Chương 38 : Khang Đông ra tay
CHAP 38: Khang Đông ra tay
Lục Tiểu Thiên đang phụ giúp mẹ mình ngồi xâu chuỗi hạt thì bỗng nhiên có một chiếc xe sang trọng đậu giữa nhà, thông thường nếu ô tô mà đậu trước nhà cậu thì chỉ có thể là của Khang Mạnh Nghiêm, nhưng mà không phải sáng nay anh ấy đã về nhà rồi sao. Còn nữa chiếc xe này cũng khác hẳn với xe anh, cho nên việc xuất hiện của chiếc xe kì lạ này khiến Lục Ương đang đứng trước cửa nhíu mày lại
Một người bận một thân vest đen tiêu sái bước ra, nhìn trông cũng đã lớn tuổi lắm rồi, nhưng mà nhìn ông lão này vẫn còn rất nhiều khí suất đó chứ
Ông ta chống một cây gậy trên đầu có khảm một con rắn hổ mang bằng vàng, khuôn miệng cười như xã giao nhưng chứa đầy nguy hiểm, từ từ bước vào nhà họ Lục, đứng trước cửa nhìn Lục Ương, ông ta nói
- Chào cậu! Tôi là Khang Đông,ông nội của Mạnh Nghiêm, có thể mời tôi vào nhà nói chuyện được chứ?
Lục Ương sau khi biết được thân phận của ông lão liền cười cười mời ông ta vào nhà
Lục Tiểu Thiên đang cùng Lan Trân xâu chuỗi hạt ngọc, vừa thấy cha mình đưa người vào nhà cũng theo lực chú ý nhìn lên. Khang hướng cậu mà cười đây nguy hiểm, giọng nói như con mãn xà trườn bò quanh tai
- Được rồi,Không cần những lễ nghi như mời khách uống trà. Chỉ cần cho tôi chỗ ngồi và nói chuyện với cháu Thiên là được rồi. Tôi không muốn ở lâu đâu
Cậu vẫn còn trong tình trạng ngơ ngác xử lí thông tin thì ông ấy ta liền giới thiệu
- Tôi đây trịnh trọng giới thiệu một lần nữa, tôi là Khang Đông ông nội mới vừa hôm qua từ chối lời yêu cầu hủy hôn của cháu trai Khang Mạnh Nghiêm
Cả ba đồng loạt sừng sờ nhìn ông, Khang Đông cũng chẳng quản nhiều, liền ngồi xuống ghế đối diện với hai người kia, đoạn mời luôn cả Lục Ương ngồi xuống
- Thật ra! Tôi đến đây cũng không có gì to tát đâu, chỉ là cần nói chuyện với cháu Thiên một chút thôi mà
Ông ta nhếch mép cười, làmcậu chỉ có thể theo lời Khang lão gia mà lắng nghe
- Tính tôi không thích nói dài dòng với người có địa vị thấp hơn mình, mục đích của tôi chỉ có một, đó là yêu cầu con trai của các người ngừng làm dơ bẩn cháu trai tôi
- Như thế nào là dơ bẩn, tôi không hiểu lắm thưa ngài, con trai tôi nào giờ đâu có tội mà ngài lại đổ oan cho nó?
Lục Ương khó chịu khi nghe con trai mình bị người ta nói ác ý đến vậy, liền lên tiếng bảo vệ
Khang Đông cười lớn nói
- Cháu trai tôi đường đường là một người sau này sẽ nắm toàn quyền của gia tộc. Nếu người ngoài biết nó quen một thằng con trai, sẽ nghĩ như thế nào, các người là tầng lớp khác chúng tôi, lẽ nào ba người không hiểu trọng trách cùng gia sản nặng nề thế nào hả??
Tiểu Thiên ngước đầu nhìn ông, khẩn cầu nói
- Cháu...cháu là yêu anh ấy thật lòng, chỉ xin ông cho cháu được ở bên anh ấy.Không lẽ hạnh phúc của anh ấy ông cũng nỡ chia cắt?
Không được... Cậu xin tôi thì khi gia tộc tôi đi xuống, tôi biết cầu xin ai bây giờ??? Mạnh Nghiên lúc đó cũng không tránh khỏi liên lụy
Một câu thôi cũng đã đánh được đòn phủ đầu của cả ba người
Tiểu Thiên hít thở một hơi, sau lại hỏi
- Vậy nếu cháu không buông tay thì sao?
Khang Đông được một trận cười lớn, nói
- Gia thế của tôi cũng có thể đẩy cha cậu vào tù một cách dễ dàng đó, chỉ cần động tay động chân một chút xíu thôi, cha cậu có thể chung thân cả đời. Nếu tôi có dám có gan nói những lời này trước mặt ba người thì Khang Đông tôi đây chắc chắn thực hiện được
- Ông....
Bà Lan Trân hét lên, nhưng bởi vì khuôn mặt của người ông lão này mà làm cho cứng họng, ông ta tiếp tục nói
- Cháu cũng biết rằng Mạnh Nghiêm là thiếu gia được bao nhiêu người chú ý!! Bây giờ nếu nó đối mặt với dư luận khi công khai người yêu của nó là nam, cả thế giới sau khi biết nó đồng tính thì như thế nào?? Quay lưng lại với nó, miệng đời mà!! Chỉ cần một đoạn thời gian thôi cũng đủ nhấn chìm nó rồi. Nếu cháu thương nó thật sự thì hãy buông nó ra đi, nó sống trong nhung lụa quen rồi, trên đôi vai nó còn có cả một gia tộc họ Khang cần gánh vác đó. A Nghiêm còn phải cưới vợ sinh con nữa,cháu là nam làm chuyện đó có được hay không?? Vả lại cháu không suy nghĩ cho người cha của mình à
Một mũi tên trúng đến hai điểm yếu của Tiểu Thiên
- Đúng rồi! Là cậu bất tài, là cậu toàn làm anh lo lắng, đau khổ, Lục Tiểu Thiên cậu đã quá tham lam khi muốn chiếm được anh. Anh còn danh vọng ở tương lai nữa, cậu không thể nhấn chìm anh được. Nghiêm... Em xin lỗi
loading...
Danh sách chương:
- Chương 1 : Trường cấp ba
- Chương 2 : Lén lút
- Chương 3 : Bị bắt nạt
- Chương 4 : Cảm ơn anh
- Chương 5 : Trả lại cho chủ
- Chương 6 : Giúp đỡ
- Chương 7 : Em đồng ý
- Chương 8 : Đồ đôi
- Chương 9 : Bà ngoại Mạnh Nghiêm
- Chương 10 : Mỗi người một cách suy nghĩ
- Chương 11 : Tiết thể dục
- Chương 12 : Đến kí túc xá
- Chương 13 : Buổi tối vui vẻ
- Chương 14 : Vị hôn thê trở về
- Chương 15 : Từ bỏ
- Chương 16 : Là hai người tự ngược nhau
- Chương 17 : Bước ngoặt mới
- Chương 18 : Em phải ngủ với anh
- Chương 19 : Thật sự không phải mơ
- Chương 20 : Buổi sáng thú vị
- Chương 21 : Ở chung
- Chương 22 : Buổi tối vui vẻ
- Chương 23 : Tâm điểm
- Chương 24 : Phát hiện
- Chương 25 : Hội trưởng thay đổi ảnh đại diện
- Chương 26 : Tâm trạng của Tiểu Thiên
- Chương 27 : Tâm sự
- Chương 28 : Nhóc con không ngoan
- Chương 29 : Tiết thể dục vất vả
- Chương 30 : Quyết tâm
- Chương 31 : Tập luyện
- Chương 32 : Xa nhau
- Chương 33 : Tụ họp
- Chương 34 : Chuyện ngày 30 tết
- Chương 35 : Đón giao thừa cùng anh
- Chương 36 : Thời gian đã đến
- Chương 37 : Hủy hôn
- Chương 38 : Khang Đông ra tay
- Chương 39 : Sóng gió
- Chương 40 : Ai rồi cũng đau
- Chương 41 : Nối tiếp nỗi đau
- Chương 42 : Sự thật
- Chương 43 : Anh sợ mất em
- Chương 44 : Anh thà buông bỏ mọi thứ
- Chương 45 : Đấu khẩu
- Chương 46 : Anh dùng cả đời để bảo vệ em
- Chương 47 : Tỉnh lại
- Chương 48 : Những tháng năm bình yên ( hoàn)
- Phiên ngoại 1 : Em là thế giới của anh
- Phiên ngoại 2: Niềm hạnh phúc của Mạnh Nghiêm
- Phiên ngoại đặc biệt : Vợ chồng nhà họ Khang phòng chống dịch bệnh