnh không điện không nước.Anh mang theo tấm thân dính đầy bong bóng xà phòng, bấm điện thoại gọi cho trợ lý, mắng đối phương một trận nên thân. Kế tiếp, trợ lý vội vàng chạy tới.Nhưng dù có nhanh đến đâu thì di chuyển cũng đòi hỏi thời gian, Tạ Kiến Vi nghĩ nghĩ một chút, cuối cùng quyết địch khoác áo ngủ chạy sang bấm chuông cửa nhà bên cạnh.Thời điểm mở cửa và nhìn thấy người kia, Lục Ly đã phải hít vào một hơi sâu thật là sâu.Tạ Kiến Vi vốn đã rất hợp gu hắn, hiện giờ người đẹp lại dùng bộ dáng ướt át vừa mới ra khỏi phòng tắm mà đứng ngay trước mặt, quả thực suýt nữa hắn đã không nhịn được mà đè ngửa đối phương ra."Có thể mượn phòng tắm nhà anh một chút không?" Tạ Kiến Vi hỏi.Lục Ly thầm nghĩ: Đừng nói phòng tắm, ngay cả người tôi cũng có thể cho em mượn.Đương nhiên, ngoài mặt hắn vẫn tỏ ra rất đàng hoàng: "Vào đi."Tạ Kiến Vi vọt vào đi tắm nước ấm, lúc trở ra đã tỉnh táo hơn ít nhiều.Lục Ly pha cho đối phương một tách trà giải rượu.Tạ Kiến Vi uống một ngụm, bỗng nhiên ngẩng đầu: "Anh thích đàn ông à?"Lục Ly run rẩy một chút.Tạ Kiến Vi cong môi mỉm cười: "Khi ở trên xe, anh cứ luôn nhìn tôi."Hầu kết trên cổ Lục Ly giật nhẹ: "Biết tôi thích đàn ông, sao em còn dùng bộ dáng này chui vào nhà tôi?"Tạ Kiến Vi tới gần, đưa tay ôm vòng qua cổ đối phương, cười đến mức con mắt cũng cong cong: "Làm tình với đàn ông có thoải mái không?"Lục Ly lặng im không đáp, chỉ ôm lấy thắt lưng Tạ Kiến Vi, hôn lên phần cổ trắng nõn của người kia.Câu trả lời đương nhiên là thoải mái, nếu không thì Giám đốc Tạ cũng không để người kia đè hơn ba tháng.Tạ Kiến Vi xem tư liệu, khóe miệng khẽ cong lên, buồn cười vì dường như đoạn tình sử này có phần quen thuộc.Trong hiện thực, anh và Lục Ly gặp nhau cũng na ná như vậy đó.Tuy không phải hàng xóm, nhưng cũng là hai con người duy nhất trên cái hành tinh hoang dã kia.Lúc tắm cùng với anh, Lục Ly đã cương.Và Tạ Kiến Vi cũng hỏi một câu tương tự, nói chung sự tình không khác với thiết lập hiện tại là bao.Đương nhiên, trong hiện thực là Tạ Kiến Vi thích Lục Ly, cho nên mới quyến rũ đối phương.Thế nhưng trong tiềm thức của Lục Ly, hình như tình tiết đó đã bị hắn tự động che chắn nhỉ? Vì thế mới có Giám đốc Tạ khốn nạn và bạc tình ở trong giấc mộng này, phải không?Khóe miệng đang cong lên của Tạ Kiến Vi bỗng hạ xuống, anh xát xát cổ tay đang cầm tài liệu, tựa như có điều suy nghĩ.Vài ngày qua đi, Tạ Kiến Vi đã quen với hoàn cảnh trong mơ.Nơi đây hơi giống một thế giới game rất thịnh hành lúc xưa, bối cảnh là Địa Cầu vào mấy ngàn năm trước, khi đó con người còn chưa rời khỏi hệ Mặt Trời, hoàn toàn không biết gì về việc khai phá các hành tinh khác, bị bó buộc triệt để trên mảnh đất mẹ nhỏ bé này.Anh và Lục Ly đã từng chơi cái game này, nhờ đó cũng từng nhìn thấy cảnh vật của mấy ngàn năm về trước.Có lẽ ấn tượng của Lục Ly với cảnh game ấy không tồi, nên mới dùng nó để xây dựng một giấc mơ như vậy.Tạ Kiến Vi kiếm được một lượng tin tức khổng lồ trong một khoảng thời gian cực kỳ ngắn, thậm chí có thể nắm chắc toàn bộ tình hình kinh doanh của Tập đoàn Tài chính Tạ thị trong tay.Mà vừa mới nắm được tình hình, anh đã dễ dàng nhận ra những vấn đề mấu chốt.Tập đoàn Tài chính Tạ thị nhìn thì có vẻ lớn mạnh, song nội bộ đã mục nát cả rồi, chỉ cần bất cẩn một chút là sẽ sụp đổ ngay.Tất nhiên Tạ Kiến Vi có năng lực khiến nó đứng vững như núi đá.Nhưng việc ấy hiển nhiên không cần thiết.Sau khi cân nhắc một chút, Tạ Kiến Vi quyết định để Tạ thị nhanh chóng rớt đài.Có như vậy, Lục Ly mới có thể tới báo thù sớm hơn một chút.Nghĩ đến đây, Tạ Kiến Vi không khỏi bật cười: Toàn mấy cái linh tinh vớ vẩn gì đâu...Nhưng mà, anh đã đánh giá siêu biến thái họ Lục quá thấp rồi.Sau khi hai người chia tay được bảy ngày, Tạ Kiến Vi bỗng cảm thấy toàn thân khô nóng, cái chỗ không tiện nói ra khó chịu như muốn phát điên.Thân thể này làm sao vậy?!
loading...
Danh sách chương:
- 1_Lục Ly là linh hồn của bọn họ, còn Tạ Kiến Vi là tín ngưỡng của họ!
- 2_Lục Ly nâng ly chúc mừng cặp đôi mới cưới
- 3_Muốn không được, chạm không được, hiện giờ, thậm chí nghĩ cũng không được
- 4_Sao có thể yêu một người đến thế?
- 5_Tạ Kiến Vi, em sẽ hối hận!
- 6_Bất kể bao nhiêu năm trôi qua , Lục Ly cũng vẫn là Lục Ly của Tạ Kiến Vi
- 7_Lục Ly, có cần phải ghen với chính bản thân mình thế không?
- 8_Hai người đối mặt, Lục Ly lại tỉnh bơ
- 9_Không ngờ giám đốc Tạ cũng có lúc chật vật đến như vậy.
- 10_Bánh ngọt nhân vừng đen của màn kịch cuối cùng
- 11_Tiếp tục gia tăng kịch tính
- 12_ ''Không phải" Tạ Kiến Vi lắc đầu nói: "Hứa Lập không phải Lục Ly.''
- 13_Chim Hoàng Yến hiểu chuyện
- 14_Khiến mong muốn của anh ấy được thỏa mãn
- 15_Em yêu anh, yêu tất cả những thứ thuộc về anh
- 16_Thiếu niên Yandere vui vẻ quá
- 17_Siêu âm tim
- 18_Đồ của tôi, cho dù có thành rác rưởi, cũng chỉ có thể là của tôi
- 19_Một đợt sóng ngọt ngào
- 20_Ban lục ly kỳ thượng hạ
- 21_Chuyện ba người
- 22_Tổng diễn: Cái hố tôi đào, đến tôi còn sợ
- 23_Không phải bởi vì chắc chắn, mà do sợ hãi
- 24_Bất cẩn làm hỏng chuyện
- 25_Ở đây, đâu đâu cũng là máu nóng
- 26_Muốn hút ngụm máu cũng thật là khó
- 27_Tới bảy, tám lần
- 28_Lựa chọn thế nào
- 29_Tôi rất yêu em nhưng nếu phải chia lìa sinh tử, vậy thà rằng đừng gặp nhau
- 30_Vampire Chúa thức tỉnh
- 31_Hắn đúng là Lục Ly, nhưng em đừng quên, tôi cũng là Lục Ly!
- 32_Người mới Lục Ly và Vampire chúa Lục Ly
- 33_Ngoài anh ra, còn ai có thể cướp đi tất cả mọi thứ thuộc về anh?
- 34_ Quân sư của anh....đang làm nũng sao?
- 35_Cậu hoài nghi nguyên soái mắc chứng nhân cách phân liệt còn vì lý do khác?
- 36_Yêu tinh Tạ lòng tham không đáy
- 37_Xin chào Ảnh đế Tạ, tạm biệt Ảnh đế Tạ!
- 38_Vui đến quên cả trời đất
- 39_Một món đồ chơi
- 40_Rốt cuộc cũng lộ dấu vết
- 41_Mặt nạ đầu lâu đáng yêu
- 42_Hắn làm nhục chính ân nhân cứu mạng của mình
- 43_Tình yêu vốn chẳng phải chuyện nhất thời, đó là chuyện cả đời cả kiếp
- 44_Tử thần và hắn
- 45_Bạn nhỏ xương khô của anh
- 46_Người đẹp và xương khô
- 47_Anh thích em đúng không?
- 48_Chẳng trách ác ma Lục Ly lại hận anh như vậy...
- 49_Lirve trong ngôn ngữ của Thiên giới đại diện cho vinh quang và ánh sáng
- 50_Yêu một người là phải hiểu rõ hắn
- 51_Thiêu đốt sinh mệnh để duy trì sự sống cho Ác ma Lirve
- 52_Bất kể người yêu của thời kì nào thì cũng là người yêu của anh
- 53_Em hôn anh một cái, anh sẽ không đau
- 54_Không muốn mất anh thêm lần nữa
- 55_Không phải trong tiểu thuyết đều viết như vậy sao?
- 56_Chỉ ăn đồ anh nấu
- 57_Lục Ly nói: "** gọi tên tôi''
- 58_Cái gì gọi là vạn người mê
- 59_Bất cẩn kết hôn hai lần
- 60_Trầm mê trong tình yêu không thể cứu chữa
- 61_Con thỏ thích ăn cỏ gần hang
- 62_Tuần trăng mật ngọt ngào
- 63_Nghe nói sắp đến ngày của cha rồi
- 64_Bảy vạn sáu ngàn sáu trăm năm mươi
- 65_Đứa nhóc kia, thật sự sẽ vì anh mà chết
- 66_Giống như người yêu...
- 67_Một Lục Ly như vậy, sao anh có thể không yêu?
- 68_Các vị quan to khắp Ngân Hà đều sợ hãi
- 69_Đây là một câu chuyện ngọt ngào nha
- 70_Gặp được cậu thật sự là may mắn quá
- 71_Nếu cưới vợ, nhất định tôi sẽ tìm cậu
- 72_Tôi sẽ có trách nhiệm với em
- 73_Chắc chắn không chia xa
- 74_Vướng mắc
- 75_Nâng trong tay, ngậm trong miệng, đặt trên đầu quả tim
- 76_Nếu em làm đủ tốt, vậy vì sao anh lại không biết rằng em yêu anh
- 77_Vạn người mê viết in hoa
- 78_Phòng cưới
- 79_Nó: Ông đây rốt cuộc cũng có lời thoại rồi, a ha ha ha!
- 80_Bốn Lục Ly một sân khấu
- 81_Lừa gạt
- 82_Các Nguyên soái đồng loạt đòi ly hôn
- 83_Đáng yêu chính là công lý
- 84_Sáu tuổi đến hai mươi sáu tuổi
- 85_Vướng mắc
- 86_Cộng sinh hai mươi năm, đợi khi thái bình thịnh thế, hắn sẽ tự rời đi
- 87_Ta biến thành người, ngươi có thích không?
- 88_Bút kí tán vợ của gấu trúc
- 89_Nhật kí gấu trúc theo đuổi vợ
- 90_Qủa ngọt và súp lê
- 91_Sáu tuổi và mười một tuổi
- 92_Không nên gánh tội nghiệp trên lưng
- 93_Sức mạnh tình yêu mang đến hạnh phúc mãi mãi về sau cho hắn
- 94_Phiên ngoại 1: Gã cuồng khoe vợ đã online
- 95_Phiên ngoại 2: Bút kí thăng thiên của thỏ đế
- 96_Phiên ngoại 3: Hai con thỏ đế sẽ thành một đôi
- 97_Nghe nói cậu muốn chạy(1): Tình cảm thuần khiết tuổi học trò
- 98_Nghe nói cậu muốn chạy(2): Tỏ tỉnh tỏ tình, chia tay chia tay
- 99_Nghe nói cậu muốn chạy(3): Vì sao lại chạy?
- 100_Nghe nói cậu muốn chạy(4): Anh chỉ muốn em
- 101_Nghe nói cậu muốn chạy(5): Đổi chỗ khác tiếp tục...
- 102_Nghe nói cậu muốn chạy(kết): Một đời hạnh phúc của Thần Ghen
- 103_Chim đẹp nhất(1): Đại Ly, đại Ly, anh ở nơi nào
- 104_Chim đẹp nhất(2): Có thể chết trong bụng người ấy cũng là chuyện tốt nhất
- 105_Chim đẹp nhất(3): Độc rắn
- 106_Chim đẹp nhất(kết): Long phượng trình tường
- 107_Sự phản bội tột cùng(1): Bảy năm nay, ngươi còn chưa rõ đây là chỗ nào à?
- 108_Sự phản bội tột cùng(2): Tuyệt vọng như dòi trong xương, không cách xua tan
- 109_Sự phản bội tột cùng(3): Chẳng lẽ phải dâng cả cái mạng này cho hắn...
- 110_Sự phản bội tột cùng(4): Đại ma đầu ở cung Hàn Thanh
- 111_Sự phản bội tột cùng(5): Ngươi không biết tình cảm hắn dành cho người nọ....
- 112_Sự phản bội tột cùng(6): Yêu quá sâu đâm, xóa tan cả thù hận
- 113_Sự phản bội tột cùng(7): Từ xưa đến giờ chữ tình là chữ khó lý giải nhất
- 114_Sự phản bội tột cùng(kết): Chuyện cũ qua đi, tình mãi vĩnh hằng