Chương 140: Chiến tranh lạnh
Khổng Hi Nhan tỉnh lại, nhận ra bản thân đang nằm trên giường bệnh, nàng vội nghiêng đầu nhìn sang bên cạnh, chỉ thấy giường của Trì Vãn Chiếu dịch sang bên, còn ở giữa là một cái rèm trắng ngăn cách, ánh đèn chiếu xuống khiến nàng chỉ nhìn được cái bóng mơ hồ."Tiểu Vãn."Khổng Hi Nhan gọi, xuống giường xỏ dép vào, bước đến trước giường bệnh của Trì Vãn Chiếu.Trì Vãn Chiếu ngồi trên giường, đang làm việc trên laptop, cô nghe thấy tiếng gọi thì quay đầu nhìn, ánh mắt bình thản, không trả lời cũng không nói chuyện, chỉ là liếc mắt một cái thì lại quay lại xử lý công việc.Khổng Hi Nhan thấy Trì Vãn Chiếu vẫn ở đây thì thở ra nhẹ nhõm, nàng đi đến nói: "Tiểu Vãn, chị có đói hay không? Em gọi Tiểu Thu đem bữa tối đến nhé?"Trì Vãn Chiếu nhìn đồng hồ sau đó cầm điện thoại bấm gọi: "Chu Sinh, lát nữa anh mang cơm tối vào."Bên kia nhanh chóng trả lời: "Rõ, Trì tổng."Trì Vãn Chiếu cụp mắt tắt máy, ngay cả một ánh mắt cũng không nhìn đến Khổng Hi Nhan.Khổng Hi Nhan cắn môi, vẫn gắng cười đến gần: "Tiểu Vãn, em..."Trì Vãn Chiếu hờ hững mở miệng: "Em đói thì ngồi sang kia chờ, lát nữa Chu Sinh sẽ mang cơm đến, chị đang làm việc."Giọng của cô không quá lạnh nhạt, nhưng cũng không thân thiện, thái độ hoàn toàn xa cách, Khổng Hi Nhan nhận ra từ nãy đến giờ cô chỉ nhìn nàng một lần.Không khí trong phòng bệnh có chút kìm nén, Khổng Hi Nhan đi dép đứng ở đó, ngón chân cuộn lại, toàn thân căng thẳng, lúc lâu mới nói: "Vâng, vậy chị làm việc đi.""Ừm."Trì Vãn Chiếu nhạt nhẽo trả lời, môi mân thẳng, khuôn mặt vẫn không cảm xúc nhìn chằm chằm máy tính trước mặt, ngón tay linh hoạt đánh máy, trong phòng không ngừng vang lên tiếng gõ phím lạch cạch, từng tiếng đều nện vào trong lòng Khổng Hi Nhan, đau đến mức sắc mặt nàng hơi tái.Khổng Hi Nhan trở về giường bệnh của mình.Trì Vãn Chiếu dùng dư quang liếc nhìn chiếc rèm màu trắng sau khi nàng lên giường, ánh mắt ảm đạm, nắm chặt tay lại.Một lúc lâu sau, trong phòng mới lại vang lên tiếng gõ phím.Khổng Hi Nhan ngồi trên giường nhìn ra ngoài cửa sổ, mưa to dường như đã tạnh, nàng đứng dậy đi đến bên cửa, mở cửa ra, một cơn gió mát chui vào phòng.Mưa tạnh thật rồi.Chỉ là nhiệt độ vẫn không cao lắm, cơn gió kia thổi vào mặt, để lại cảm giác mát mẻ.Cửa sổ mở ra rồi đóng lại, Khổng Hi Nhan đứng trước cửa sổ nhìn về giường bệnh Trì Vãn Chiếu, cô vẫn giữ tư thế đó, nàng mím môi gọi:"Tiểu Vãn."Không ai trả lời.Khổng Hi Nhan hạ mi mắt.Không khí trong phòng bệnh rất ngột ngạt, Khổng Hi Nhan không ngủ được, nàng nằm trên giường lăn qua lăn lại rất khó chịu.Không biết qua bao lâu, có người gõ cửa phòng, sau đó là giọng Chu Sinh: "Trì tổng."Trì Vãn Chiếu lạnh nhạt: "Vào đi."Chu Sinh cầm theo hai túi đồ đi vào phòng. Anh thấy Khổng Hi Nhan liền hơi cúi chào: "Phu nhân tỉnh rồi."Khổng Hi Nhan khẽ mỉm cười yếu ớt: "Ừm"Chu Sinh chia hộp cơm ra đặt ở tủ đầu giường của hai người, đồng thời đưa cho Khổng Hi Nhan một hộp điện thoại mới tinh, vẻ mặt Khổng Hi Nhan kinh ngạc, Chu Sinh nói: "Vẫn là số cũ mà phu nhân sử dụng, ngoài ra đã tìm được một ít hành lý, đang đặt bên chỗ đạo diễn Lâm, nếu phu nhân thấy không tiện, tôi sẽ mang qua cho cô."Khổng Hi Nhan lắc đầu: "Không cần, tôi tìm đạo diễn Lâm lấy là được."Chu Sinh gật đầu cười cười.Anh nói với Khổng Hi NHan xong thì đi đến bên cạnh Trì Vãn Chiếu, hai người nhỏ giọng bàn chuyện công ty, cuối cùng Trì Vãn Chiếu nói: "Tôi biết rồi, anh đi sắp xếp đi."Trên mặt Chu Sinh là vẻ do dự: "Vậy phu nhân đi cùng đoàn phim hay chúng ta?"Vẻ mặt Trì Vãn Chiếu như thường nói: "Để Lâm Nghị Sâm sắp xếp."Chu Sinh nghe vậy, nhìn cô một chút, cúi đầu: "Rõ."Sau đó anh nhanh chóng rời khỏi phòng.Lúc hai người nói chuyện, Khổng Hi Nhan đơn giản ăn cơm, Chu Sinh đều chọn món thanh đạm nhưng nàng không có khẩu vị gì, ăn một chút liền buông đũa, điện thoại mới sáng lên, có tin nhắn đến.Là của đạo diễn Lâm gửi.[Hi Nhan, mưa tạnh rồi, chúng tôi chuẩn bị ngày kia về thành phố B, cô về cùng với Trì tổng hay sao?]Khổng Hi Nhan chăm chú nhìn điện thoại, yên lạnh soạn tin.[Không đâu, làm phiền đạo diễn Lâm sắp xếp, tôi đi cùng với đoàn phim.]Rất lâu sau Lâm Nghị Sâm vẫn chưa trả lời.Khổng Hi Nhan đăng nhập vào WeChat, nhìn thấy nhóm chat đoàn phim có vài người đang nói chuyện, bọn họ vẫn đang cảm thán về sự cố núi lở lần này, có mấy người biểu lộ vẫn chưa hoàn hồn.Người nói chuyện đều là những người Khổng Hi Nhan chưa quen lắm, chắc là mấy người đóng vai nữ sinh đại học, trong câu chữ có thể cảm nhận được sự luống cuống của họ khi đối mặt với thiên tai lần này, còn có cả kinh hoảng.Khổng Hi Nhan quay lại, nhìn thấy WeChat còn mấy tin nhắn chưa đọc.Là Đồng Duyệt.Hai tin nhắn đầu tiên được gửi đến ngay sau khi xảy ra sạt lở, ba cái tiếp theo là xế chiều hôm nay, cái cuối cùng là dặn nàng nghỉ ngơi thật tốt.Khổng Hi Nhan cũng đơn giản trả lời lại.Ngoại trừ Đồng Duyệt, còn có Vương Hải Ninh cũng gửi tin nhắn cho nàng, nói nhìn thấy tin thức đoàn phim <Hừng đông> bị kẹt trong thành phố H, hơn nữa còn là dưới chân núi, sau đó không ai liên lạc được, gây nên xôn xao dư luận.Vương Hải Ninh gửi đến mấy tin nhắn.[Hi Nhan, chị thấy thành phố H xảy ra chuyện, em có sao không?][Hi Nhan, có phải em gặp núi lở?]...Khổng Hi Nhan nhìn chằm chằm những dòng tin nhắn, viền mắt nóng lên, thoát WeChat, nàng gọi cho Vương Hải Ninh.Mới vừa mở miệng, giọng nói khàn đi."Hải Ninh."Đầu bên này Hải Ninh nghe được giọng nói quen thuộc thì nhẹ nhõm, vội nói: "Hi Nhan, em không sao chứ? Chị đọc tin tức trên mạng, có phải mọi người bị kẹt ở thành phố H? Hai ngày nữa chị không bận, hay là chị..."Khổng Hi Nhan ngắt ngang lời cô: "Hải Ninh, em không có chuyện gì, chị không cần đến đâu."Vương Hải Ninh vẫn lo lắng: "Em thật sự không sao hả?"Khổng Hi Nhan cong môi, cố gắng để giọng nói tự nhiên nhất: "Thật mà."Ngón tay Vương Hải Ninh nắm chặt điện thoại: "Nhưng trước đây em..."Khổng Hi Nhan: "Hải Ninh, chuyện qua lâu rồi, em cũng quên rồi, không còn sớm nữa, chị nghỉ ngơi đi nha."Vương Hải Ninh trầm mặc: "Được rồi."Khổng Hi Nhan cúp máy, quay đầu nhìn Trì Vãn Chiếu, cô đang ăn cơm tối, máy tính vẫn mở, thỉnh thoảng tuyền đến tiếng gõ phím, cả phòng rất yên tĩnh, yên tĩnh đến mức Khổng Hi Nhan có thể nghe thấy tiếng trái tim nàng đang đập, thình thịch thình thịch.Nàng mở miệng nói: "Tiểu Vãn, chị làm việc bao lâu nữa? Có muốn em chờ chị không?"Bên kia chiếc rèm truyền đến giọng nói lạnh tanh."Không cần."Trái tim Khổng Hi Nhan vừa rồi đang đập kịch liệt lập tức chững lại, nàng không nói gì nữa, chỉ xuống giường đi vào phòng vệ sinh.Nàng nhìn chằm chằm vào gương.Cô gái trong gương, khóe mắt ướt át, viền mắt ửng đỏ, nàng cong môi cười, nhưng so với khóc còn khó nhìn hơn.Khổng Hi Nhan xả đầy bồn nước, vùi đầu vào trong nước, không lâu sau có tiếng ùng ục ùng ục, nàng ngẩng đầu lên, khuôn mặt ướt đẫm.Người trong gương kia, nét đỏ trong mắt càng đậm thêm, dáng vẻ chật vật.Vì Khổng Hi Nhan bị thương ở chân, không tiện tắm rửa, chỉ lau người qua loa rồi đi ra, lúc nàng mở cửa ra thì Trì Vãn Chiếu đi vào, vẻ mặt bình thản, hai người mặt đối mặt sượt qua nhau, Trì Vãn Chiếu cũng không dừng lại.Khổng Hi Nhan quay đầu nhìn cửa phòng vệ sinh đóng lại, ánh mắt ảm đạm.Nửa tiếng sau, cửa phòng vệ sinh lại mở ra, Trì Vãn Chiếu thấy đèn phòng bệnh đã tắt, chỉ còn ánh sáng trắng từ đén ngủ đầu giường, vẫn đủ sáng, cô có thể thấy rõ vẻ mặt của Khổng Hi Nhan.Trì Vãn Chiếu do dự, muốn nói lại thôi. Cô chỉ liếc nhìn một chút rồi thu hồi tầm mắt, leo lên giường bệnh của mình, đặt máy tính lên tủ đầu giường, màn hình phát ra ánh sáng xanh.Trong phòng bệnh rất yên tĩnh, hai người xem nhau như người lạ, không có ai mở miệng nói chuyện.Rất nhanh, từng đợt hít thở đều đều truyền đến, Khổng Hi Nhan quay đầu nhìn, cái bóng của người nọ qua rèm trắng có chút mờ ảo, nhìn không rõ lắm. Nàng vươn tay ra, nắm lấy tấm rèm, chỉ cần dùng sức kéo một cái, nàng liền có thể nhìn thấy Trì Vãn Chiếu đang ngủ.Nhưng lúc này, nàng tự nhiên rối bời trong lòng.Nếu như kéo rèm ra, đánh thức Trì Vãn Chiếu, đối diện với đôi mắt lạnh lẽo kia, nàng không biết nên mở miệng thế nào.Khổng Hi Nhan cầm rèm một lúc lâu, cuối cùng vẫn buông tay xuống.Một tấm rèm, không chỉ ngăn cách giường bệnh của hai người mà còn chia thế giới của bọn họ ra làm đôi.Trì Vãn Chiếu về thành phố B trước, đáng lẽ bác sĩ muốn cô tiếp tục truyền nước thêm ngày thứ ba nhưng ngay chiều ngày thứ hai cô đã lệnh Chu Sinh thu xếp để trở về, cũng không chào Khổng Hi Nhan, là khi Khổng Hi NHan đi ra ngoài trở lại thấy trong phòng mất đi giường bệnh rồi hỏi Chu Sinh mới biết.Nghe thấy Chu Sinh trả lời xong, nàng chỉ nói: "Làm phiền thư ký Chu chăm sóc chị ấy thật tốt."Chu Sinh cung kính đáp lại: "Vâng, xin phu nhân yên tâm."Khổng Hi Nhan mím môi.Yên tâm hay không thì cô cũng đi rồi.Đoàn phim <Hừng đông> cũng đã sắp xếp lịch quay về, một hôm sau khi Trì Vãn Chiếu rời khỏi bọn họ cũng trở lại thành phố B. Ai nấy đều kinh ngạc khi thấy Khổng Hi Nhan xuất hiện trên chuyến bay chung, nhưng cũng không dám hỏi nhiều, chỉ có Sài Nhân đứng bên cạnh nàng hỏi: "Chân cậu đỡ hơn chút nào không?"Khổng Hi Nhan gật đầu: "Cảm ơn, tốt lắm rồi."Sài Nhân gật gù đi theo đạo diễn Lâm lên máy bay.Vị trí ngồi lúc về vẫn giống lúc đi, bên cạnh Khổng Hi Nhan vẫn là Cố Linh, nhưng lần này Cố Linh không bắt chuyện với nàng nữa, chỉ hỏi han hai câu liền cầm sách lên đọc. Khổng Hi Nhan nằm trên giường nhìn cảnh sắc bên ngoài, trong đầu hiện lên một khuôn mặt không cảm xúc, đầu ngón tay nàng gõ gõ vào không trung, như đang chạm vào gương mặt đó.Trong lòng nổi lên gợn sóng.Đoàn phim đến thành phố B là buổi chiều, ngoài sân bay đã có vô số chó săn (ý chỉ phóng viên) ngồi xổm bên ngoài, đoàn phim <Hừng đông> bị kẹt ở thành phố H đã mấy ngày đều không có tin tức, nghe nói bọn họ ở dưới chân núi, là nơi xảy ra sạt lở. Điều này khiến mọi người đang theo dõi tình hình thiên tai cũng sẽ để ý đến <Hừng đông>.Chưa kể đến người hâm mộ của các diễn viên, ngay khi đạo diễn Lâm thông báo rằng xế chiều nay sẽ về đến thành phố B đã khiến nhiều fan vào để xác nhận, sau khi được trả lời chắc chắn, không ít người kéo đến sân bay.Sau khi thiên tai xảy ra, Viên Tu Tuấn, Sài Nhân và Khổng Hi Nhan đều không đăng bất kì một thông báo nào trên Weibo, fan lo lắng không thôi, những ai ở gần đều đi đến sân bay chờ đợi, bọn họ đứng kín ở cổng ra vào, chỉ muốn mau chóng nhìn thấy thần tượng.Viên Tu Tuấn và đạo diễn Lâm đi ra ngoài đầu tiên, sau đó sân bay liền ầm ĩ, vô số đèn flash sáng lên.Khổng Hi Nhan ngẩng đầu nhìn, rất nhiều người giơ cao banner, có người còn hô tên Viên Tu Tuấn, vẻ mặt nàng hốt hoảng, đột nhiên nghĩ đến cảnh tượng hồi Tết khi nàng và Trì Vãn Chiếu công khai.Cũng là nhiều người như vậy, nhiều ánh mắt như vậy, còn có nhiều máy quay chụp như vậy.Nàng nắm tay người kia, trong lòng tràn đầy hạnh phúc, mặt mày hiện ra vui sướng.Không như lúc này.Lòng bàn tay, trống không.Nàng đứng phía sau đám đông, nhìn hàng dài banner cùng tiếng hò reo của fan, nghĩ đến bèn nhắn cho Trì Vãn Chiếu một tin.[Tiểu Vãn, em đã về rồi.]Tin nhắn kia chẳng thấy người hồi đáp.Trái tim Khổng Hi Nhan như rơi vào hầm băng, thật lâu không thể bình ổn.
-----------------------19/07/2022
-----------------------19/07/2022
loading...
Danh sách chương:
- Giới thiệu
- Chương 1. Khổng Hi Nhan kết hôn.
- Chương 2: Trì tổng sẽ không đến.
- Chương 3: Cô Khổng đang tra hỏi vợ sao?
- Chương 4: Cô Khổng, cô sợ tôi sao?
- Chương 5: Cô Khổng, giúp nó giảm cân đi.
- Chương 6: Cô Khổng, đẹp không?
- Chương 7: Diễn xuất của cô Khổng thật tuyệt.
- Chương 8: Cô Khổng, tôi không chán khi chỉ ăn một loại thức ăn.
- Chương 9: Em có thể gọi tôi là Tiểu Vãn không?
- Chương 10: Cô Khổng, khi nào cô về?
- Chương 11: Cô Khổng, cô không biết cô bị mộng du à?
- Chương 12: Cô Khổng, phiền cô gửi cho tôi toàn bộ lịch trình.
- Chương 13: Cô Khổng quả là người hay quên.
- Chương 14: Cô Khổng, tôi không kén ăn.
- Chương 15: Cô Khổng, ngày mai đừng quên cho Yên Yên bú sữa
- Chương 16: Cô Khổng thật có sức hút
- Chương 17: Cô Khổng bận đi kiếm tiền mua sữa cho em đấy.
- Chương 18: Cô Khổng, tôi sẽ trở về.
- Chương 19: Tại sao nàng lại muốn quan tâm Trì Vãn Chiếu chứ?
- Chương 20: Chị không cần gì cả.
- Chương 21: Chị ấy là một người rất tốt
- Chương 22: Hôm nay Yên Yên thật mềm.
- Chương 23.1: Trì tổng tham ban
- Chương 23.2: Trì tổng tham ban
- Chương 24: Phiền cô làm mẫu cho cô Khổng biết thế nào mới là diễn.
- Chương 25: Vì chị muốn tốt với em
- Chương 26: Đừng động, để chị ôm.
- Chương 27: Có phiền không nếu tôi hôn cô?
- Chương 28: Chẳng giống tí nào.
- Chương 29: Cô Khổng, đừng quá để tâm.
- Chương 30: Ngon không? Cô Khổng nên nhớ kĩ hương vị này.
- Chương 31: Nếu cô Khổng mà cố ý, vậy thì thật đáng sợ.
- Chương 32: Tôi gọi cô là Tiểu Vãn nhé.
- Chương 33: Nếu chị không ngại thì sang phòng tôi ngủ.
- Chương 34: Hai cô đã kết hôn
- Chương 35: Tôi cũng sẽ không làm chuyện gì mờ ám với cô ở chỗ như này đâu.
- Chương 36: Phải thì làm sao
- Chương 37: Chúng ta trở về thì mở tiệc cưới bù lại.
- Chương 38: Lẽ nào cô thích tôi sao?
- Chương 39: Trì tổng, có phải chị cầm tinh con chó không?
- Chương 40: Em thấy ánh trăng đêm nay có đẹp không?
- Chương 41: Thể lực cô Khổng cũng thật tốt.
- Chương 42: Nếu ông ấy không còn nhiều thời gian
- Chương 43: Cô vẫn là im miệng đi.
- Chương 44: Tôi chờ cô đấy
- Chương 45: Sao tôi có thể lấy được "thứ" chị thích nhất đây
- Chương 46: Để Chu Sinh đổi trợ lý cho cô thôi.
- Chương 47: Cô Khổng, đã lâu không gặp.
- Chương 48: Muốn người ta không biết, trừ phi mình đừng làm.
- Chương 49: Cô không hiểu đâu
- Chương 50: Cô là em gái nào của chị Khổng vậy?
- Chương 51: Lấy về cho tôi
- Chương 52: Tôi không có ý định che giấu hôn nhân
- Chương 53: Đúng là không phải tự nhiên mà anh ta độc thân.
- Chương 54: Chương trình trực tiếp
- Chương 55: Chỉ là nàng muốn thắng.
- Chương 56: Trì tổng, xảy ra chuyện rồi!
- Chương 57: Cô lại muốn đổi trợ lý cho nàng rồi.
- Chương 58: Chỉ là tôi không muốn đợi nữa.
- Chương 59: Em biết đó là ai!
- Chương 60: Xin lỗi, chúng tôi đến muộn rồi!
- Chương 61: Vậy chị trả lại cho tôi đi.
- Chương 62: Phải đè xuống
- Chương 63: Anh không biết họ là người yêu à?
- Chương 64: Tôi có tin hay đây.
- Chương 65: Chị có muốn thử xem sao không?
- Chương 66: Họp báo
- Chương 67: Hai người nợ cô ấy một lời xin lỗi
- Chương 68: May mắn của nàng là Trì Vãn Chiếu mang đến.
- Chương 69: Bao giờ anh kết hôn thì sẽ biết tại sao
- Chương 70: Giờ thì anh biết rồi.
- Chương 71: Yên Yên cũng thích cắn tôi
- Chương 72: Chương trình trò chuyện
- Chương 73: Sao cô ấy biết được
- Chương 74: Chúc anh cả đời không được ăn thịt lợn
- Chương 75: Giao ước ba điều.
- Chương 76: Thật dễ thương
- Chương 77: Dùng tiền thưởng năm nay của anh để giải thích đi.
- Chương 78: Sao anh ta cố chấp với bữa cơm chào mừng vậy nhỉ?
- Chương 79: Chẳng phải em thích chị ấy còn gì.
- Chương 80: Ngọt thì chị nếm thêm đi
- Chương 81: Vẫn rất tốt đây
- Chương 82: Tảo mộ
- Chương 83: Em là Yên Yên của chị
- Chương 84: Tự nhiên biết điều đến lạ
- 09/06/2021: Chia sẻ nho nhỏ
- Chương 85: Về nhà với chị được không?
- Chương 86: Chị ơi, em về đến thành phố B rồi!
- Chương 87: Không cần
- Chương 88: Tôi không nợ gì các người cả.
- Chương 89: Có phải chị cũng rất đau?
- Chương 90: Chị dâu, em xin lỗi.
- Chương 91: Sau này khen chị nhớ đi kèm phần thưởng
- Chương 92: Không ngon
- Lảm nhảm do đang khó chịu
- Chương 93: Giờ em không sợ đau nữa
- Chương 94: Cậu có biết, thực ra mình đã tìm cậu suốt ba năm nay
- Chương 95: Tôi muốn đi cùng.
- Chương 96: Bà xã vất vả rồi
- Chương 97: Đó là nhà bà ngoại em
- Chương 98: Để ý vì chị không cho em biết sớm hơn.
- Chương 99: Trì tổng cần dập lửa
- Chương 100: Họ đều đã nghỉ việc từ hai năm trước.
- Chương 101: Em sẽ luôn ở bên cạnh chị
- Chương 102: Xin chào, tôi là Vương Hải Ninh
- Chương 103: Ba không ổn rồi
- Chương 104: Tôi hương hại ông ta thì ai thương hại mấy người?
- Chương 105: Hợp tác với cô ta
- Chương 106: Bây giờ để chị ích kỷ một lần đi.
- Chương 107: Tất cả đều do phu nhân định đoạt.
- Chương 108: Ăn cơm nhà.
- Chương 109: Khổng Hi Nhan công khai
- Chương 110: Hôm nay là ngày gì vậy?
- Chương 111: Chúng tôi vẫn luôn là bạn
- Chương 112: Lễ khai máy
- Chương 113: Muốn ăn chị
- Chương 114: Không sao, chị sẽ tự mình làm mẫu dạy em
- Chương 115: Scandal
- Chương 116: Tôi muốn vào Hâm Huy
- Chương 117: Chụp ảnh tạo hình
- Chương 118: Cho mèo ăn
- Chương 119: Vậy phu nhân thích thế không?
- Chương 120: Cả đời đều là em!
- Chương 121: Cảm ơn chị
- Chương 122: Chị điều tra tiếp đi.
- Chương 123: Giận dỗi vô cớ ư?
- Chương 124: Đi ngủ
- Chương 125: Dọa chết các người, đáng đời lắm!
- Chương 126: Hạ mã uy
- Chương 127: Thì ra phu nhân của Trì Vãn Chiếu tôi không xứng?
- Chương 128: Chị có thể
- Chương 129: Phạt chị đi!
- Chương 130: Tiên hạ thủ vi cường
- Chương 131: Ăn em trước
- Chương 132: Sấy tóc giúp chị
- Chương 133: Theo dõi
- Chương 134: Để anh ta chụp đi!
- Chương 135: Nhớ chăm sóc bản thân thật tốt
- Chương 136: Núi lở
- Chương 137: Tìm người
- Chương 138: Hi Nhan, em thật tàn nhẫn.
- Chương 139: Đi tìm một tấm rèm lại đây
- Chương 140: Chiến tranh lạnh
- Chương 141: Tôi biết
- Chương 142: Chị rất sợ
- Chương 143: Lễ cắt băng khánh thành
- Chương 144: Cô Khổng thật dễ thương
- Chương 145: Nữ thần Nhan Nhan
- Chương 146: Chị đang nghĩ chuyện này liệu có phải liên quan đến Hâm Huy.
- Chương 147: Phía Trường Ninh để em lo liệu
- Chương 148: Sắp xếp
- Chương 149: Phỏng vấn
- Chương 150: Tiểu Vãn tốt thế này.
- Chương 151: Vợ tôi sẽ ghen
- Chương 152: Nàng muốn gặp Tiểu Vãn
- Chương 153: Tự phụ
- Chương 154: WTF
- Chương 155: Không thì, chị cởi ra cho cô ấy nhìn lại
- Chương 156: Cô có cảm thấy, cô rất giống một người không?
- Chương 157: Xét về huyết thống, tôi là em gái của chị ấy
- Chương 158: Quay phim
- Chương 159 Mạnh miệng nhưng yếu lòng
- Chương 160: Nhan Nhân couple là tà giáo, ủng hộ chính cung là vương đạo
- Chương 161: Vậy em cứ tức giận đi
- Chương 162: Em xem tay chị giá trị bao nhiêu?
- Chương 163: Gặp thần tượng có được xem là chuyện lớn không ạ?
- Chương 164: Thật trùng hợp, chị cũng chưa ăn tối
- Chương 165: Khám phá phòng tranh
- Chương 166: Lái máy bay
- Chương 167: Không ngại
- Chương 168: Trái tim thổn thức
- Chương 169: Chúng ta tổ chức hôn lễ đi
- Chương 170: Hai năm nữa, con lên chức cô rồi đấy.
- Chương 171: Phát hành phim
- Chương 172: Em ăn no rồi, vậy đến lượt chị ăn.
- Chương 173: Chưa từng thấy
- Chương 174: Uống nhiều rượu thì nên như thế này phải không?
- Chương 175: Chúng mình có con đi
- Chương 176: Vì cậu quá ưu tú
- Chương 177: Kết thúc
- Ngoại truyện: Sài Nhân x Vương Hải Ninh - Chị là thần dược của em.