Chương 48 - Đồng hồ đôi
"Ân? Các người quen biết sao?" Thi Vân Dạng biết rõ còn cố hỏi."Không quen." Tả Khinh Hoan đột nhiên xuất hiện ở đây khiến Hàn Sĩ Bân có chút hoảng loạn, nhưng hắn cố gắng tỏ ra bình tĩnh.So với sự lúng túng của Hàn Sĩ Bân, Tả Khinh Hoan một chút cũng không để ý, Thi Vân Dạng rõ ràng cố ý nhưng nàng tin tưởng Thi Vân Dạng đùa giỡn như thế nào cũng không dám đem quan hệ của mình và Tần Vãn Thư vạch trần, nếu Hàn Sĩ Bân nói không biết nàng cũng thuận theo hắn.Phản ứng của Hàn Sĩ Bân tuy coi như bình thường nhưng vẫn lộ ra một ít sơ hở, ngược lại Tả Khinh Hoan cực kỳ thản nhiên, xem ra nữ nhân này so với trong tưởng tượng của mình phải thông minh hơn nhiều."Không biết, Thi tiểu thư, người hẹn đã đến, em đang bận rộn đi trước." Tả Khinh Hoan vốn không muốn cùng Thi Vân Dạng, kẻ bất lương có ý đồ xấu xa và tình phu bị mình bỏ rơi uống cà phê tán gẫu."Sĩ Bân, không ngại em ấy cùng uống cà phê với chúng ta chứ?" Thi Vân Dạng cười đến vẻ mặt phong tình vạn chủng hỏi, nàng làm sao có thể cho phép người quan trọng như Tả Khinh Hoan bỏ trốn?Hàn Sĩ Bân ngàn lần vạn lần không hy vọng Tả Khinh Hoan ngồi lại, nhưng ngại yêu cầu của Thi Vân Dạng, anh ta đành miễn cưỡng gật đầu.Ở lại liền ở lại, ai sợ ai, người khó xử nhất chắc chắn không phải mình, mà là vị Hàn tiên sinh này, nghĩ như vậy, Tả Khinh Hoan liền ung dung tự tại ngồi ở một bên uống cà phê.Hàn Sĩ Bân hy vọng Tả Khinh Hoan thức thời một chút, sẽ tìm lý do bỏ đi, ai ngờ Tả Khinh Hoan thế nhưng giả ngốc lưu lại."Đúng rồi, anh tối hôm qua không phải nói hẹn tôi đến hỏi chuyện của Tần đại tiểu thư sao? Anh nói đi, tiểu Hoan không phải người ngoài." Thi Vân Dạng kêu tiểu Hoan đặc biệt thân thiết giống như hai người quen biết đã lâu, Tả Khinh Hoan cảm thấy Thi Vân Dạng đặc biệt xấu xa, khiến Hàn tiên sinh ở trước mặt tiền tình phụ thảo luận về lão bà, rõ ràng khiến hắn càng thêm bực dọc.Trên thực tế, Hàn Sĩ Bân đúng là đang khó chịu, hắn biết Thi Vân Dạng không phải kẻ ngốc, hôm nay tại sao không thấy nàng thông minh một chút, hiện tại hắn hoàn toàn không hy vọng có người thứ ba ở đây."Đúng vậy a, tôi cùng Hàn tiên sinh cũng rất quen thuộc..." Tả Khinh Hoan bỗng nhiên nảy ra một câu như vậy, khiến tim Hàn Sĩ Bân thót lên một chút, ánh mắt hắn trở nên lạnh lùng nhìn Tả Khinh Hoan, giống như đôi mắt lạnh băng của rắn độc."Nga? Như thế nào mà quen được chứ?" Thi Vân Dạng chọn mi, từ giờ trở đi vở kịch mới trở nên thú vị, xem dáng vẻ khẩn trương của Hàn Sĩ Bân, thực đúng là không thường xuyên gặp được.Tả Khinh Hoan bị cặp mắt băng lãnh của Hàn Sĩ Bân chiếu tướng sau lưng một trận lạnh run, thực mất phong độ, chỉ đùa một chút cũng không được sao?"Tôi ở trên tạp chí thường xuyên nhìn thấy Hàn tiên sinh, tôi phát hiện tiên sinh ở ngoài nhìn càng đẹp trai..." Lời nói của Tả Khinh Hoan khiến Hàn Sĩ Bân thả lỏng, hắn biết Tả Khinh Hoan không phải là nữ nhân ngu ngốc.Thi Vân Dạng thâm ý nhìn phía Tả Khinh Hoan, nữ nhân này thật có ý tứ, quyến rũ xong trượng phu không nói, còn cám dỗ cả thê tử người ta, bây giờ quay ngược trêu đùa Hàn Sĩ Bân, rồi lại hiểu được nguyên tắc 'điểm đến liền dừng', chớ trách cà phê hôm nay đặc biệt thơm ngon."Cám ơn." Hàn Sĩ Bân lạnh nhạt đáp lại, ánh mắt sắc bén nhìn thoáng qua Tả Khinh Hoan, rõ ràng lộ ra ý tứ cảnh cáo. Hàn Sĩ Bân bây giờ mới cẩn thận đánh giá một chút nữ nhân đã lâu không xuất hiện này, nàng hiện tại và khi làm tình phụ có chút bất đồng, trang điểm nhạt càng tôn thêm sự trẻ trung và ngây thơ, rõ ràng hiện nay Tả Khinh Hoan so với trước đây càng khiến người ta yêu thích, chẳng qua tầm mắt của hắn rất nhanh bị chiếc đồng hồ ở trên tay Tả Khinh Hoan hấp dẫn, vì sao đồng hồ của nàng giống y như của Tần Vãn Thư."Đồng hồ của cô thực tinh xảo, có thể tháo xuống cho tôi mượn xem thử không?" Hàn Sĩ Bân vừa cười vừa hỏi Tả Khinh Hoan, biểu hiện giống như chưa bao giờ nhận thức, vô cùng thân sĩ lễ phép."Thật có lỗi, tôi muốn đi toilet." Tả Khinh Hoan hoảng sợ, đồng hồ này hôm qua Tần Vãn Thư mới đưa cho mình, nếu đưa cho Hàn Sĩ Bân xem chắc chắn lộ tẩy, cho nên Tả Khinh Hoan kiếm cớ tránh đi.Thi Vân Dạng ở một bên xem náo nhiệt thực vui vẻ, đồng hồ kia là loại sản xuất với số lượng hạn chế trên toàn thế giới, mỗi cái đều có ký hiệu riêng biệt độc nhất vô nhị, một khi đưa cho Hàn Sĩ Bân xem, coi như xong đời, nhưng mà Tả Khinh Hoan phản ứng khá nhanh, tìm cớ phải vào phòng vệ sinh, vở kịch hôm nay quả nhiên đáng xem."Mời tự nhiên." Thi Vân Dạng vừa cười vừa nói, nếu Tả Khinh Hoan trở lại mà trên tay thiếu mất đồng hồ chẳng phải rất kỳ lạ sao? Nàng thật muốn xem Tả Khinh Hoan rốt cuộc có thể hay không bước ra mà trên tay trống không.Tả Khinh Hoan vừa ly khai, Hàn Sĩ Bân và Thi Vân Dạng mới có cơ hội nói chuyện riêng: "Vãn Thư gần đây có bạn mới rất thân thiết phải không?" Hàn Sĩ Bân ra vẻ tùy ý hỏi, rất giống hảo trượng phu quan tâm đến bạn bè của thê tử."Thế nào mới xem như thân thiết?" Thi Vân Dạng giả bộ ngớ ngẩn để lừa hắn, tuy bình thường Hàn Sĩ Bân thường ở trước mặt mình che giấu giả bộ, nhưng với giao tình của mình và Tần đại tiểu thư không chỉ đơn giản là tình bạn bình thường a, tự nhiên là vô điều kiện che giấu chuyện yêu đương vụng trộm của nàng."Chính là gọi một vài cuộc điện thoại, hẹn nhau ra ngoài dạo phố như vậy..." Hàn Sĩ Bân chưa từ bỏ ý định, tiếp tục hỏi."Còn không phải là tôi thường xuyên hẹn bồ ấy sao? Tần đại tiểu thư cùng tôi quen thuộc nhất, như thế nào?" Thi Vân Dạng lộ ra vẻ khó hiểu hỏi."Không có gì, tôi cũng đi toilet một lát." Hàn Sĩ Bân nghe Thi Vân Dạng nói vậy, có chút yên tâm, nếu Tần Vãn Thư không có cùng những người khác tiếp xúc, có lẽ do mình đa tâm."Dựa vào!" Hàn Sĩ Bân lá gan của anh cũng quá lớn đi, trước mặt lão nương không coi vào đâu âm thầm gặp mặt tiền tình phụ (tình nhân trước đây), xem lão nương không chơi chết anh sẽ không mang họ Thi. Thi Vân Dạng nhìn thân ảnh rời đi của Hàn Sĩ Bân thầm nghĩ, rõ ràng là nàng muốn trêu chọc người khác, hiện tại lại nhiều ra một lý do chứng minh bản thân nàng không đơn giản chỉ biết quấy phá mà còn rất giỏi đổ thừa người khác."Đại tiểu thư, mình và chồng của bồ hiện tại cùng nhau uống cà phê." Thi Vân Dạng gọi điện thoại cho Tần Vãn Thư đang làm việc ở Tần thị."Thì sao?" Ngữ khí của Tần Vãn Thư lãnh đạm hỏi lại, nếu nàng cố ý gọi đến nhất định không phải chuyện tốt."Ở quán cà phê gần Tần thị nha, thực vừa vặn hai người cùng nhau vào toilet, đã thật lâu, bồ nói bọn họ có thể hay không ở bên trong làm chút việc gì đó nha? Nhưng mà bồ thật sự bất công, cái đồng hồ kia mình năn nỉ vài lần bồ cũng không cho, vậy mà đem đi tặng em ấy, không phải muốn chọc tức mình sao?" Thi Vân Dạng bất mãn hỏi, một bộ ác nhân cáo trạng trước.Tần Vãn Thư hơi nhíu mày, ngừng trong tay công việc, bất đắc dĩ quyết định tham gia vào vở kịch do Thi Vân Dạng đạo diễn.—————————————"Cô gần đây ở đâu?" Hàn Sĩ Bân ngăn lại Tả Khinh Hoan ở chỗ rẽ giao giữa nhà vệ sinh nam và nhà vệ sinh nữ."Không đi đâu cả, mở tiệm cà phê này, luôn tại nơi này làm hầu bàn." Tả Khinh Hoan thản nhiên hồi đáp."Cô như thế nào quen biết Thi Vân Dạng?" Tả Khinh Hoan và Thi Vân Dạng nhận thức, điểm ấy khiến Hàn Sĩ Bân cảm thấy bị uy hiếp, hay là Tả Khinh Hoan đang giở trò, cố ý tiếp cận làm quen Thi Vân Dạng."Chị ta thường xuyên đến uống cà phê, nên quen thuộc." Lời này là nói thật, nếu không có Tần Vãn Thư ở trung gian làm cầu nối, các nàng căn bản không tính quen biết."Đồng hồ của cô từ đâu mà có?" Hàn Sĩ Bân nắm lấy cổ tay Tả Khinh Hoan, muốn xem đồng hồ trên tay nàng, chiếc đồng hồ này không phải có tiền là mua được, hiển nhiên không phải là thứ Tả Khinh Hoan có thể mua nổi."Có kẻ ngốc khác tặng không được sao?" Thái độ hùng hổ hăm dọa của Hàn Sĩ Bân còn có từng đợt đau đớn từ cổ tay bị anh ta nắm chặt khiến Tả Khinh Hoan tức giận hỏi lại, Hàn Sĩ Bân nghĩ anh ta là ai a, hai người hiện tại một cọng lông cũng không quan hệ, hắn để ý quá nhiều đi!"Con ~ điếm!" Hàn Sĩ Bân giơ bàn tay lên muốn tát Tả Khinh Hoan một cái, nhưng gắng gượng nhịn xuống, nguyên bản hắn chỉ nghĩ Tả Khinh Hoan làm mình làm mẩy, nghĩ rằng sớm hay muộn nàng sẽ trở lại bên người mình, Tả Khinh Hoan tuy chỉ là tình phụ nhưng cũng là nữ nhân của anh ta, lúc này Hàn Sĩ Bân có cảm giác như bị vợ cắm sừng khiến hắn phẫn nộ cực điểm."Tôi là điếm, anh nhiều lắm cũng chỉ là khách làng chơi, anh cao quý chỗ nào?" Tả Khinh Hoan cười lạnh hỏi ngược lại."Tả Khinh Hoan, nếu cô biết điều cầu xin tôi có thể suy nghĩ cho cô thêm một cơ hội, bỏ qua lần này sẽ không còn nữa." Hàn Sĩ Bân cố gắng kiềm chế tính tình nóng nảy của mình, đây là một tia nhẫn nại cuối cùng dành cho Tả Khinh Hoan."Kim chủ khai ân, tiểu nhân vạn phần vinh hạnh, nhưng mà tôi hiện tại không hứng thú!" Tả Khinh Hoan châm chọc đáp lại.Hàn Sĩ Bân giận dữ phản cười: "Tùy cô thôi, tôi tùy thời đều có thể kiếm nữ nhân khác thay thế vị trí đó, chỉ là cô ngậm miệng lại cho tôi, không cần cùng Thi Vân Dạng nói bậy nói bạ, bằng không cô sẽ biết tay." Hàn Sĩ Bân cuối cùng hung dữ cảnh cáo xong Tả Khinh Hoan, xoay người rời đi, hắn vẫn thực băn khoăn lo lắng chỉ sợ tùy thời có người tiến vào.Khi Hàn Sĩ Bân trở lại, phát hiện Tần Vãn Thư đã ngồi nơi đó."Thư Thư vừa lúc ở Tần thị, tiện thể tôi gọi bồ ấy đến uống cà phê, thế nào, thấy bà xã cao hứng không?" Khuôn mặt của Thi Vân Dạng hiện lên 'anh nhanh khen ngợi tôi' biểu tình, khiến Hàn Sĩ Bân cố nén khóe miệng run rẩy, miễn cưỡng xả ra một nụ cười. Chẳng qua Hàn Sĩ Bân phát hiện trên tay Tần Vãn Thư đang đeo đồng hồ, xem ra chiếc đồng hồ trên tay Tả Khinh Hoan quả nhiên là do kẻ ngốc nào đó tặng, có thể hào phóng tặng nó cho nàng, nam nhân này tài lực cũng không kém, hèn chi nữ nhân kia không hề sợ hãi!"Mình muốn đi toilet trước." Tần Vãn Thư không để ý Hàn Sĩ Bân, cũng đứng lên hướng nhà vệ sinh bước vội."Hôm nay mọi người như thế nào đều thích đi toilet nha?" Thi Vân Dạng lộ ra vẻ nghi hoặc bâng quơ hỏi, nếu không sợ bị phát hiện nàng cũng nghĩ đến gần toilet nghe lén.Hàn Sĩ Bân miễn cưỡng nở ra một nụ cười, đáng lẽ không nên chọn quán cà phê này.Tả Khinh Hoan vốn đang định đi ra ngoài, phát hiện Tần Vãn Thư bất thình lình hiện ra trước mặt mình, nàng chủ động lôi Tả Khinh Hoan vào nhà vệ sinh nữ."Tại sao chị xuất hiện ở đây?" Tả Khinh Hoan nhìn thấy Tần Vãn Thư, vừa bất ngờ vừa vui mừng."Anh ta có làm khó dễ em hay không?" Tần Vãn Thư lo lắng hỏi, sắc mặt của Tả Khinh Hoan thoạt nhìn không tốt lắm.Tả Khinh Hoan lắc đầu, chỉ có hai câu khó nghe, những câu khó nghe hơn đều nghe qua, điểm ấy tính cái gì, Tả Khinh Hoan nhất định so với tiểu cường (con gián) mạnh mẽ hơn nhiều."Tay em bị bầm là do anh ta làm phải không?" Tần Vãn Thư nhìn thấy một vòng ứ thanh trên cổ tay của Tả Khinh Hoan, sắc mặt trầm xuống, ánh mắt hơi hiện lên một tia khó chịu."Không có việc gì, qua hai ngày sẽ hết, anh ta không làm gì em cả." Tả Khinh Hoan ôm lấy Tần Vãn Thư, khi mình thấy Tần Vãn Thư xuất hiện, hệ thống phòng bị trên người đều được tiêu trừ."Đồng hồ đâu?" Tần Vãn Thư chủ động ôm lại Tả Khinh Hoan, làm cho nàng dựa vào mình gần hơn."Cất rồi, ở trong túi, em không muốn anh ta nhìn thấy." Tả Khinh Hoan không muốn khiến Tần Vãn Thư khó xử."Không sao, có chị ở đây." Tần Vãn Thư mềm mại nhưng nghiêm túc trấn an nàng, lấy đồng hồ từ trong túi Tả Khinh Hoan giúp nàng đeo lên tay vừa lúc che khuất phần lớn vết bầm.Không biết vì sao, sau khi Tả Khinh Hoan nghe được Tần Vãn Thư an ủi, trong lòng yên tâm rất nhiều, trên người của Tần Vãn Thư có một cỗ lực lượng nhu hòa lại kiên định khiến người ta tín phục và ỷ lại."Chúng ta đi ra ngoài đi." Tần Vãn Thư nhẹ nhàng cùng Tả Khinh Hoan nói, Tần Vãn Thư cũng sợ có người đột nhiên tiến vào, hơn nữa chỗ này không thể ở lại lâu hơn."Ân." Tả Khinh Hoan gật đầu, Hàn Sĩ Bân nhìn thấy mình và Tần Vãn Thư cùng đi ra không biết sẽ có biểu tình gì, Tả Khinh Hoan có chút tò mò phản ứng sắp tới của nàng. Tần Vãn Thư nhìn như bình thường không có bất đồng, nhưng Tả Khinh Hoan vẫn cảm thấy nàng không bình tĩnh như ngày thường, không biết có phải là ảo giác của mình không nữa.
loading...
Danh sách chương:
- Văn án
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3 - Tiểu tam xuất chiêu
- Chương 4 - Tên cô là gì
- Chương 5 - Cô bị Lãnh cảm
- Chương 6 - Nguyên xứng gia trạch (1)
- Chương 7 - Nguyên xứng gia trạch (2)
- Chương 8 - Tôi có thể chữa khỏi chứng lãnh cảm của cô
- Chương 9 - Tiểu tiên nữ
- Chương 10 - Nghi ngờ
- Chương 11 - Lật tẩy
- Chương 12 - Lần đầu ước hội
- Chương 13 - Ngã bài
- Chương 14 - Bởi vì cô thích tôi
- Chương 15 - Thi Vân Dạng - kẻ duy khủng *thiên hạ bất loạn*
- Chương 16 - Lý Hâm hồ ly si tình đáng thương
- Chương 17 - Chúng ta cùng nhau ngủ đi
- Chương 18 - Câu dẫn
- Chương 19 - Ai là kẻ nói dối giỏi hơn
- Chương 20 - Tần Vãn Thư, cô là nữ nhân đặc biệt nhất
- Chương 21 - Ngật đáp
- Chương 22 - Bi ai đích lão công
- Chương 23 - Thỏ khôn có ba hang
- Chương 24 - Thử nghiệm
- Chương 25 - Xa cách
- Chương 26 - Nữ nhân vì yêu mà sống
- Chương 27 - Hoàn lương
- Chương 28 - Thương trường là nơi kinh doanh
- Chương 29 - Tái kiến
- Chương 30 - Buổi trà chiều
- Chương 31 - Tần mỹ nhân là cực phẩm
- Chương 32 - Rượu sau loạn tính
- Chương 33 - Biến tâm
- Chương 34 - Tần Vãn Thư ngoại tình
- Chương 35 - Cựu thức
- Chương 36 - Trở về
- Chương 37 - Vị khách không mời mà tới
- Chương 38 - Gần thêm một bước
- Chương 39 - Nhất sương tình nguyện
- Chương 40 - Tiểu cô nương Tả Khinh Hoan
- Chương 41 - Che dấu
- Chương 42 - Vận mệnh thú vị
- Chương 43 - Lực bất tòng tâm
- Chương 44 - Bài loan (*Bẻ cong*)
- Chương 45 - Mầm họa
- Chương 46 - Trượng phu đa nghi
- Chương 47 - Sập bẫy
- Chương 48 - Đồng hồ đôi
- Chương 49 - Chủ quyền
- Chương 50 - Giáo dục giới tính
- Chương 51 - Nữ nhi và tình nhân
- Chương 52 - Nhất kiến chung tình
- Chương 53 - Bờ vực hôn nhân
- Chương 54 - Mâu thuẫn nội tại
- Chương 55 - Chuyển vị
- Chương 56 - Bẫy rập
- Chương 57 - An toàn cảm
- Chương 58 - Xâm nhập hộ khẩu
- Chương 59 - Dũng khí ngu xuẩn
- Chương 60 - Trộm tình
- Chương 61 - Lễ vật sinh nhật (1)(H)
- Chương 62 - Lễ vật sinh nhật (2)(H)
- Chương 63 - Bảo vật gia truyền
- Chương 64 - Chuyện hay không miễn phí!
- Chương 65 - Mẹ
- Chương 66 - Lần gặp cuối cùng
- Chương 67 - Của em thích trở thành gánh nặng
- Chương 68 - Đánh cuộc
- Chương 69 - Hảo chuyển
- Chương 70 - Thế giới đại đồng
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73 - Mì gói tình yêu
- Chương 74
- Chương 75 - Ấm áp
- Chương 76 (H)
- Chương 77 - Quân tử không dễ làm
- Chương 78
- Chương 79 - Thượng câu
- Chương 80
- Chương 81 - Gieo nhân nào gặt quả nấy
- Chương 82
- Chương 83 - Giấy không bọc được lửa
- Chương 84
- Chương 85 - Rào cản cuối cùng
- Chương 86 - Phân biệt đối đãi
- Chương 87 - Tiên cô hoàn tục
- Chương 88 - Sóng to gió lớn
- Chương 89 - Tranh đấu
- Chương 90 - Nữ nhân khi yêu
- Chương 91 - Thường gia
- Chương 92 - Dục vọng
- Chương 93 - Lão hổ phát uy (H)
- Chương 94 - Tần Vãn Thư là thế giới của em
- Chương 95 - Hoán vị
- Chương 96 - Kỳ cuộc
- Chương 97 - Hồ điệp vươn cánh
- Chương 98 - Đất bằng dậy sóng
- Chương 99 - Công tâm kế
- Chương 100 - Tiêu di
- Chương 101 - Ly biệt
- Chương 102 - Đường tình phụ
- Chương 103 - Tình phụ không dễ làm
- Chương 104 - Là ai muốn dục cầu bất mãn (H)
- Chương 105 - Hồ ly tinh chuyển thế (H)
- Chương 106 - Động tình (H)
- Chương 107 - Hoang mang
- Chương 108 - Nhiệm vụ của tình phụ
- Chương 109 - Tâm động
- Chương 110 - Người yêu cũ
- Chương 111 - Hẹn hò lần đầu
- Chương 112 - Gặp tình địch đỏ mắt!
- Chương 113 - Chúng ta chia tay đi
- Chương 114 - Thói quen hay ái tình
- Chương 115 - Quan hệ vi diệu
- Chương 116 - Quá khứ của Nghiêm Nhược Vấn
- Chương 117 - Vật đổi sao dời
- Chương 118 - Càng giận càng yêu
- Chương 119 - Gặp lại
- Chương 120 - Lãnh đạm
- Chương 121 - Trừng phạt
- Chương 122 - Em nhớ chị !!!
- Chương 123 - Giận chó đánh mèo
- Chương 124 - Hạ thuốc
- Chương 125 - Làm lành
- Chương 126 - Khi dễ hay, bị khi dễ?
- Chương 127 - Lời đường mật
- Chương 128 - Ái tình, thân tình
- Chương 129 - Giây phút thân mật thật ngắn ngủi
- Chương 130 - Biết người biết mình
- Chương 131 - Ra mắt gia trưởng
- Chương 132 - Kiên định
- Chương 133 - Quá quan vượt ải
- Chương 134 - Là ai đang chờ mong được khi dễ đây (H)
- Chương 135 - Mong người mắc câu (Hoàn)
- Chương 136 - Phiên ngoại 1
- Chương 137 - Phiên ngoại 2 (Hoàn)