Chương 17: Nguy cơ ngầm
Mạnh Tiểu Manh trước sau như một trở thành tiểu lâu la của Lạc Huyền Ca, chỉ là hôm nay nàng bớt nháo ồn ào, thêm mấy phần ưu sầu.
Lạc Huyền Ca cùng Mạnh Tiểu Manh chuẩn bị đi dạo một hồi xem có thể lấy ra tin tức hữu dụng nào từ trong miệng những thí sinh khác hay không, nhưng hai người còn chưa đi được hai bước, đã bị một cô gái từ đối diện đi tới cản lại. Trương Mạn Mạn đứng ở trước mặt Lạc Huyền Ca cùng Mạnh Tiểu Manh, tựa hồ đang quan sát các nàng, khí chất trên người Trương Mạn Mạn thật giống Bạch Liễu, bất quá nàng so với Bạch Liễu càng kiêu căng cao ngạo hơn, mà biểu tình cao cao tại thượng xem thường người khác kia của nàng làm Mạnh Tiểu Manh hết sức không thích. Lúc Mạnh Tiểu Manh đứng cùng chỗ với Lạc Huyền Ca, đã quen để cho Lạc Huyền Ca làm chủ, mà lúc này thấy Lạc Huyền Ca không có bất cứ phản ứng gì, nàng chỉ đành hướng về phía Trương Mạn Mạn hỏi: "Xin hỏi có chuyện gì sao?" "Không có gì." Trương Mạn Mạn ý vị thâm trường cười một tiếng, tiếp đó né người nhường đường. Mạnh Tiểu Manh nhỏ giọng thì thầm: "Chẳng hiểu ra sao." Lạc Huyền Ca đi mấy bước, quay đầu nhìn bóng lưng Trương Mạn Mạn cong môi cười một tiếng: "Chó cùng đường quay lại cắn người mà thôi. Chớ để trong lòng, chúng ta đi thôi." Mạnh Tiểu Manh bước nhanh đến bên cạnh Lạc Huyền Ca: "Huyền Ca, ngươi có phải biết cái gì?" "Không có." "Vậy tại sao dáng vẻ ngươi như cái gì cũng biết?" Mạnh Tiểu Manh rất tò mò. Lạc Huyền Ca trầm mặc một hồi, cười xảo quyệt như chồn: "Bởi vì ta vô cùng hiểu tâm tư người xấu." "Nhưng mà, Huyền Ca —— " "Hôm nay là ngày thứ năm của cuộc thi tuyển, so tài hôm nay quy định hoàn thành nhiệm vụ theo tổ hợp hai người." Mạnh Tiểu Manh còn chưa nói hết lời liền bị MC cắt đứt. Mạnh Tiểu Manh chỉ đành bĩu môi một cái, ngừng nói chuyện, kiên nhẫn nghe Mục Lăng giảng giải. Chờ nàng nói xong, trong lòng Lạc Huyền Ca cũng có chút dự tính. Nội dung hôm nay chẳng qua là so tài phối trang phục, thú vị chính là y phục cùng trang sức không phải do bản thân tự chọn, mà là do thí sinh cộng sự lâm thời tổ đội làm quyết định. Cuối cùng do dân mạng bỏ phiếu quyết định thắng bại. Hơn nữa cộng sự cùng tổ đội cũng không phải chuyện bản thân có thể quyết định, cần rút thăm để tổ đội. Cứ như vậy, người không nhận thức, hoặc là người từng có va chạm với nhau sẽ bị tổ hợp lại một chỗ. Tổ tiết mục có thể là muốn thấy được độ khoan dung của các thí sinh đối với 'địch nhân', dẫu sao cái giới này cũng tạp nham vô cùng, không có độ lượng nhất định sẽ không đi được lâu dài. Lạc Huyền Ca không biết phối hợp trang phục hiện đại, thậm chí thông tin nguyên chủ lưu lại trong đầu cũng thập phần nông cạn, vì vậy lần tranh tài này nàng cuối cùng đổi vẻ mặt khác, trên mặt không còn là bộ dáng ung dung nhàn nhã như dĩ vãng. Mạnh Tiểu Manh nghe xong quy tắc tranh tài, cũng tăng thêm vẻ lo lắng: "Huyền Ca, lần tranh tài này không biết chúng ta có được phân cùng đội hay không nữa." "Bất kể lát nữa cùng ai hợp tác, ngươi đều phải nhớ giấu nghề ba phần giúp cộng sự hoàn thành tranh tài." Lạc Huyền Ca thừa dịp chưa bắt đầu phát sóng trực tiếp, nhỏ giọng dặn dò nàng trước. Mạnh Tiểu Manh có chút không hiểu được: "Tại sao phải giấu nghề?" "Bởi vì những cộng sự kia là đối thủ của ngươi." Lạc Huyền Ca không biết quy tắc ngầm của giới giải trí, nhưng mà thân là Giáo chủ Ma giáo, nàng biết quy luật sinh tồn của võ lâm, không có địch nhân vĩnh viễn cũng không có bằng hữu vĩnh viễn, chỉ có lợi ích mới tồn tại vĩnh hằng. Mà Ma giáo bọn họ thì ngay cả ích lợi cũng không xem trọng, hết thảy tùy tâm mà làm. Mạnh Tiểu Manh nửa hiểu nửa không gật đầu một cái: "Ta biết rồi." Mạnh Tiểu Manh vừa dứt lời, kênh Live-stream đã mở ra, đông đảo dân mạng cũng rối rít tiến vào kênh Live-stream xem cuộc tranh tài hôm nay. Mà nội dung tranh tài hôm nay, cũng đã được dán trên khu bình luận của kênh Live-stream, khán giả tiến vào đều có thể vừa nhìn đã biết nội dung so tài. Bắt đầu rút thăm —— Mạnh Tiểu Manh nhìn người cùng số với mình, là vị Trương Mạn Mạn kia, nàng tức thì không biết nên khóc thế nào nữa. Khóe miệng hơi co quắp nhìn về phía Lạc Huyền Ca, tựa hồ muốn tìm kiếm an ủi, nhưng mà lại liếc về số hiệu trong tay Lạc Huyền Ca. Mạnh Tiểu Manh nhìn đến con số trong tay Lạc Huyền Ca, quên mất bản thân ủy khuất, đáy lòng yên lặng đốt cây nến cho Lạc Huyền Ca. Bởi vì cộng sự của Lạc Huyền Ca là người vẫn luôn không hợp với các nàng, Giang Ý Hàm. Cất thẻ số hiệu, Mạnh Tiểu Manh đi tới bên cạnh Lạc Huyền Ca, nhàn nhạt thở dài: "Chúc ngươi may mắn a, Huyền Ca." "Ừ." Lạc Huyền Ca ngược lại đáy lòng bình tĩnh rất nhiều, Giang Ý Hàm so với Trương Mạn Mạn, nàng càng vui lòng cùng Giang Ý Hàm tổ đội hơn. Ngược lại là Mạnh Tiểu Manh, Lạc Huyền Ca vì nàng lo lắng mấy phần, cũng không biết tiểu nha đầu có thể tự mình giải quyết hay không. Lạc Huyền Ca cầm số trong tay tìm tới Giang Ý Hàm, thời điểm Giang Ý Hàm nhìn đến Lạc Huyền Ca, nội tâm nho nhỏ khẩn trương một chút. Bởi vì trong mắt Giang Ý Hàm, Lạc Huyền Ca tuy rằng biểu hiện rất điệu thấp(*) trong số các thí sinh, dáng vẻ bất cận nhân tình, nhưng mà nàng biết Lạc Huyền Ca là một người chân chính có tài năng, hơn nữa gương mặt đó của Lạc Huyền Ca cũng là thẻ xanh giúp nàng hành tẩu trong giới giải trí. Chỉ là không biết hôm nay Lạc Huyền Ca hợp tác với nàng liệu có cố ý giấu nghề, để cho nàng ăn mặc thật xấu hay không. (*) điệu thấp: giấu mình, không bộc lộ tài năng, thả thấp cảm giác tồn tại Lạc Huyền Ca ánh mắt quét về phía Giang Ý Hàm, kiếp trước thân là đứng đầu một giáo, nàng đương nhiên có thể dễ như trở bàn tay nhìn thấu Giang Ý Hàm lúc này đang lo lắng cái gì. Khóe miệng nàng hơi câu lên một độ cong đẹp mắt, Giang Ý Hàm cũng không phải người xấu, nàng sẽ không tận lực để cho Giang Ý Hàm thua. Giang Ý Hàm đi tới bên cạnh Lạc Huyền Ca, đưa tay ra vô cùng lễ độ chào hỏi: "Xin chào, cộng sự." "Xin chào." Lạc Huyền Ca cũng không định nhiệt tình, nhưng cũng không thanh lãnh như dĩ vãng. Sau khi bắt đầu tranh tài, Lạc Huyền Ca cẩn thận quan sát Giang Ý Hàm, trong đầu hiện lên cảnh tượng Giang Ý Hàm trình diễn thổi sáo ở vòng tranh tài thứ nhất. Ánh mắt Lạc Huyền Ca khẽ biến, không biết vòng thi này có thể dùng trang phục cổ hay không. Nếu có thể dùng, vậy thì ván này hạng nhất tám chín phần là Giang Ý Hàm. Đối với điểm này Lạc Huyền Ca không phải mù quáng tự tin, dẫu sao chuyện phối hợp quần áo và đồ dùng thời cổ, đối với cổ nhân hàng thật giá thật như Lạc Huyền Ca mà nói, chẳng qua là giúp Giang Ý Hàm chọn một kiện y phục thường ngày. Mà Giang Ý Hàm bây giờ còn đang suy ngẫm, nàng từng học thiết kế thời trang, dĩ nhiên biết hạng người gì phối hợp dạng trang phục gì mới có thể càng hiển lộ mỹ cảm ẩn bên trong người đó. Nhưng mà nàng chưa xác định được thái độ của Lạc Huyền Ca, cũng không thể để nàng phối hợp cho Lạc Huyền Ca một trang phục thập phần khéo léo ưu tú, mà Lạc Huyền Ca lại qua quýt chọn đưa nàng mấy bộ quần áo cho xong việc. Ngược lại Lạc Huyền Ca cũng đang dò ý Giang Ý Hàm giống như vậy. Cho nên ngay lập tức hai người đều đang dùng phương thức của mình, không biến sắc thử thăm dò đối phương, có thể vì đối phương lấy ra bao nhiêu thực lực. Mà Mạnh Tiểu Manh bên kia, giờ phút này đang cùng Trương Mạn Mạn thương lượng với nhau về cuộc tranh tài. "Nói một chút kiến nghị của ngươi đi." Bởi vì tất cả mọi người đều ở hội trường, phát sóng trực tiếp vẫn đang tiếp tục, cho nên dù Trương Mạn Mạn vô cùng xem thường nha đầu nghèo nhà quê 'may mắn chiến thắng' như Mạnh Tiểu Manh, nàng cũng sẽ không lộ ra bên ngoài. Mạnh Tiểu Manh thấy Trương Mạn Mạn thay đổi vẻ khinh thường lúc mới quen, tâm tình khá hơn nhiều, hóa ra địch ý nàng cảm nhận được trước khi truyền trực tiếp chỉ là ảo giác, kỳ thực Trương Mạn Mạn là người rất tốt, trong lòng Mạnh Tiểu Manh vui vẻ nghĩ. Trương Mạn Mạn thấy Mạnh Tiểu Manh ha ha cười ngu không nói lời nào, đáy mắt thoáng qua khinh bỉ, bất quá che giấu rất tốt. Bày ra bộ dáng ôn hòa nói với Mạnh Tiểu Manh: "Ngươi có ý kiến gì có thể cùng ta nói, chúng ta thương lượng với nhau chung quy sẽ không quá kém." Một bộ dáng đại tỷ tỷ dịu dàng nhà bên, Trương Mạn Mạn thành công hấp dẫn một đợt hảo cảm từ kênh Live-stream. Số phiếu của nàng cũng tăng không ít. Mà Mạnh Tiểu Manh tính tình đơn thuần, hiển nhiên cũng rất có hảo cảm với nàng. Nhưng sau khi Trương Mạn Mạn nhiều lần hỏi không ra được thiết kế tốt nào, Mạnh Tiểu Manh do dự một hồi, Trương Mạn Mạn là người rất tốt, cho dù vậy cũng phải giấu nghề sao?
Lạc Huyền Ca cùng Mạnh Tiểu Manh chuẩn bị đi dạo một hồi xem có thể lấy ra tin tức hữu dụng nào từ trong miệng những thí sinh khác hay không, nhưng hai người còn chưa đi được hai bước, đã bị một cô gái từ đối diện đi tới cản lại. Trương Mạn Mạn đứng ở trước mặt Lạc Huyền Ca cùng Mạnh Tiểu Manh, tựa hồ đang quan sát các nàng, khí chất trên người Trương Mạn Mạn thật giống Bạch Liễu, bất quá nàng so với Bạch Liễu càng kiêu căng cao ngạo hơn, mà biểu tình cao cao tại thượng xem thường người khác kia của nàng làm Mạnh Tiểu Manh hết sức không thích. Lúc Mạnh Tiểu Manh đứng cùng chỗ với Lạc Huyền Ca, đã quen để cho Lạc Huyền Ca làm chủ, mà lúc này thấy Lạc Huyền Ca không có bất cứ phản ứng gì, nàng chỉ đành hướng về phía Trương Mạn Mạn hỏi: "Xin hỏi có chuyện gì sao?" "Không có gì." Trương Mạn Mạn ý vị thâm trường cười một tiếng, tiếp đó né người nhường đường. Mạnh Tiểu Manh nhỏ giọng thì thầm: "Chẳng hiểu ra sao." Lạc Huyền Ca đi mấy bước, quay đầu nhìn bóng lưng Trương Mạn Mạn cong môi cười một tiếng: "Chó cùng đường quay lại cắn người mà thôi. Chớ để trong lòng, chúng ta đi thôi." Mạnh Tiểu Manh bước nhanh đến bên cạnh Lạc Huyền Ca: "Huyền Ca, ngươi có phải biết cái gì?" "Không có." "Vậy tại sao dáng vẻ ngươi như cái gì cũng biết?" Mạnh Tiểu Manh rất tò mò. Lạc Huyền Ca trầm mặc một hồi, cười xảo quyệt như chồn: "Bởi vì ta vô cùng hiểu tâm tư người xấu." "Nhưng mà, Huyền Ca —— " "Hôm nay là ngày thứ năm của cuộc thi tuyển, so tài hôm nay quy định hoàn thành nhiệm vụ theo tổ hợp hai người." Mạnh Tiểu Manh còn chưa nói hết lời liền bị MC cắt đứt. Mạnh Tiểu Manh chỉ đành bĩu môi một cái, ngừng nói chuyện, kiên nhẫn nghe Mục Lăng giảng giải. Chờ nàng nói xong, trong lòng Lạc Huyền Ca cũng có chút dự tính. Nội dung hôm nay chẳng qua là so tài phối trang phục, thú vị chính là y phục cùng trang sức không phải do bản thân tự chọn, mà là do thí sinh cộng sự lâm thời tổ đội làm quyết định. Cuối cùng do dân mạng bỏ phiếu quyết định thắng bại. Hơn nữa cộng sự cùng tổ đội cũng không phải chuyện bản thân có thể quyết định, cần rút thăm để tổ đội. Cứ như vậy, người không nhận thức, hoặc là người từng có va chạm với nhau sẽ bị tổ hợp lại một chỗ. Tổ tiết mục có thể là muốn thấy được độ khoan dung của các thí sinh đối với 'địch nhân', dẫu sao cái giới này cũng tạp nham vô cùng, không có độ lượng nhất định sẽ không đi được lâu dài. Lạc Huyền Ca không biết phối hợp trang phục hiện đại, thậm chí thông tin nguyên chủ lưu lại trong đầu cũng thập phần nông cạn, vì vậy lần tranh tài này nàng cuối cùng đổi vẻ mặt khác, trên mặt không còn là bộ dáng ung dung nhàn nhã như dĩ vãng. Mạnh Tiểu Manh nghe xong quy tắc tranh tài, cũng tăng thêm vẻ lo lắng: "Huyền Ca, lần tranh tài này không biết chúng ta có được phân cùng đội hay không nữa." "Bất kể lát nữa cùng ai hợp tác, ngươi đều phải nhớ giấu nghề ba phần giúp cộng sự hoàn thành tranh tài." Lạc Huyền Ca thừa dịp chưa bắt đầu phát sóng trực tiếp, nhỏ giọng dặn dò nàng trước. Mạnh Tiểu Manh có chút không hiểu được: "Tại sao phải giấu nghề?" "Bởi vì những cộng sự kia là đối thủ của ngươi." Lạc Huyền Ca không biết quy tắc ngầm của giới giải trí, nhưng mà thân là Giáo chủ Ma giáo, nàng biết quy luật sinh tồn của võ lâm, không có địch nhân vĩnh viễn cũng không có bằng hữu vĩnh viễn, chỉ có lợi ích mới tồn tại vĩnh hằng. Mà Ma giáo bọn họ thì ngay cả ích lợi cũng không xem trọng, hết thảy tùy tâm mà làm. Mạnh Tiểu Manh nửa hiểu nửa không gật đầu một cái: "Ta biết rồi." Mạnh Tiểu Manh vừa dứt lời, kênh Live-stream đã mở ra, đông đảo dân mạng cũng rối rít tiến vào kênh Live-stream xem cuộc tranh tài hôm nay. Mà nội dung tranh tài hôm nay, cũng đã được dán trên khu bình luận của kênh Live-stream, khán giả tiến vào đều có thể vừa nhìn đã biết nội dung so tài. Bắt đầu rút thăm —— Mạnh Tiểu Manh nhìn người cùng số với mình, là vị Trương Mạn Mạn kia, nàng tức thì không biết nên khóc thế nào nữa. Khóe miệng hơi co quắp nhìn về phía Lạc Huyền Ca, tựa hồ muốn tìm kiếm an ủi, nhưng mà lại liếc về số hiệu trong tay Lạc Huyền Ca. Mạnh Tiểu Manh nhìn đến con số trong tay Lạc Huyền Ca, quên mất bản thân ủy khuất, đáy lòng yên lặng đốt cây nến cho Lạc Huyền Ca. Bởi vì cộng sự của Lạc Huyền Ca là người vẫn luôn không hợp với các nàng, Giang Ý Hàm. Cất thẻ số hiệu, Mạnh Tiểu Manh đi tới bên cạnh Lạc Huyền Ca, nhàn nhạt thở dài: "Chúc ngươi may mắn a, Huyền Ca." "Ừ." Lạc Huyền Ca ngược lại đáy lòng bình tĩnh rất nhiều, Giang Ý Hàm so với Trương Mạn Mạn, nàng càng vui lòng cùng Giang Ý Hàm tổ đội hơn. Ngược lại là Mạnh Tiểu Manh, Lạc Huyền Ca vì nàng lo lắng mấy phần, cũng không biết tiểu nha đầu có thể tự mình giải quyết hay không. Lạc Huyền Ca cầm số trong tay tìm tới Giang Ý Hàm, thời điểm Giang Ý Hàm nhìn đến Lạc Huyền Ca, nội tâm nho nhỏ khẩn trương một chút. Bởi vì trong mắt Giang Ý Hàm, Lạc Huyền Ca tuy rằng biểu hiện rất điệu thấp(*) trong số các thí sinh, dáng vẻ bất cận nhân tình, nhưng mà nàng biết Lạc Huyền Ca là một người chân chính có tài năng, hơn nữa gương mặt đó của Lạc Huyền Ca cũng là thẻ xanh giúp nàng hành tẩu trong giới giải trí. Chỉ là không biết hôm nay Lạc Huyền Ca hợp tác với nàng liệu có cố ý giấu nghề, để cho nàng ăn mặc thật xấu hay không. (*) điệu thấp: giấu mình, không bộc lộ tài năng, thả thấp cảm giác tồn tại Lạc Huyền Ca ánh mắt quét về phía Giang Ý Hàm, kiếp trước thân là đứng đầu một giáo, nàng đương nhiên có thể dễ như trở bàn tay nhìn thấu Giang Ý Hàm lúc này đang lo lắng cái gì. Khóe miệng nàng hơi câu lên một độ cong đẹp mắt, Giang Ý Hàm cũng không phải người xấu, nàng sẽ không tận lực để cho Giang Ý Hàm thua. Giang Ý Hàm đi tới bên cạnh Lạc Huyền Ca, đưa tay ra vô cùng lễ độ chào hỏi: "Xin chào, cộng sự." "Xin chào." Lạc Huyền Ca cũng không định nhiệt tình, nhưng cũng không thanh lãnh như dĩ vãng. Sau khi bắt đầu tranh tài, Lạc Huyền Ca cẩn thận quan sát Giang Ý Hàm, trong đầu hiện lên cảnh tượng Giang Ý Hàm trình diễn thổi sáo ở vòng tranh tài thứ nhất. Ánh mắt Lạc Huyền Ca khẽ biến, không biết vòng thi này có thể dùng trang phục cổ hay không. Nếu có thể dùng, vậy thì ván này hạng nhất tám chín phần là Giang Ý Hàm. Đối với điểm này Lạc Huyền Ca không phải mù quáng tự tin, dẫu sao chuyện phối hợp quần áo và đồ dùng thời cổ, đối với cổ nhân hàng thật giá thật như Lạc Huyền Ca mà nói, chẳng qua là giúp Giang Ý Hàm chọn một kiện y phục thường ngày. Mà Giang Ý Hàm bây giờ còn đang suy ngẫm, nàng từng học thiết kế thời trang, dĩ nhiên biết hạng người gì phối hợp dạng trang phục gì mới có thể càng hiển lộ mỹ cảm ẩn bên trong người đó. Nhưng mà nàng chưa xác định được thái độ của Lạc Huyền Ca, cũng không thể để nàng phối hợp cho Lạc Huyền Ca một trang phục thập phần khéo léo ưu tú, mà Lạc Huyền Ca lại qua quýt chọn đưa nàng mấy bộ quần áo cho xong việc. Ngược lại Lạc Huyền Ca cũng đang dò ý Giang Ý Hàm giống như vậy. Cho nên ngay lập tức hai người đều đang dùng phương thức của mình, không biến sắc thử thăm dò đối phương, có thể vì đối phương lấy ra bao nhiêu thực lực. Mà Mạnh Tiểu Manh bên kia, giờ phút này đang cùng Trương Mạn Mạn thương lượng với nhau về cuộc tranh tài. "Nói một chút kiến nghị của ngươi đi." Bởi vì tất cả mọi người đều ở hội trường, phát sóng trực tiếp vẫn đang tiếp tục, cho nên dù Trương Mạn Mạn vô cùng xem thường nha đầu nghèo nhà quê 'may mắn chiến thắng' như Mạnh Tiểu Manh, nàng cũng sẽ không lộ ra bên ngoài. Mạnh Tiểu Manh thấy Trương Mạn Mạn thay đổi vẻ khinh thường lúc mới quen, tâm tình khá hơn nhiều, hóa ra địch ý nàng cảm nhận được trước khi truyền trực tiếp chỉ là ảo giác, kỳ thực Trương Mạn Mạn là người rất tốt, trong lòng Mạnh Tiểu Manh vui vẻ nghĩ. Trương Mạn Mạn thấy Mạnh Tiểu Manh ha ha cười ngu không nói lời nào, đáy mắt thoáng qua khinh bỉ, bất quá che giấu rất tốt. Bày ra bộ dáng ôn hòa nói với Mạnh Tiểu Manh: "Ngươi có ý kiến gì có thể cùng ta nói, chúng ta thương lượng với nhau chung quy sẽ không quá kém." Một bộ dáng đại tỷ tỷ dịu dàng nhà bên, Trương Mạn Mạn thành công hấp dẫn một đợt hảo cảm từ kênh Live-stream. Số phiếu của nàng cũng tăng không ít. Mà Mạnh Tiểu Manh tính tình đơn thuần, hiển nhiên cũng rất có hảo cảm với nàng. Nhưng sau khi Trương Mạn Mạn nhiều lần hỏi không ra được thiết kế tốt nào, Mạnh Tiểu Manh do dự một hồi, Trương Mạn Mạn là người rất tốt, cho dù vậy cũng phải giấu nghề sao?
┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴
loading...
Danh sách chương:
- Văn án
- Chương 1: Giáo chủ trọng sinh
- Chương 2: Cơ hội tới rồi
- Chương 3: Có sở trường gì
- Chương 4: Phục thù
- Chương 5: Lựa chọn của giáo chủ
- Chương 6: Tuyển chọn bắt đầu
- Chương 7: Tổ hai người khoe xuẩn
- Chương 8: Giáo chủ thi triển thân thủ
- Chương 9: Giáo chủ kể khổ
- Chương 10: Biết được chân tướng
- Chương 11: Người hướng dẫn thần bí
- Chương 12: Nói thật cũng không ai tin
- Chương 13: Kỹ năng mới của giáo chủ
- Chương 14: Các loại ảo giác
- Chương 15: Thói quen mặt đau
- Chương 16: Võ lâm không còn xuất hiện nữa
- Chương 17: Nguy cơ ngầm
- Chương 18: Dò xét lẫn nhau
- Chương 19: Quan tâm từ Ảnh hậu
- Chương 20: Nghi hoặc của An tổng
- Chương 21: Ăn miếng trả miếng
- Chương 22: Tương kế tựu kế
- Chương 23: Chân tướng tàn nhẫn
- Phiên ngoại 1: Lạc Huyền Ca ở một thế giới khác
- Chương 24: Không cưới hà cớ gì tán
- Chương 25: Người xưa cố vật
- Chương 26: An Nhược Thủy ngạo kiều
- Chương 27: Đau không muốn sống
- Chương 28: Giáo chủ ngay thẳng.
- Chương 29: Đưa ngươi đi quay phim heo
- Phiên ngoại 2: Lạc Huyền Ca ở Ma giáo
- Chương 30: Bỏ qua điện thoại của Ảnh hậu
- Chương 31: Giáo chủ oan ức
- Chương 32: Thanh mai trở lại rồi
- Phiên ngoại 3: Đường đến Hán Vũ Thành
- Chương 33: Lời hứa của Giáo chủ
- Chương 34: Đồng minh của Giáo chủ
- Chương 35: Kẻ dây dưa
- Phiên ngoại 4: Tuyên Dương công chúa
- Chương 36: Xin hỏi có thể ký tên cho ta không
- Chương 37: Ta đã có vợ rồi
- Chương 38: Trái tim nhỏ bé bể đầy đất
- Chương 39: Ta có phải là bị bệnh hay không
- Chương 40: Cái này sợ là bệnh nan y
- Chương 41: Đáng đời ngươi gặp báo ứng
- Chương 42: Dần dần sáng tỏ
- Chương 43: Oán khí ngất trời
- Chương 44: Vai diễn này độ khó quá cao
- Chương 45: Ta là bay vào
- Chương 46: Buổi tối tới tìm ta
- Chương 47: Biến tướng tú ân ái
- Chương 48: Kết cục của nhân sĩ xuyên không
- Chương 49: Giáo chủ tức giận
- Chương 50: Giáo chủ hôn mê
- Phiên ngoại 5: Ngươi rốt cuộc là người nào
- Chương 51: Lần này lý giải không có lỗ hổng
- Phiên ngoại 6: Ngươi muốn cùng ta trở về không?
- Phiên ngoại 7: Trong lòng không còn ngươi nữa.
- Chương 52: Giáo đồ không giống nhau
- Chương 53: Giáo chủ leo cây nhìn phu nhân
- Chương 54: Bị đánh cũng không thua thiệt
- Chương 55: Ảnh hậu lật lọng
- Chương 56: Ngoài ý muốn mất đi tử cổ
- Chương 57: Từ đại ca trở về nước
- Chương 58: Show tiết mục
- Chương 59: Từ ảnh đế trở về
- Chương 60: Giáo chủ lộ tẩy
- Chương 61: Liên lạc Cổ Võ thế gia
- Chương 62: Niềm vui ngoài ý muốn
- Chương 63: Võ học kỳ tài
- Chương 64: Lòng như mũi tên
- Chương 65: Giáo chủ xuất hiện
- Chương 66: Giáo chủ hủy hợp đồng
- Chương 67: An đại ca đáng thương
- Chương 68: Ta thật sự rất yêu rất yêu ngươi
- Chương 69: Không muốn rời khỏi tầm mắt ngươi.
- Chương 70: Đắp chăn nói chuyện phiếm
- Chương 71: Hàn Dục vả mặt tất cả dân mạng
- Chương 72: Hàn Dục tự mình bôi đen
- Chương 73: Show thực tế cỡ bự
- Chương 74: Từ Hạo gia nhập show thực tế
- Chương 75: Đây không phải là ôm bắp đùi
- Chương 76: Giáo chủ đối chiến đại sư huynh Cổ Võ
- Chương 77: Sói xám và cừu bông
- Chương 78: An Nhược Thủy thay đổi
- Chương 79: Giáo chủ lấy một chọi năm
- Chương 80: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 81: Tìm được bảo bối
- Chương 82: Dần dần sáng tỏ
- Chương 83: Giáo chủ đang mở mang trí tuệ
- Chương 84: Phu nhân nói cái gì chính là cái đó
- Chương 85: An Nhược Thủy ủy khuất
- Chương 86: Phế đi Trịnh Húc
- Chương 87: Bắt đầu tranh tài
- Chương 88: Giáo chủ chiến thắng
- Chương 89: An đại ca hỏi thăm
- Chương 90: Từ Hạo bực bội
- Chương 91: Ám ảnh tâm lý của nhóc mập
- Chương 92: Thay đổi cộng sự
- Chương 93: Đột nhiên gọi mẹ
- Chương 94: Tiểu Giang độc thân vui vẻ làm mẹ
- Chương 95: Lạc giáo chủ tráng lá gan
- Chương 96: Show thực tế kết thúc
- Chương 97: Giáo chủ đào hố ca ca
- Chương 98: Gặp ở cục dân chính
- Chương 99: Bổn tọa không đi dạo kỹ viện
- Chương 100: Ngọt bùi cay đắng
- Chương 101: Giáo chủ chấp chưởng Cổ Võ
- Chương 102: Ta vẫn còn là đứa nhỏ
- Chương 103: Nơi này không yên ổn
- Chương 104: Trong lòng biết rõ
- Chương 105: Giáo chủ muốn hôn bị cự tuyệt
- Chương 106: Nhập vai quá sâu
- Chương 107: Hiện tại có hôn rồi
- Chương 108: Nữ minh tinh Lạc Huyền Ca ngoài ý muốn bỏ mạng
- Chương 109: Vào sâu tổ chức nghiên cứu
- Chương 110: Ngồi chờ Cố Tầm Tuyết
- Chương 111: Độc thân cẩu nổi dậy
- Chương 112: Hỏa thiêu tổ nghiên cứu
- Chương 113: Ký giả phiền não
- Chương 114: Ảnh hậu phản công
- Chương 115: Giáo chủ bị giục có em bé
- Chương 116: Nhớ lại chuyện cũ
- Chương 117: Nơi này ta quen thuộc nhất
- Chương 118: Hình và video
- Chương 119: Hôm nay giáo chủ rất cơ trí
- Chương 120: Giáo chủ ăn cơm chùa
- Chương 121: Về nhà thêm đùi gà
- Chương 122: Nhét cho ngươi lượng lớn thức ăn chó
- Chương 123: Bỗng dưng thành vai phụ
- Chương 124: Giáo chủ không coi ai ra gì
- Chương 125: Ngươi nhìn mà làm đi
- Chương 126: Trương Dĩ Vân mất tích
- Chương 127: Hậu tri hậu giác
- Chương 128: Chúng ta tiếp tục yêu nhau được không
- Chương 129: Giáo chủ hủy hình tượng rồi
- Chương 130: Giáo chủ biểu diễn mong muốn cầu sinh
- Chương 131: Giáo chủ một lần nữa thốt ra lời nói thật
- Chương 132: Hoàn toàn lĩnh cơm hộp
- Chương 133: Không có trở ngại nào không qua được
- Chương 134: Kết thúc quay phim
- Chương 135: Đầu tiên loại bỏ An Nhược Thủy
- Chương 136: Bão táp lại sắp tới
- Chương 137: Trừng phạt dành cho người thất bại
- Chương 138: Chúng ta kết hôn hơn một năm rồi
- Chương 139: Chúng ta không giống nhau
- Chương 140: Cầu hôn thành công
- Chương 141: Giáo chủ thay đổi chủ ý
- Chương 142: Nhóc con ra đời
- Chương 143: Tiểu đáng thương chịu ủy khuất
- Chương 144: Cuộc sống hốt bạc của An đại ca.
- Chương 145: Như Lẫm nghịch thiên
- Phiên ngoại 8: Tiểu Như Lẫm và Tiểu Thiên Tứ