Chương 15: Cô Khổng, ngày mai đừng quên cho Yên Yên bú sữa
Bảy giờ tối, thành phố B đèn sáng lấp lóe, cuộc sống về đêm vừa bắt đầu, thành phố này không bao giờ thiếu diễn viên cùng đại gia, vì thế tối đến các tòa nhà đều là tiệc tùng xa hoa.Nhà hàng Kim Hoài cũng không ngoại lệ, dù là nhà hàng hạng sang cũng không còn chỗ trống.Đồng Duyệt đi cùng trợ lý vào trong, ngay lập tức có phục vụ đi đến, trợ lý nói ra số phòng đã đặt, phục vụ cung kính đứng bên cạnh Đồng Duyệt: "Cô Đồng, mời đi lối này."Đồng Duyệt khẽ gật đầu đi theo phục vụ.Vào phòng, đạo diễn Tôn còn chưa tới, trợ lý ngồi cạnh cô hỏi nhỏ: "Chị Đồng, nếu Quách Nhất Tích không đồng ý thì phải làm sao?"Đồng Duyệt lấy hộp thuốc từ trong túi ra, bật lửa châm thuốc, khói thuốc lượn lờ bay lên, cô rít một hơi nói: "Đồng Duyệt này làm việc, còn phải chờ cô ta đồng ý hay không à?"Trợ lý bị nghẹn, không lên tiếng, cúi đầu xem điện thoại.Hot search dù lui xuống nhưng dư luận vẫn còn, trợ lý vào Weibo Quách Nhất Tích, nhìn thấy bình luận phía dưới không khỏi nhíu mày, dáng vẻ lo lắng.Bảy giờ mười, cửa phòng bị kéo ra, đạo diễn Tôn được phục vụ đưa vào, hắn thấy Đồng Duyệt liền cười nói: "Ôi chao cô Đồng, hà tất phải tốn tiền như vậy, một bữa ở Kim Hoài không rẻ nha."Đồng Duyệt xuyên qua hắn nhìn ra phía sau không thấy ai, mặt mày tươi cười: "Đạo diễn Tôn nói gì thế, mời anh ăn cơm, đương nhiên phải đến nơi tốt nhất rồi."Tôn đạo thoáng nhìn vẻ mặt cô, sang sảng cười: "Thật đáng tiếc, Tích Tích kêu đau đầu từ hôm qua, hôm nay còn đến bệnh viện khám với lấy thuốc, tôi nói cho em ấy là cô Đồng mời cơm, em ấy rất vui vẻ, nhưng thân thể lại không khỏe, sợ làm cô Đồng không vui nên không đến."Đồng Duyệt không chút biến sắc mỉm cười, lời này nghe có vẻ khách sáo nhưng cô là người từng trải, đạo diễn Tôn giả vờ vụng về như vậy, sao qua mắt được cô.Trợ lý cẩn thận kéo ống tay áo cô, cô lạnh lùng liếc trợ lý, nói với Tôn Chấn: "Hóa ra là thế, thân thể cô Quách không khỏe, cần phải nghỉ ngơi thật tốt.""Chỉ có điều..."Cô chưa nói hết, Tôn Chấn đã xen vào: "Có điều gì vậy?"Đồng Duyệt lắc đầu: "Bỏ đi, cô Quách không tới, chuyện này coi như thôi vậy."Đạo diễn Tôn bị cô làm cho tò mò, ngữ khí thương lượng: "Ôi dào, tôi với cô Đồng cũng không phải người xa lạ, có gì khó nói chứ, cô Đồng nói thẳng đi."Lúc này Đồng Duyệt mới gật đầu: "Vậy tôi nói thẳng, hôm nay hẹn hai vị ăn cơm đúng là có chuyện cần nói, đạo diễn lêgần đây chẳng phải chuẩn bị quay một bộ phim mới sao, ông ấy vẫn chưa tìm được người đóng nữ thứ thích hợp, tôi thấy cô Quách đủ tiêu chuẩn, liền muốn hỏi ý cô ấy.""Không nghĩ đến, cô Quách bị ốm, kia thật không khéo, quên đi, không nhắc nữa, tôi sẽ nói lại với đạo diễn Lê là tôi không có người đề cử rồi."Tôn Chấn vừa nghe Đồng Duyệt nói thì lòng hắn nổi lên tâm tư, mấy ngày nay Quách Nhất Tích vì sự tình vai diễn trong <Phá kén> mà giận dỗi hắn, nếu không phải vì lòng hắn hổ thẹn, mặc kệ cho Quách Nhất Tích lên mạng phát tiết thì cũng không xảy ra nhiều chuyện lằng nhằng như vậy.Nay Đồng Duyệt hẹn gặp hắn, hắn đã nghĩ đến khẳng định bởi vì sự kiện trên Weibo kia.Hắn không thể đắc tội Cảnh Yê, nhưng Đồng Duyệt, dù có kiêng kị, hắn vẫn có thể lên mặt được chút.Cho nên mới tùy ý Quách Nhất Tích giả vờ bị ốm không đi.Nhưng hiện tại Đồng Duyệt cho hắn cái bậc thang, cũng để Quách Nhất Tích rời lực chú ý, chưa chắc đã là việc không tốt.Đạo diễn Tôn cân nhắc lợi hại, nghĩ nghĩ rồi nói: "Có thể được cô Đồng coi trọng là phúc khí của Tích Tích, cô Đồng yên tâm, tôi sẽ sắp xếp chuyện này."Đồng Duyệt cười, quay đầu nói với trợ lý: "Còn ngây ra đó, nhanh rót rượu cho đạo diễn Tôn."Trợ lý lập tức đứng dậy, rót rượu cho Tôn Chấn.Đạo diễn Tôn mặt mày hớn hở, cười không ngậm được miệng.Bữa ăn diễn ra nửa giờ, dù sao bọn họ cũng không thật sự đến để ăn, Đồng Duyệt đưa tay ra trước mặt Tôn Chấn: "Về chuyện của đạo diễn Lê, xin nhờ đạo diễn Lê nói chuyện với cô Quách giúp."Tôn Chấn gật đầu: "Cô Đồng yên tâm, Tôn Chấn này làm việc, cô còn không hiểu rõ sao?"Đồng Duyệt cười cười.Có thể không hiểu rõ sao? Cô quá hiểu lão hồ ly này, vài năm nay thuận buồm, lời nói trong giới cũng có thêm trọng lượng, nếu không nghĩ gì cô sẽ ăn nói khép nép đưa điều kiện với hắn chứ.Ngay cả Quách Nhất Tích cũng chỉ là một nhân vật nhỏ, không có đạo diễn Tôn chống lưng, ả căn bản không tạo được sóng gió gì cả.Hai người tại cửa nhà hàng bắt tay, Đồng Duyệt đột nhiên nói: "À, đúng rồi, lần trước Trì tổng không thể tới dùng bữa cùng mọi người vẫn luôn tiếc nuối, thư ký Chu đặc biệt bảo tôi nói xin lỗi với ngài đây."Tôn đạo lập tức đứng thẳng người: "Cô Đồng nói gì thế, Trì tổng bận bịu ai nấy đều biết, cần gì phải xin lỗi nghiêm trọng vậy."Đồng Duyệt chớp mắt, thì thầm: "Đạo diễn Tôn không hiểu rồi, thư ký Chu xin lỗi anh không phải vì chuyện Trì tổng không đi."Lòng hiếu kỳ của Tôn Chấn bị khơi dậy, sắc mặt kinh ngạc: "Vậy vì chuyện gì?"Đồng Duyệt cười nhạt: "Đương nhiên bởi vì đột ngột để cô Khổng tiến vào đoàn phim của đạo diễn Tôn chứ sao, gây thêm nhiều bất tiện cho anh nên mới cần phải xin lỗi."Sắc mặt Tôn Chấn kinh ngạc, thẫn thờ.Khổng Hi Nhan, là thư ký Chu đưa vào?Đôi mắt hắn nhìn Đồng Duyệt có chút hiểu rõ, Đồng Duyệt mỉm cười: "Thời gian cũng không còn sớm, chúng ta liền không quấy rầy đạo diễn Tôn nữa."Tôn Chấn treo miệng cười: "Vậy lần sau lại gặp."Đồng Duyệt hơi cúi người: "Được, đạo diễn Tôn đi thong thả."Trợ lý nhìn Tôn Chấn uống say rời đi, nhíu mày: "Chị Đồng, thật sự không cần hẹn riêng Quách Nhất Tích nói chuyện sao?""Hơn nữa chị nói giúp đạo diễn Lê chọn diễn viên khi nào vậy? Nhỡ đâu Quách Nhất Tích không được..."Đồng Duyệt nghiêng đầu nhìn trợ lý, thấy khuôn mặt trợ lý ngây thơ đầy nghi ngờ, cô lắc đầu một cái: "Cô đấy, còn phải học nhiều thứ lắm."Trợ lý bĩu môi, không lên tiếng.Đồng Duyệt đương nhiên không đủ tư cách đề cử người cho đạo diễn Lê, nhưng người khác không phải không có, chẳng hạn như thư ký Chu.Mà đạo diễn Lê trước giờ thích trêu hoa ghẹo nguyệt, ai có chút nhan sắc hắn đều muốn thử, nhưng trong nhà còn có một cọp cái, cũng không phải người thường, vợ ông ta phá hủy sự nghiệp của bốn, năm diễn viên trẻ rồi.Đẩy Quách Nhất Tích vào tay đạo diễn Lê, cô không tin ông ta có thể buông tha miếng thịt ngon treo đến trên miệng này, đến lúc đó chỉ cần cho người đưa tin cho vợ ông ta, Quách Nhất Tích sẽ còn thoải mái được sao?Chiêu mượn đao giết người này của thư ký Chu, thật là ác độc.Đồng Duyệt đứng tại cửa lớn của Kim Hoài, nghĩ đến khuôn mặt cười mỉm của thư ký Chu, rùng mình một cái.Hai tiếng sau, đạo diễn Tôn đã sắp xếp thỏa đáng, Quách Nhất Tích xóa bài đăng Weibo, còn đăng thêm cái khác.Quách Nhất Tích: ~ Trước có không ít fan nói Hi Nhan giành vai với tôi, điều này không đúng. Hi Nhan lần nữa quay lại tôi thật mừng thay cho em ấy, không có chuyện giành vai gì đâu. Bài đăng sáng nay chỉ là tôi nói vu vơ, không có chuyện gì cả. Mong những người hâm mộ đừng hiểu nhầm, làm Hi Nhan gặp phiền phức, yêu mọi người. Tim tim tim~Ả vừa đăng Weibo, bình luận hoàn toàn bùng nổ.-- Ôi mẹ ơi, đây là dùng fan làm vũ khí, xong cái là phủi mông coi như không có gì này.-- Lầu trên đừng có nói khó nghe thế chứ, Tích Tích nhà chúng tôi cũng là người bình thường, tâm tình cũng bất ổn là chuyện bình thường.-- Hừ, người bình thường? Thôi đi, ai trong giới giải trí đều không phải người bình thường, nếu muốn làm người thường, đừng có vào showbiz nhé!-- Tích Tích, chị nói xem có phải bị uy hiếp không?-- Đúng đúng, Tích Tích có phải em bị uy hiếp? Chắc chắn là Khổng tiểu tam không biết xấu hổ kia.-- Thương Tích Tích của chúng ta, lại phải chịu thiệt rồi.-- Cắt cắt, tôi đây còn thương Khổng Hi Nhan bị mắng nguyên một ngày đây. Người ta đúng là tiểu tam, nhưng chuyện nào ra chuyện đó, này rõ ràng cô Quách biến mấy người thành vũ khí tấn công người ta, hại Khổng Hi Nhan bị mắng thảm xong còn giả bộ như hoa sen trắng vô tội, quả nhiên idol như nào thì fan như thế!-- Không sai! Cho lầu trên một like!-- Chuyện này tôi cũng đứng về phía Khổng Hi Nhan! Vô duyên vô cớ bị mắng một ngày, cũng không lên tiếng kêu oan hay gì, nếu là cô Quách đây, sợ là Weibo sớm ầm ĩ rồi.-- Cái bọn liếm gót tiểu tam cút đi, Tích Tích nhà tao muốn đăng cái gì thì đăng, đến lượt mấy người quản à?-- Chuẩn chuẩn, Tích Tích cố lên, chúng tôi vĩnh viễn ủng hộ em!Bình luận phía dưới bắt đầu không ngừng cãi vã, trong đó người qua đường là đứng về phía Khổng Hi Nhan, Khổng Hi Nhan nằm lỳ trên giường lướt weibo, nàng biết đây chắc hẳn là thủy quân của Đồng Duyệt.Dù sao vì chuyện năm đó của nàng, người bình thường hiếm ai sẽ giúp nàng nói chuyện.Ngón tay Khổng Hi Nhan trên màn hình lướt lướt, Trì Vãn Chiếu đang đọc sách quay ra nhìn nàng: "Đang đọc gì thế?""Không có gì"Khổng Hi Nhan cất điện thoại, đặt báo thức xong đắp chăn.Buổi tối dần lạnh, gió thổi từ cửa sổ vào, lạnh hơn chút, Yên Yên cũng rùng mình, tìm chỗ thoải mái giữa hai người nằm xuống.Khổng Hi Nhan tối nay nấu cho nó nhiều món ngon, còn nói cho Trì Vãn Chiếu sau này dựa theo thực đơn của nàng nấu, không chắc có thể giảm cân nhưng ít nhất sẽ không tăng.Trì Vãn Chiếu cũng đồng ý, Khổng Hi Nhan nhất thời vui vẻ liền làm nhiều thức ăn cho Yên Yên.Vì thế mà sau bữa tối, Yên Yên cứ bám theo Khổng Hi Nhan, bây giờ đi ngủ cũng nằm sát Khổng Hi Nhan, Yên Yên đứng lên, mông lắc lư nhảy qua Khổng Hi Nhan, trực tiếp nằm xuống cạnh gối của nàng.Đôi mắt xanh thẳm của nó hơi phát sáng trong bóng tối, "meo meo" hai tiếng gối đầu lên gối, Khổng Hi Nhan thuận thế dịch người hướng vào giữa, để không gian cho Yên Yên nằm.Trì Vãn Chiếu gập sách lại, nghiêng đầu nhìn cả hai, cười nhạo: "Đúng là cái đồ ai cho ăn liền nhận làm mẹ."Khổng Hi Nhan tự nhiên đỏ mặt, nhỏ giọng thầm thì: "Tôi mới không phải mẹ nó."Yên Yên cứ như nghe được câu này, không hài lòng liên tục kêu "meo meo", ra vẻ như không vừa lòng với câu nói của Khổng Hi Nhan, hai con mắt còn nhìn nàng chằm chằm.Khổng Hi Nhan dỗ nó: "Được rồi, là mẹ em, là mẹ em!"Yên Yên ngừng kêu, ngoan ngoãn nằm lại xuống gối, còn lấy lòng liếm liếm mặt Khổng Hi Nhan, nhột quá, Khổng Hi Nhan kéo mặt nó ra.Trì Vãn Chiếu tắt đèn ngủ, trong phòng nhất thời yên tĩnh, trong bóng tối, một tiếng động nhỏ cũng nghe được.Cô suy nghĩ một chút, quay đầu sang nhìn lưng Khổng Hi Nhan nói: "Cô Khổng, ngày mai đừng quên cho Yên Yên bú sữa."Khổng Hi Nhan: ...Bú sữa em gái chị ấy!!!-------------------------------------------------Trì tổng, chẳng hay ngài có muốn được Khổng tiểu thư cho bú sữa không :))))
loading...
Danh sách chương:
- Giới thiệu
- Chương 1. Khổng Hi Nhan kết hôn.
- Chương 2: Trì tổng sẽ không đến.
- Chương 3: Cô Khổng đang tra hỏi vợ sao?
- Chương 4: Cô Khổng, cô sợ tôi sao?
- Chương 5: Cô Khổng, giúp nó giảm cân đi.
- Chương 6: Cô Khổng, đẹp không?
- Chương 7: Diễn xuất của cô Khổng thật tuyệt.
- Chương 8: Cô Khổng, tôi không chán khi chỉ ăn một loại thức ăn.
- Chương 9: Em có thể gọi tôi là Tiểu Vãn không?
- Chương 10: Cô Khổng, khi nào cô về?
- Chương 11: Cô Khổng, cô không biết cô bị mộng du à?
- Chương 12: Cô Khổng, phiền cô gửi cho tôi toàn bộ lịch trình.
- Chương 13: Cô Khổng quả là người hay quên.
- Chương 14: Cô Khổng, tôi không kén ăn.
- Chương 15: Cô Khổng, ngày mai đừng quên cho Yên Yên bú sữa
- Chương 16: Cô Khổng thật có sức hút
- Chương 17: Cô Khổng bận đi kiếm tiền mua sữa cho em đấy.
- Chương 18: Cô Khổng, tôi sẽ trở về.
- Chương 19: Tại sao nàng lại muốn quan tâm Trì Vãn Chiếu chứ?
- Chương 20: Chị không cần gì cả.
- Chương 21: Chị ấy là một người rất tốt
- Chương 22: Hôm nay Yên Yên thật mềm.
- Chương 23.1: Trì tổng tham ban
- Chương 23.2: Trì tổng tham ban
- Chương 24: Phiền cô làm mẫu cho cô Khổng biết thế nào mới là diễn.
- Chương 25: Vì chị muốn tốt với em
- Chương 26: Đừng động, để chị ôm.
- Chương 27: Có phiền không nếu tôi hôn cô?
- Chương 28: Chẳng giống tí nào.
- Chương 29: Cô Khổng, đừng quá để tâm.
- Chương 30: Ngon không? Cô Khổng nên nhớ kĩ hương vị này.
- Chương 31: Nếu cô Khổng mà cố ý, vậy thì thật đáng sợ.
- Chương 32: Tôi gọi cô là Tiểu Vãn nhé.
- Chương 33: Nếu chị không ngại thì sang phòng tôi ngủ.
- Chương 34: Hai cô đã kết hôn
- Chương 35: Tôi cũng sẽ không làm chuyện gì mờ ám với cô ở chỗ như này đâu.
- Chương 36: Phải thì làm sao
- Chương 37: Chúng ta trở về thì mở tiệc cưới bù lại.
- Chương 38: Lẽ nào cô thích tôi sao?
- Chương 39: Trì tổng, có phải chị cầm tinh con chó không?
- Chương 40: Em thấy ánh trăng đêm nay có đẹp không?
- Chương 41: Thể lực cô Khổng cũng thật tốt.
- Chương 42: Nếu ông ấy không còn nhiều thời gian
- Chương 43: Cô vẫn là im miệng đi.
- Chương 44: Tôi chờ cô đấy
- Chương 45: Sao tôi có thể lấy được "thứ" chị thích nhất đây
- Chương 46: Để Chu Sinh đổi trợ lý cho cô thôi.
- Chương 47: Cô Khổng, đã lâu không gặp.
- Chương 48: Muốn người ta không biết, trừ phi mình đừng làm.
- Chương 49: Cô không hiểu đâu
- Chương 50: Cô là em gái nào của chị Khổng vậy?
- Chương 51: Lấy về cho tôi
- Chương 52: Tôi không có ý định che giấu hôn nhân
- Chương 53: Đúng là không phải tự nhiên mà anh ta độc thân.
- Chương 54: Chương trình trực tiếp
- Chương 55: Chỉ là nàng muốn thắng.
- Chương 56: Trì tổng, xảy ra chuyện rồi!
- Chương 57: Cô lại muốn đổi trợ lý cho nàng rồi.
- Chương 58: Chỉ là tôi không muốn đợi nữa.
- Chương 59: Em biết đó là ai!
- Chương 60: Xin lỗi, chúng tôi đến muộn rồi!
- Chương 61: Vậy chị trả lại cho tôi đi.
- Chương 62: Phải đè xuống
- Chương 63: Anh không biết họ là người yêu à?
- Chương 64: Tôi có tin hay đây.
- Chương 65: Chị có muốn thử xem sao không?
- Chương 66: Họp báo
- Chương 67: Hai người nợ cô ấy một lời xin lỗi
- Chương 68: May mắn của nàng là Trì Vãn Chiếu mang đến.
- Chương 69: Bao giờ anh kết hôn thì sẽ biết tại sao
- Chương 70: Giờ thì anh biết rồi.
- Chương 71: Yên Yên cũng thích cắn tôi
- Chương 72: Chương trình trò chuyện
- Chương 73: Sao cô ấy biết được
- Chương 74: Chúc anh cả đời không được ăn thịt lợn
- Chương 75: Giao ước ba điều.
- Chương 76: Thật dễ thương
- Chương 77: Dùng tiền thưởng năm nay của anh để giải thích đi.
- Chương 78: Sao anh ta cố chấp với bữa cơm chào mừng vậy nhỉ?
- Chương 79: Chẳng phải em thích chị ấy còn gì.
- Chương 80: Ngọt thì chị nếm thêm đi
- Chương 81: Vẫn rất tốt đây
- Chương 82: Tảo mộ
- Chương 83: Em là Yên Yên của chị
- Chương 84: Tự nhiên biết điều đến lạ
- 09/06/2021: Chia sẻ nho nhỏ
- Chương 85: Về nhà với chị được không?
- Chương 86: Chị ơi, em về đến thành phố B rồi!
- Chương 87: Không cần
- Chương 88: Tôi không nợ gì các người cả.
- Chương 89: Có phải chị cũng rất đau?
- Chương 90: Chị dâu, em xin lỗi.
- Chương 91: Sau này khen chị nhớ đi kèm phần thưởng
- Chương 92: Không ngon
- Lảm nhảm do đang khó chịu
- Chương 93: Giờ em không sợ đau nữa
- Chương 94: Cậu có biết, thực ra mình đã tìm cậu suốt ba năm nay
- Chương 95: Tôi muốn đi cùng.
- Chương 96: Bà xã vất vả rồi
- Chương 97: Đó là nhà bà ngoại em
- Chương 98: Để ý vì chị không cho em biết sớm hơn.
- Chương 99: Trì tổng cần dập lửa
- Chương 100: Họ đều đã nghỉ việc từ hai năm trước.
- Chương 101: Em sẽ luôn ở bên cạnh chị
- Chương 102: Xin chào, tôi là Vương Hải Ninh
- Chương 103: Ba không ổn rồi
- Chương 104: Tôi hương hại ông ta thì ai thương hại mấy người?
- Chương 105: Hợp tác với cô ta
- Chương 106: Bây giờ để chị ích kỷ một lần đi.
- Chương 107: Tất cả đều do phu nhân định đoạt.
- Chương 108: Ăn cơm nhà.
- Chương 109: Khổng Hi Nhan công khai
- Chương 110: Hôm nay là ngày gì vậy?
- Chương 111: Chúng tôi vẫn luôn là bạn
- Chương 112: Lễ khai máy
- Chương 113: Muốn ăn chị
- Chương 114: Không sao, chị sẽ tự mình làm mẫu dạy em
- Chương 115: Scandal
- Chương 116: Tôi muốn vào Hâm Huy
- Chương 117: Chụp ảnh tạo hình
- Chương 118: Cho mèo ăn
- Chương 119: Vậy phu nhân thích thế không?
- Chương 120: Cả đời đều là em!
- Chương 121: Cảm ơn chị
- Chương 122: Chị điều tra tiếp đi.
- Chương 123: Giận dỗi vô cớ ư?
- Chương 124: Đi ngủ
- Chương 125: Dọa chết các người, đáng đời lắm!
- Chương 126: Hạ mã uy
- Chương 127: Thì ra phu nhân của Trì Vãn Chiếu tôi không xứng?
- Chương 128: Chị có thể
- Chương 129: Phạt chị đi!
- Chương 130: Tiên hạ thủ vi cường
- Chương 131: Ăn em trước
- Chương 132: Sấy tóc giúp chị
- Chương 133: Theo dõi
- Chương 134: Để anh ta chụp đi!
- Chương 135: Nhớ chăm sóc bản thân thật tốt
- Chương 136: Núi lở
- Chương 137: Tìm người
- Chương 138: Hi Nhan, em thật tàn nhẫn.
- Chương 139: Đi tìm một tấm rèm lại đây
- Chương 140: Chiến tranh lạnh
- Chương 141: Tôi biết
- Chương 142: Chị rất sợ
- Chương 143: Lễ cắt băng khánh thành
- Chương 144: Cô Khổng thật dễ thương
- Chương 145: Nữ thần Nhan Nhan
- Chương 146: Chị đang nghĩ chuyện này liệu có phải liên quan đến Hâm Huy.
- Chương 147: Phía Trường Ninh để em lo liệu
- Chương 148: Sắp xếp
- Chương 149: Phỏng vấn
- Chương 150: Tiểu Vãn tốt thế này.
- Chương 151: Vợ tôi sẽ ghen
- Chương 152: Nàng muốn gặp Tiểu Vãn
- Chương 153: Tự phụ
- Chương 154: WTF
- Chương 155: Không thì, chị cởi ra cho cô ấy nhìn lại
- Chương 156: Cô có cảm thấy, cô rất giống một người không?
- Chương 157: Xét về huyết thống, tôi là em gái của chị ấy
- Chương 158: Quay phim
- Chương 159 Mạnh miệng nhưng yếu lòng
- Chương 160: Nhan Nhân couple là tà giáo, ủng hộ chính cung là vương đạo
- Chương 161: Vậy em cứ tức giận đi
- Chương 162: Em xem tay chị giá trị bao nhiêu?
- Chương 163: Gặp thần tượng có được xem là chuyện lớn không ạ?
- Chương 164: Thật trùng hợp, chị cũng chưa ăn tối
- Chương 165: Khám phá phòng tranh
- Chương 166: Lái máy bay
- Chương 167: Không ngại
- Chương 168: Trái tim thổn thức
- Chương 169: Chúng ta tổ chức hôn lễ đi
- Chương 170: Hai năm nữa, con lên chức cô rồi đấy.
- Chương 171: Phát hành phim
- Chương 172: Em ăn no rồi, vậy đến lượt chị ăn.
- Chương 173: Chưa từng thấy
- Chương 174: Uống nhiều rượu thì nên như thế này phải không?
- Chương 175: Chúng mình có con đi
- Chương 176: Vì cậu quá ưu tú
- Chương 177: Kết thúc
- Ngoại truyện: Sài Nhân x Vương Hải Ninh - Chị là thần dược của em.