36_Yêu tinh Tạ lòng tham không đáy
Lục Ly đã "giải thích" đến vậy, còn ai dám chỉ trích Tạ Kiến Vi?Khỏi kể đến việc nói móc này kia, ngay cả đạo diễn Lý đang nổi cơn tam bành cũng hạ hỏa trong nháy mắt.Lý Đông Hưng tuy là con người thẳng thắn không cúi mình trước cường quyền, nhưng ông cũng không muốn chọc giận Lục Ly, chẳng phải do sợ Lục Ly sẽ làm gì ông, chỉ sợ Lục Ly sẽ không làm gì ông ta.Diễn xuất của Ảnh đế Lục ai ai cũng biết, không có nhân vật nào không thể diễn, cũng không có giải thưởng nào không đạt được. Lý Đông Hưng muốn được ôm cúp đến phát điên rồi, tuy rằng hiện tại bất đắc dĩ phải quay mấy bộ phim tình cảm máu chó, nhưng giấc mộng của ông vẫn là "Star Sea", ông vẫn luôn mong sẽ có một ngày Lục Ly đóng vai nam chính trong phim của mình, tạo đà cho ông đội trên đầu chiếc vòng nguyệt quế của danh hiệu Đạo diễn xuất sắc nhất.Vì vậy, một Lý Đông Hưng không bao giờ uốn gối khom lưng cũng phải hạ mình trước Ảnh đế Lục.Lục Ly cũng không nói thêm gì nữa, chỉ gọi Tạ Kiến Vi qua một bên.Mắt Tạ Kiến Vi lấp lánh: "Sao anh lại tới đây?"Lục Ly đưa điện thoại di động cho anh: "Cậu để quên điện thoại di động trên xe."Trong mắt Tạ Kiến Vi ánh lên sự thất vọng, nhưng anh vẫn rất vui vẻ, nhận lại điện thoại di động rồi nói: "Hôm nay thật sự cảm ơn anh nhiều lắm!"Lục Ly nói: "Về sau chú ý một chút, nếu có công chuyện cũng đừng uống nhiều rượu như vậy."Tạ Kiến Vi nói: "Cũng không tránh được, mọi người cứ mời tôi."Môi Lục Ly khẽ mấp máy, hắn định nói nếu lần sau có người mời rượu cậu cứ tìm tôi, nhưng loanh quanh một hồi cuối cùng cũng không nói ra, nghe quá thân mật, không ổn cho lắm.Tạ Kiến Vi không nhận ra, anh ngẩng đầu lên nhìn hắn: "Chờ anh trở về từ thành phố A, chắc chắn tôi sẽ cảm ơn anh đàng hoàng." Nói rồi anh chớp chớp mắt, khẽ liếc nhìn xuống bên dưới.Biểu cảm trên mặt Lục Ly nhạt hẳn đi: "Để nói sau."Tạ Kiến Vi dặn: "Đi đường cẩn thận."Lục Ly đáp: "Ừ."Sau đó, Lục Ly liền rời đi, Tạ Kiến Vi cũng bị thợ trang điểm lôi khỏi chỗ đó.Nhan Kha nói: "Thật sự mà nói, trong giấc mơ này ngài Nguyên soái rất ra dáng kim chủ bao nuôi đấy." Dịu dàng hào phóng lại nhiều tiền, nhưng lại không quá đà, chỉ lên giường chứ không nói lời yêu, giữ đúng chừng mực không bước qua ranh giới."Tạ Kiến Vi nói: "Vợ chồng già với nhau cả rồi nên vậy."Nhan Kha: "..."Tạ Kiến Vi nói tiếp: "Kết hôn lâu rồi, đâu thể treo chữ yêu ngoài miệng cả ngày được."Nhan Kha tủi hờn òa khóc một tiếng —— lại bị ngốn cả đống thức ăn cho chó vào mồm nữa rồi.
Da Tạ Kiến Vi vốn đẹp, thợ trang điểm chỉ cần làm qua loa, không cần đặc biệt chuyên tâm sửa sang phần nào, nhờ thế chẳng mấy chốc thợ trang điểm đã rời đi, trước khi đi còn tặng anh một câu khen: "Da của Tiểu Tạ thật đẹp, trang điểm cho cậu cũng bớt mệt."Tạ Kiến Vi cười cười với anh ta.Thợ trang điểm là người tương đối thú vị: "Mặt mộc của Ảnh đế Lục cũng không khác khi trang điểm nhiều lắm."Tạ Kiến Vi nghĩ một hồi rồi đáp: "Da của anh ấy cũng đẹp lắm." Gương mặt còn chưa phải chỗ đẹp nhất đâu.Thợ trang điểm liếc anh một cái, che miệng cười: "Ngôi sao như các cậu tốt nhất nên ít ít thôi, bằng không thợ trang điểm như chúng tôi sẽ chết đói đầu đường xó chợ cả mất."Sống trong giới này lâu nay, ai cũng thành cáo cả rồi, thợ trang điểm này lúc đầu ắt hẳn cũng không dám đùa như vậy, chắc do buổi sáng bắt gặp Lục Ly, linh cảm được Tạ Kiến Vi vẫn đang trong thời kì hoàng kim, thành ra thái độ và cách nói chuyện cũng trở nên thân thiện hơn.Xong việc, thợ trang điểm rời đi, bởi vì cảnh của Tạ Kiến Vi là cảnh cuối nên anh cũng chẳng còn việc gì để làm, đành nằm chán ngán nghỉ ngơi trong phòng.Nhan Khả lẻn vào buôn chuyện: "Anh trai tôi ơi, rốt cuộc làm sao mà cậu ôm được đùi Ảnh đế Lục thế?"Tạ Kiến Vi nói: "Điện thoại tôi rơi trên xe anh ấy."Nhan Khả giật mình, kích động: "Cậu cố ý sao?"Tạ Kiến Vi nói: "Không cẩn thận thôi."Nhan Khả lắc lấy lắc để anh: "Thằng nhãi cậu được quá đi! Say một trận, đầu óc cũng khá hơn nhiều."Tạ Kiến Vi: "..."Nhan Kha khóc thút thít, nói: "Boss... Đây, đây không phải là tôi!" Gan tôi nào to được thế chứ QAQ!Tạ Kiến Vi: "Đương nhiên."Nhưng Nhan Kha vẫn khóc lóc tới muốn ngất đi cho rồi, chẳng lẽ trong mắt ngài Nguyên soái, anh lại là kẻ "coi trời bằng vung" như vậy sao?Nhan Khả vẫn còn đang nhọc lòng vì Tạ Kiến Vi tới nát tim nát gan: "Ông giời của tôi cậu làm ơn ngoan ngoãn chút, nhất định không được dở chứng, mau mau chạy tới ôm đùi cho chặt vào, có thể leo cao tới bao nhiêu thì leo, đợi đến lúc kim chủ ghét bỏ cậu rồi, lúc ấy cậu liếc mắt đưa tình với người khác cũng không muộn."Tạ Kiến Vi đột nhiên trở nên ngoan ngoãn: "Biết rồi."Đồng chí Nhan Khả cảm thấy rất ấm lòng, sau khi trình bày đủ lịch trình hai ngày tới liền vui tươi hớn hở rời đi.Đến lúc tới lượt Tạ Kiến Vi, cả trường quay trở nên cực kỳ yên lặng, tiếng rì rầm bàn tán nói chuyện phiếm cũng biến mất, ngay cả tiểu hoa đán (*) đảm nhiệm vai nữ chính lúc này cũng đứng chờ ở đằng xa, nhìn thấy Tạ Kiến Vi đi ra, còn nở nụ cười chào hỏi với anh.(*) tiểu hoa đán: dùng để gọi các nữ diễn viên còn trẻ, có ngoại hình xinh đẹp và nổi tiếng như nhân vật và độ tuổi được thể hiện trong tác phẩm.Trong lòng Tạ Kiến Vi rất vui vẻ. Phải miêu tả tâm trạng lúc này như thế nào cho đúng nhỉ? Từ trước tới nay, anh đều tự lực cố gắng để đạt lấy những gì mình muốn, cho tới bây giờ chỉ có người khác muốn nịnh bợ anh chứ chưa bao giờ xảy ra trường hợp ngược lại, tình cờ được trải nghiệm cảm giác "cáo mượn oai hùm" như thế này hóa ra lại mang đến cảm giác kích thích riêng của nó.Thì ra cảm giác ỷ lại vào một người là như thế, không hề khó chịu, trái lại còn rất ngọt ngào.Thật ra, trong hiện thực Tạ Kiến Vi không phải chưa từng nghĩ đến việc ỷ lại vào Lục Ly, chỉ có điều không phải theo cách này.Có việc gì cần làm phiền đến Lục Ly đâu? Những chuyện phẩy tay cũng đủ để giải quyết xong không đáng để anh phải khiến Lục Ly buồn phiền.Thế nhưng, xem ra với tình hình này, đây lại là chút tình thú cần có giữa những người yêu nhau.Quân sư Tạ vui vẻ đảm nhiệm vai diễn tình nhân nhỏ, vô ý cố tình trưng lên nụ cười "tiểu nhân đắc chí".
Ngoài miệng mọi người không dám nói, nhưng trong lòng chắc chắn đang ức chế với anh lắm. Nhưng có khó chịu đến mấy cũng chỉ đành phải nuốt vào bằng được.Lý Đông Hưng chỉ biết tặc lưỡi tiếc thương, thế quái nào mà ông ta lại nhắm trúng một cái bình hoa di động như này thế!Thành thật mà nói, Tạ Kiến Vi vẫn có chút thực lực, chẳng qua vai diễn của Lý Đông Hưng không thích hợp với anh, ngẫm lại tình cảnh của anh mà xem, bản thân đường đường chính chính là bên được bao nuôi, lúc này đây lại cần sắm vai nam thứ thổ hào, còn lăm le muốn bao dưỡng người khác, nghĩ đã thấy bất hợp lý.Chính bởi thế nên biểu hiện của anh chỉ dừng lại ở mức bình thường nhạt nhòa.Lý Đông Hưng cũng không kỳ vọng nhiều ở anh, chỉ cần diễn qua cảnh là tốt rồi.Nào ngờ, biểu hiện của Tạ Kiến Vi hôm nay lại xuất sắc một cách bất ngờ, suốt khoảng thời gian quay, chỉ có nữ chính diễn hỏng hai lần, còn phía anh hoàn toàn không xảy ra sai sót nào.Lý Đông Hưng rất bất ngờ, nhìn anh cũng thấy vừa mắt hơn: "Hôm nay rất tốt, nhớ cố gắng giữ vững phong độ."Tạ Kiến Vi cười nói: "Tôi sẽ cố gắng."Tim Lý Đông Hưng lệch đi một nhịp, tại sao trước đây lại không phát hiện ra bình hoa này cười lên hút mắt đến thế nhỉ.Suốt hai ngày, biểu hiện của Tạ Kiến Vi tại đoàn phim vô cùng nổi bật, không nói đến chuyện diễn xuất, cách cư xử ôn hòa, lễ độ của anh cũng rất được lòng người. Lúc anh quay phim, mọi người đều hướng mắt nhìn anh, đến khi anh kết thúc vai diễn, ngồi nghỉ ở một góc, vẫn thu hút ánh nhìn của cả đoàn.Rất khó miêu tả trạng thái hiện giờ, rõ ràng ai nấy trong đoàn đều chỉ mặc quần áo đơn giản thường ngày, nhưng đến khi khoác lên người Tạ Kiến Vi, chỉ cần anh ngồi yên một chút thôi cũng tỏa ra dáng điệu quyến rũ, khiến người ta không thể bỏ qua.Lý Đông Hưng vô thức liếc nhìn, thậm chí nảy ra vài suy nghĩ táo bạo.Vai nam chính trong "Star Sea"... hình như rất thích hợp với Tạ Kiến Vi.Nhưng chẳng bao lâu sau, ông đã chối bỏ ý nghĩ điên rồ của mình, nam chính của ông mạnh mẽ cơ trí, là người chinh phục cả Star Sea, làm sao có thể để một kẻ tình nhân được bao dưỡng sắm vai được!Biểu hiện gần đây của Tạ Kiến Vi tốt đột xuất, Nhan Khả vội vàng đến khen ngợi anh: "Nên như thế, tiếp tục phát huy, chúng ta có chống lưng có tài nguyên, chỉ cần cố gắng, không vì được sủng mà kiêu, chuyện nổi tiếng là việc nay mai thôi!"
Tạ Kiến Vi cũng không ngăn cản, dù bận rộn đến thế cũng không làm hao mòn tình cảm giữa hai người. Trái lại, tranh thủ lúc rảnh rỗi nhắn mấy tin, càng cảm thấy quyến luyến nhau hơn. Sắp xếp thời gian tranh thủ gặp mặt, ngay cả việc làm tình cũng thắm thiết thỏa mãn hơn.Anh nói chuyện yêu đương với Lục Ly, trải qua khoảng thời vừa đẹp vừa ngọt ngào khiến trong lòng hai người đều tỏa ra bong bóng tình yêu hường phấn.Đây không chỉ đơn giản vì muốn gỡ rối khúc mắc trong lòng Lục Ly, sau tất cả, anh đang cố ý thăm dò.Nếu mọi chuyện cứ tiếp tục phát triển thuận lợi, liệu có xuất hiện người cản trở hay không?Tạ Kiến Vi bình tĩnh, nhưng có người lại thiếu kiên nhẫn.Show truyền hình thực tế sắp bắt đầu, Thẩm Lỗi gọi những người cùng tham gia show lại, tổ chức một buổi giao lưu.Lục Ly cũng nhận lời mời, hơn nữa là còn xuất hiện cùng Tạ Kiến Vi.Đây là lần đầu tiên Thẩm Lỗi nhìn thấy Tạ Kiến Vi, hai người chào hỏi lẫn nhau, Thẩm Lỗi đưa mắt nhìn về phía anh mấy lần.Lục Ly nói: "Đừng bắt nạt em ấy."Thẩm Lỗi cười: "Tôi nào dám."Tạ Kiến Vi cảm thấy ánh mắt của anh ta có chút kỳ lạ, nhưng anh không thể hiện ra trên mặt, cần làm gì thì chỉ làm đúng như thế.Mặc dù chỉ là buổi tụ tập nhỏ, nhưng Thẩm Lỗi giao thiệp khắp bốn phương, người tới tham dự không hề ít, hơn nữa còn đều là nhân vật có tên tuổi, nên buổi lễ rất náo nhiệt.Sau khi Lục Ly xuất hiện, không ít người lại gần bắt chuyện với hắn, Tạ Kiến Vi cũng không tiện đứng mãi bên cạnh hắn, thấy có người tới tìm hắn nói chuyện liền tự giác đi tìm người khác để tán gẫu.Tham gia show lần này có sáu người, anh cũng cần làm quen với họ.Nửa sau buổi lễ, Tạ Kiến Vi cảm thấy hẳn có thể ra về, anh đưa mắt nhìn xung quanh nhưng không nhìn thấy bóng dáng của Lục Ly.Tạ Kiến Vi đi tìm hắn, bất ngờ nghe được một bí mật.Giọng Thẩm Lỗi cà lơ phất phơ: "Đã nhiều năm trôi qua, cậu cũng nên buông bỏ."Lục Ly không lên tiếng.Thẩm Lỗi nói: "Lúc nhìn ảnh chụp không thấy rõ, giờ nhìn thấy người thật việc thật, phải nói là quá giống."Lục Ly nói: "Không hề giống."Thẩm Lỗi nói: "Giống hay không cậu tự biết trong lòng, vấn đề nằm ở cái tên..."Lục Ly nói: "Chỉ là trùng hợp thôi."Thẩm Lỗi nói: "Vậy cũng quá trùng hợp, một bên là Tạ Tri Vi, một người là Tạ Kiến Vi, cùng họ, tên lại chỉ khác có một chữ."Lục Ly hơi hơi nhíu mày: "Đừng nhắc tới chuyện quá khứ nữa."Thẩm Lỗi đáp: "Tôi cũng đâu muốn nói, nhưng chính cậu phải quên đi mới được."Lục Ly nói: "Tôi sẽ không gặp lại cậu ta."Thẩm Lỗi thở dài: "Thôi, cậu thích là được rồi, tôi thấy Tiểu Kiến Vi kia cũng dễ khiến người ta yêu mến lắm."Nghe được đoạn hội thoại này, Nhan Kha sững sờ: "Ôi trời đất ơi, Tạ Tri Vi là cái khỉ gì thế!"Ngược lại, Tạ Kiến Vi hoàn toàn không hề bất ngờ, còn bổ sung thêm một câu: "Tình nhân trong mộng."Nhan Kha nói: "Nhưng vấn đề là... làm sao ngài Nguyên soái có thể có tình nhân trong mộng được!"Tạ Kiến Vi nở nụ cười: "Vậy mới nói, rốt cục đã không nhẫn nhịn được nữa rồi."
Da Tạ Kiến Vi vốn đẹp, thợ trang điểm chỉ cần làm qua loa, không cần đặc biệt chuyên tâm sửa sang phần nào, nhờ thế chẳng mấy chốc thợ trang điểm đã rời đi, trước khi đi còn tặng anh một câu khen: "Da của Tiểu Tạ thật đẹp, trang điểm cho cậu cũng bớt mệt."Tạ Kiến Vi cười cười với anh ta.Thợ trang điểm là người tương đối thú vị: "Mặt mộc của Ảnh đế Lục cũng không khác khi trang điểm nhiều lắm."Tạ Kiến Vi nghĩ một hồi rồi đáp: "Da của anh ấy cũng đẹp lắm." Gương mặt còn chưa phải chỗ đẹp nhất đâu.Thợ trang điểm liếc anh một cái, che miệng cười: "Ngôi sao như các cậu tốt nhất nên ít ít thôi, bằng không thợ trang điểm như chúng tôi sẽ chết đói đầu đường xó chợ cả mất."Sống trong giới này lâu nay, ai cũng thành cáo cả rồi, thợ trang điểm này lúc đầu ắt hẳn cũng không dám đùa như vậy, chắc do buổi sáng bắt gặp Lục Ly, linh cảm được Tạ Kiến Vi vẫn đang trong thời kì hoàng kim, thành ra thái độ và cách nói chuyện cũng trở nên thân thiện hơn.Xong việc, thợ trang điểm rời đi, bởi vì cảnh của Tạ Kiến Vi là cảnh cuối nên anh cũng chẳng còn việc gì để làm, đành nằm chán ngán nghỉ ngơi trong phòng.Nhan Khả lẻn vào buôn chuyện: "Anh trai tôi ơi, rốt cuộc làm sao mà cậu ôm được đùi Ảnh đế Lục thế?"Tạ Kiến Vi nói: "Điện thoại tôi rơi trên xe anh ấy."Nhan Khả giật mình, kích động: "Cậu cố ý sao?"Tạ Kiến Vi nói: "Không cẩn thận thôi."Nhan Khả lắc lấy lắc để anh: "Thằng nhãi cậu được quá đi! Say một trận, đầu óc cũng khá hơn nhiều."Tạ Kiến Vi: "..."Nhan Kha khóc thút thít, nói: "Boss... Đây, đây không phải là tôi!" Gan tôi nào to được thế chứ QAQ!Tạ Kiến Vi: "Đương nhiên."Nhưng Nhan Kha vẫn khóc lóc tới muốn ngất đi cho rồi, chẳng lẽ trong mắt ngài Nguyên soái, anh lại là kẻ "coi trời bằng vung" như vậy sao?Nhan Khả vẫn còn đang nhọc lòng vì Tạ Kiến Vi tới nát tim nát gan: "Ông giời của tôi cậu làm ơn ngoan ngoãn chút, nhất định không được dở chứng, mau mau chạy tới ôm đùi cho chặt vào, có thể leo cao tới bao nhiêu thì leo, đợi đến lúc kim chủ ghét bỏ cậu rồi, lúc ấy cậu liếc mắt đưa tình với người khác cũng không muộn."Tạ Kiến Vi đột nhiên trở nên ngoan ngoãn: "Biết rồi."Đồng chí Nhan Khả cảm thấy rất ấm lòng, sau khi trình bày đủ lịch trình hai ngày tới liền vui tươi hớn hở rời đi.Đến lúc tới lượt Tạ Kiến Vi, cả trường quay trở nên cực kỳ yên lặng, tiếng rì rầm bàn tán nói chuyện phiếm cũng biến mất, ngay cả tiểu hoa đán (*) đảm nhiệm vai nữ chính lúc này cũng đứng chờ ở đằng xa, nhìn thấy Tạ Kiến Vi đi ra, còn nở nụ cười chào hỏi với anh.(*) tiểu hoa đán: dùng để gọi các nữ diễn viên còn trẻ, có ngoại hình xinh đẹp và nổi tiếng như nhân vật và độ tuổi được thể hiện trong tác phẩm.Trong lòng Tạ Kiến Vi rất vui vẻ. Phải miêu tả tâm trạng lúc này như thế nào cho đúng nhỉ? Từ trước tới nay, anh đều tự lực cố gắng để đạt lấy những gì mình muốn, cho tới bây giờ chỉ có người khác muốn nịnh bợ anh chứ chưa bao giờ xảy ra trường hợp ngược lại, tình cờ được trải nghiệm cảm giác "cáo mượn oai hùm" như thế này hóa ra lại mang đến cảm giác kích thích riêng của nó.Thì ra cảm giác ỷ lại vào một người là như thế, không hề khó chịu, trái lại còn rất ngọt ngào.Thật ra, trong hiện thực Tạ Kiến Vi không phải chưa từng nghĩ đến việc ỷ lại vào Lục Ly, chỉ có điều không phải theo cách này.Có việc gì cần làm phiền đến Lục Ly đâu? Những chuyện phẩy tay cũng đủ để giải quyết xong không đáng để anh phải khiến Lục Ly buồn phiền.Thế nhưng, xem ra với tình hình này, đây lại là chút tình thú cần có giữa những người yêu nhau.Quân sư Tạ vui vẻ đảm nhiệm vai diễn tình nhân nhỏ, vô ý cố tình trưng lên nụ cười "tiểu nhân đắc chí".
Ngoài miệng mọi người không dám nói, nhưng trong lòng chắc chắn đang ức chế với anh lắm. Nhưng có khó chịu đến mấy cũng chỉ đành phải nuốt vào bằng được.Lý Đông Hưng chỉ biết tặc lưỡi tiếc thương, thế quái nào mà ông ta lại nhắm trúng một cái bình hoa di động như này thế!Thành thật mà nói, Tạ Kiến Vi vẫn có chút thực lực, chẳng qua vai diễn của Lý Đông Hưng không thích hợp với anh, ngẫm lại tình cảnh của anh mà xem, bản thân đường đường chính chính là bên được bao nuôi, lúc này đây lại cần sắm vai nam thứ thổ hào, còn lăm le muốn bao dưỡng người khác, nghĩ đã thấy bất hợp lý.Chính bởi thế nên biểu hiện của anh chỉ dừng lại ở mức bình thường nhạt nhòa.Lý Đông Hưng cũng không kỳ vọng nhiều ở anh, chỉ cần diễn qua cảnh là tốt rồi.Nào ngờ, biểu hiện của Tạ Kiến Vi hôm nay lại xuất sắc một cách bất ngờ, suốt khoảng thời gian quay, chỉ có nữ chính diễn hỏng hai lần, còn phía anh hoàn toàn không xảy ra sai sót nào.Lý Đông Hưng rất bất ngờ, nhìn anh cũng thấy vừa mắt hơn: "Hôm nay rất tốt, nhớ cố gắng giữ vững phong độ."Tạ Kiến Vi cười nói: "Tôi sẽ cố gắng."Tim Lý Đông Hưng lệch đi một nhịp, tại sao trước đây lại không phát hiện ra bình hoa này cười lên hút mắt đến thế nhỉ.Suốt hai ngày, biểu hiện của Tạ Kiến Vi tại đoàn phim vô cùng nổi bật, không nói đến chuyện diễn xuất, cách cư xử ôn hòa, lễ độ của anh cũng rất được lòng người. Lúc anh quay phim, mọi người đều hướng mắt nhìn anh, đến khi anh kết thúc vai diễn, ngồi nghỉ ở một góc, vẫn thu hút ánh nhìn của cả đoàn.Rất khó miêu tả trạng thái hiện giờ, rõ ràng ai nấy trong đoàn đều chỉ mặc quần áo đơn giản thường ngày, nhưng đến khi khoác lên người Tạ Kiến Vi, chỉ cần anh ngồi yên một chút thôi cũng tỏa ra dáng điệu quyến rũ, khiến người ta không thể bỏ qua.Lý Đông Hưng vô thức liếc nhìn, thậm chí nảy ra vài suy nghĩ táo bạo.Vai nam chính trong "Star Sea"... hình như rất thích hợp với Tạ Kiến Vi.Nhưng chẳng bao lâu sau, ông đã chối bỏ ý nghĩ điên rồ của mình, nam chính của ông mạnh mẽ cơ trí, là người chinh phục cả Star Sea, làm sao có thể để một kẻ tình nhân được bao dưỡng sắm vai được!Biểu hiện gần đây của Tạ Kiến Vi tốt đột xuất, Nhan Khả vội vàng đến khen ngợi anh: "Nên như thế, tiếp tục phát huy, chúng ta có chống lưng có tài nguyên, chỉ cần cố gắng, không vì được sủng mà kiêu, chuyện nổi tiếng là việc nay mai thôi!"
Tạ Kiến Vi cũng không ngăn cản, dù bận rộn đến thế cũng không làm hao mòn tình cảm giữa hai người. Trái lại, tranh thủ lúc rảnh rỗi nhắn mấy tin, càng cảm thấy quyến luyến nhau hơn. Sắp xếp thời gian tranh thủ gặp mặt, ngay cả việc làm tình cũng thắm thiết thỏa mãn hơn.Anh nói chuyện yêu đương với Lục Ly, trải qua khoảng thời vừa đẹp vừa ngọt ngào khiến trong lòng hai người đều tỏa ra bong bóng tình yêu hường phấn.Đây không chỉ đơn giản vì muốn gỡ rối khúc mắc trong lòng Lục Ly, sau tất cả, anh đang cố ý thăm dò.Nếu mọi chuyện cứ tiếp tục phát triển thuận lợi, liệu có xuất hiện người cản trở hay không?Tạ Kiến Vi bình tĩnh, nhưng có người lại thiếu kiên nhẫn.Show truyền hình thực tế sắp bắt đầu, Thẩm Lỗi gọi những người cùng tham gia show lại, tổ chức một buổi giao lưu.Lục Ly cũng nhận lời mời, hơn nữa là còn xuất hiện cùng Tạ Kiến Vi.Đây là lần đầu tiên Thẩm Lỗi nhìn thấy Tạ Kiến Vi, hai người chào hỏi lẫn nhau, Thẩm Lỗi đưa mắt nhìn về phía anh mấy lần.Lục Ly nói: "Đừng bắt nạt em ấy."Thẩm Lỗi cười: "Tôi nào dám."Tạ Kiến Vi cảm thấy ánh mắt của anh ta có chút kỳ lạ, nhưng anh không thể hiện ra trên mặt, cần làm gì thì chỉ làm đúng như thế.Mặc dù chỉ là buổi tụ tập nhỏ, nhưng Thẩm Lỗi giao thiệp khắp bốn phương, người tới tham dự không hề ít, hơn nữa còn đều là nhân vật có tên tuổi, nên buổi lễ rất náo nhiệt.Sau khi Lục Ly xuất hiện, không ít người lại gần bắt chuyện với hắn, Tạ Kiến Vi cũng không tiện đứng mãi bên cạnh hắn, thấy có người tới tìm hắn nói chuyện liền tự giác đi tìm người khác để tán gẫu.Tham gia show lần này có sáu người, anh cũng cần làm quen với họ.Nửa sau buổi lễ, Tạ Kiến Vi cảm thấy hẳn có thể ra về, anh đưa mắt nhìn xung quanh nhưng không nhìn thấy bóng dáng của Lục Ly.Tạ Kiến Vi đi tìm hắn, bất ngờ nghe được một bí mật.Giọng Thẩm Lỗi cà lơ phất phơ: "Đã nhiều năm trôi qua, cậu cũng nên buông bỏ."Lục Ly không lên tiếng.Thẩm Lỗi nói: "Lúc nhìn ảnh chụp không thấy rõ, giờ nhìn thấy người thật việc thật, phải nói là quá giống."Lục Ly nói: "Không hề giống."Thẩm Lỗi nói: "Giống hay không cậu tự biết trong lòng, vấn đề nằm ở cái tên..."Lục Ly nói: "Chỉ là trùng hợp thôi."Thẩm Lỗi nói: "Vậy cũng quá trùng hợp, một bên là Tạ Tri Vi, một người là Tạ Kiến Vi, cùng họ, tên lại chỉ khác có một chữ."Lục Ly hơi hơi nhíu mày: "Đừng nhắc tới chuyện quá khứ nữa."Thẩm Lỗi đáp: "Tôi cũng đâu muốn nói, nhưng chính cậu phải quên đi mới được."Lục Ly nói: "Tôi sẽ không gặp lại cậu ta."Thẩm Lỗi thở dài: "Thôi, cậu thích là được rồi, tôi thấy Tiểu Kiến Vi kia cũng dễ khiến người ta yêu mến lắm."Nghe được đoạn hội thoại này, Nhan Kha sững sờ: "Ôi trời đất ơi, Tạ Tri Vi là cái khỉ gì thế!"Ngược lại, Tạ Kiến Vi hoàn toàn không hề bất ngờ, còn bổ sung thêm một câu: "Tình nhân trong mộng."Nhan Kha nói: "Nhưng vấn đề là... làm sao ngài Nguyên soái có thể có tình nhân trong mộng được!"Tạ Kiến Vi nở nụ cười: "Vậy mới nói, rốt cục đã không nhẫn nhịn được nữa rồi."
loading...
Danh sách chương:
- 1_Lục Ly là linh hồn của bọn họ, còn Tạ Kiến Vi là tín ngưỡng của họ!
- 2_Lục Ly nâng ly chúc mừng cặp đôi mới cưới
- 3_Muốn không được, chạm không được, hiện giờ, thậm chí nghĩ cũng không được
- 4_Sao có thể yêu một người đến thế?
- 5_Tạ Kiến Vi, em sẽ hối hận!
- 6_Bất kể bao nhiêu năm trôi qua , Lục Ly cũng vẫn là Lục Ly của Tạ Kiến Vi
- 7_Lục Ly, có cần phải ghen với chính bản thân mình thế không?
- 8_Hai người đối mặt, Lục Ly lại tỉnh bơ
- 9_Không ngờ giám đốc Tạ cũng có lúc chật vật đến như vậy.
- 10_Bánh ngọt nhân vừng đen của màn kịch cuối cùng
- 11_Tiếp tục gia tăng kịch tính
- 12_ ''Không phải" Tạ Kiến Vi lắc đầu nói: "Hứa Lập không phải Lục Ly.''
- 13_Chim Hoàng Yến hiểu chuyện
- 14_Khiến mong muốn của anh ấy được thỏa mãn
- 15_Em yêu anh, yêu tất cả những thứ thuộc về anh
- 16_Thiếu niên Yandere vui vẻ quá
- 17_Siêu âm tim
- 18_Đồ của tôi, cho dù có thành rác rưởi, cũng chỉ có thể là của tôi
- 19_Một đợt sóng ngọt ngào
- 20_Ban lục ly kỳ thượng hạ
- 21_Chuyện ba người
- 22_Tổng diễn: Cái hố tôi đào, đến tôi còn sợ
- 23_Không phải bởi vì chắc chắn, mà do sợ hãi
- 24_Bất cẩn làm hỏng chuyện
- 25_Ở đây, đâu đâu cũng là máu nóng
- 26_Muốn hút ngụm máu cũng thật là khó
- 27_Tới bảy, tám lần
- 28_Lựa chọn thế nào
- 29_Tôi rất yêu em nhưng nếu phải chia lìa sinh tử, vậy thà rằng đừng gặp nhau
- 30_Vampire Chúa thức tỉnh
- 31_Hắn đúng là Lục Ly, nhưng em đừng quên, tôi cũng là Lục Ly!
- 32_Người mới Lục Ly và Vampire chúa Lục Ly
- 33_Ngoài anh ra, còn ai có thể cướp đi tất cả mọi thứ thuộc về anh?
- 34_ Quân sư của anh....đang làm nũng sao?
- 35_Cậu hoài nghi nguyên soái mắc chứng nhân cách phân liệt còn vì lý do khác?
- 36_Yêu tinh Tạ lòng tham không đáy
- 37_Xin chào Ảnh đế Tạ, tạm biệt Ảnh đế Tạ!
- 38_Vui đến quên cả trời đất
- 39_Một món đồ chơi
- 40_Rốt cuộc cũng lộ dấu vết
- 41_Mặt nạ đầu lâu đáng yêu
- 42_Hắn làm nhục chính ân nhân cứu mạng của mình
- 43_Tình yêu vốn chẳng phải chuyện nhất thời, đó là chuyện cả đời cả kiếp
- 44_Tử thần và hắn
- 45_Bạn nhỏ xương khô của anh
- 46_Người đẹp và xương khô
- 47_Anh thích em đúng không?
- 48_Chẳng trách ác ma Lục Ly lại hận anh như vậy...
- 49_Lirve trong ngôn ngữ của Thiên giới đại diện cho vinh quang và ánh sáng
- 50_Yêu một người là phải hiểu rõ hắn
- 51_Thiêu đốt sinh mệnh để duy trì sự sống cho Ác ma Lirve
- 52_Bất kể người yêu của thời kì nào thì cũng là người yêu của anh
- 53_Em hôn anh một cái, anh sẽ không đau
- 54_Không muốn mất anh thêm lần nữa
- 55_Không phải trong tiểu thuyết đều viết như vậy sao?
- 56_Chỉ ăn đồ anh nấu
- 57_Lục Ly nói: "** gọi tên tôi''
- 58_Cái gì gọi là vạn người mê
- 59_Bất cẩn kết hôn hai lần
- 60_Trầm mê trong tình yêu không thể cứu chữa
- 61_Con thỏ thích ăn cỏ gần hang
- 62_Tuần trăng mật ngọt ngào
- 63_Nghe nói sắp đến ngày của cha rồi
- 64_Bảy vạn sáu ngàn sáu trăm năm mươi
- 65_Đứa nhóc kia, thật sự sẽ vì anh mà chết
- 66_Giống như người yêu...
- 67_Một Lục Ly như vậy, sao anh có thể không yêu?
- 68_Các vị quan to khắp Ngân Hà đều sợ hãi
- 69_Đây là một câu chuyện ngọt ngào nha
- 70_Gặp được cậu thật sự là may mắn quá
- 71_Nếu cưới vợ, nhất định tôi sẽ tìm cậu
- 72_Tôi sẽ có trách nhiệm với em
- 73_Chắc chắn không chia xa
- 74_Vướng mắc
- 75_Nâng trong tay, ngậm trong miệng, đặt trên đầu quả tim
- 76_Nếu em làm đủ tốt, vậy vì sao anh lại không biết rằng em yêu anh
- 77_Vạn người mê viết in hoa
- 78_Phòng cưới
- 79_Nó: Ông đây rốt cuộc cũng có lời thoại rồi, a ha ha ha!
- 80_Bốn Lục Ly một sân khấu
- 81_Lừa gạt
- 82_Các Nguyên soái đồng loạt đòi ly hôn
- 83_Đáng yêu chính là công lý
- 84_Sáu tuổi đến hai mươi sáu tuổi
- 85_Vướng mắc
- 86_Cộng sinh hai mươi năm, đợi khi thái bình thịnh thế, hắn sẽ tự rời đi
- 87_Ta biến thành người, ngươi có thích không?
- 88_Bút kí tán vợ của gấu trúc
- 89_Nhật kí gấu trúc theo đuổi vợ
- 90_Qủa ngọt và súp lê
- 91_Sáu tuổi và mười một tuổi
- 92_Không nên gánh tội nghiệp trên lưng
- 93_Sức mạnh tình yêu mang đến hạnh phúc mãi mãi về sau cho hắn
- 94_Phiên ngoại 1: Gã cuồng khoe vợ đã online
- 95_Phiên ngoại 2: Bút kí thăng thiên của thỏ đế
- 96_Phiên ngoại 3: Hai con thỏ đế sẽ thành một đôi
- 97_Nghe nói cậu muốn chạy(1): Tình cảm thuần khiết tuổi học trò
- 98_Nghe nói cậu muốn chạy(2): Tỏ tỉnh tỏ tình, chia tay chia tay
- 99_Nghe nói cậu muốn chạy(3): Vì sao lại chạy?
- 100_Nghe nói cậu muốn chạy(4): Anh chỉ muốn em
- 101_Nghe nói cậu muốn chạy(5): Đổi chỗ khác tiếp tục...
- 102_Nghe nói cậu muốn chạy(kết): Một đời hạnh phúc của Thần Ghen
- 103_Chim đẹp nhất(1): Đại Ly, đại Ly, anh ở nơi nào
- 104_Chim đẹp nhất(2): Có thể chết trong bụng người ấy cũng là chuyện tốt nhất
- 105_Chim đẹp nhất(3): Độc rắn
- 106_Chim đẹp nhất(kết): Long phượng trình tường
- 107_Sự phản bội tột cùng(1): Bảy năm nay, ngươi còn chưa rõ đây là chỗ nào à?
- 108_Sự phản bội tột cùng(2): Tuyệt vọng như dòi trong xương, không cách xua tan
- 109_Sự phản bội tột cùng(3): Chẳng lẽ phải dâng cả cái mạng này cho hắn...
- 110_Sự phản bội tột cùng(4): Đại ma đầu ở cung Hàn Thanh
- 111_Sự phản bội tột cùng(5): Ngươi không biết tình cảm hắn dành cho người nọ....
- 112_Sự phản bội tột cùng(6): Yêu quá sâu đâm, xóa tan cả thù hận
- 113_Sự phản bội tột cùng(7): Từ xưa đến giờ chữ tình là chữ khó lý giải nhất
- 114_Sự phản bội tột cùng(kết): Chuyện cũ qua đi, tình mãi vĩnh hằng