☆Chương 9: Trước nuôi lớn, sau ăn thịt
Làm tốt tâm lý xây dựng, Lạc Thanh Từ ngẩng đầu liền phát hiện một luồng kình phong đánh úp lại, nàng mắt cũng chưa chớp, giơ tay tiếp được.Nàng vươn tay trái, đỡ lấy Tiểu Long Tử bay qua tới.Nàng nhẹ nhàng búng vào đầu nàng ấy, "Rồng ngốc, nội đan này là cho ngươi ăn. Sau khi ăn vào, ngươi sẽ mạnh lên nhanh chóng, biết không?"Tiểu Long Tử nhìn nhìn nội đan, vẻ mặt tiếc nuối không tha.Khóe miệng Lạc Thanh Từ nhếch lên, nghĩ đến cái gì, linh lực trong tay phải trào ra, sau khi nội đan màu xanh đậm được gột rửa, màu đen rút đi, càng thêm thuần tịnh sáng trong."Thôi, ngươi có thể chơi trong chốc lát, chơi đủ rồi lại ăn."Tiểu Long Tử vẫy đuôi, cũng không vội đi ngậm hạt châu, xoay người móc một con cá lên khỏi mặt nước, lao lực mà bay về phía động phủ.Lạc Thanh Từ đuổi kịp, thế nàng nhận lấy, "Được rồi, ngươi không cần vất vả như vậy. Ta không thể sử dụng lao động trẻ em, nhất là trẻ em còn chưa cai sữa."Tiểu Long Tử nghe không hiểu lao động trẻ em là gì, nhưng cai sữa nàng vẫn hiểu. Nàng hất đuôi tỏ vẻ bất mãn, làm nước bắn lên đầy mặt Lạc Thanh Từ.Bất quá Lạc Thanh Từ cũng không thèm để ý. Tiểu hài tử nghịch ngợm là chuyện bình thường.Bữa trưa hôm nay chính là linh nhạn cùng cá do Tiểu Long Tử bắt được. Bởi vì không có gia vị, Lạc Thanh Từ cảm thấy nướng lên cũng không thể nào ăn ngon. Nhưng Tiểu Long Tử lại không kén chọn, ăn rất là vui vẻ.Trước khi tiến U Đàm, Lạc Thanh Từ đã dặn Cố Chi Triều không nên đến quấy rầy nàng. Nàng sẽ mất khoảng nửa năm để tịnh dưỡng, Cố Chi Triều cũng đáp ứng rồi.Nàng cẩn thận bày kết giới ở lối vào U Đàm, nếu có người xâm nhập, nàng liền có thể cảm ứng được.Nàng sẽ chuyên tâm lưu lại đây trong nửa năm. Một là dưỡng thương, hai là dưỡng Tiểu Long Tử, đương nhiên quan trọng nhất, nàng cần thiết rèn luyện thuần thục pháp quyết cùng kiếm thuật của nguyên chủ, để tránh gặp phải thực chiến lại lộ ra nhược điểm. Trận chiến với Hắc Xà xảy ra đột ngột làm nàng không kịp chuẩn bị, nhưng lại có thu hoạch ngoài ý muốn.Viên nội đan kia được Tiểu Long Tử chơi đùa trong hai ngày, sau đó dưới sự thúc giục của nàng, Tiểu Long Tử rốt cục ăn vào.Tuy Lạc Thanh Từ hiểu rõ cấp bậc các loại linh thú yêu tu, nhưng vẫn xem nhẹ uy lực nội đan của Hắc Xà Kim Đan kỳ. Nàng vẫn chưa nhận ra, nàng được đến thân thể này, tu vi chính là nằm ở ngưỡng mà rất nhiều người tu đạo cả đời cũng không với tới.Sau khi nuốt nội đan, Tiểu Long Tử toàn thân nóng bỏng, trên người hồng quang bao phủ, kim quang loạn chuyển, ước chừng hôn mê hơn hai mươi ngày.Lạc Thanh Từ bị dọa đến quá sức, cho rằng chính mình quá vội vàng đã làm hại rồng con rồi. Mấy ngày đầu nàng liều mạng truyền linh lực vào cơ thể Tiểu Long Tử, giúp nàng ấy dung hợp viên nội đan chứa mấy trăm năm tu vi của Hắc Xà.Cuối cùng nàng phát hiện Tiểu Long Tử chỉ là bị linh lực bạo trướng, nhất thời không kiểm soát được nên mới thế, một trái tim treo cuối cùng thả lỏng.Vừa vặn Tiểu Long Tử hôn mê, nàng có thể không hề cố kỵ mà đem Tuyệt Tình Kiếm Quyết ra tu luyện. Đây là tuyệt kỹ của nguyên chủ, lại là kiếm quyết mạnh nhất trong Vô Tình Đạo, muốn không lộ ra sơ hở, nàng cần thiết thông thạo.Trong hai mươi ngày, Lạc Thanh Từ ban ngày luyện tập công pháp, buổi tối cấp Tiểu Long Tử chải vuốt linh lực, đồng thời đả tọa minh tưởng hấp thu linh khí xung quanh.Ở buổi chiều ngày thứ hai mươi bốn, Lạc Thanh Từ đứng ở cửa động thử vận dụng tầng thứ bảy Tuyệt Tình Kiếm Quyết. Bản mệnh kiếm của nàng là một thanh Tiên giai Linh Khí, thân kiếm hẹp mà mỏng, toàn thân trong suốt phiếm màu xanh băng giá.Thân kiếm ám văn giống như băng sương, thập phần xinh đẹp.Chỉ tiếc, rõ ràng là Tiên giai Linh Khí hiếm có trên đời, nhưng vẫn dựng dục không ra kiếm linh, là khối tâm bệnh của nguyên chủ.Mấy ngày này, Lạc Thanh Từ đã đem Tuyệt Tình Kiếm Quyết luyện tới tới lui lui hàng trăm lần, ngay cả việc vận dụng tâm pháp mấy tầng đầu cũng thập phần gian nan.Nàng luôn cảm giác chính mình lĩnh ngộ không được, uổng có hình mà không có thần, một chút đều không giống khi nàng sử dụng pháp quyết nước chảy mây trôi.Nàng tay phải chấn kiếm mà ra, linh lực bao phủ thân kiếm, trong lòng yên lặng niệm kiếm quyết, vận chuyển linh lực.Tâm pháp vừa ra, thân kiếm ánh sáng tăng mạnh, kiếm khí bốc lên, từ một sợi biến thành thiên ti vạn lũ, sắc bén mà bá đạo, mặt đất đều bị kiếm khí cắt đến dấu vết chồng chất.Lạc Thanh Từ tay phải quay cuồng, lăng không nhất kiếm đâm ra, lập tức tay nàng tựa như bị ngàn quân quấn quanh, không thể đẩy kiếm đi.Nàng nghẹn một cỗ khí, trong mắt hiện lên vẻ ngoan cố, chính là muốn mạnh mẽ xuất kiếm, kết quả thân kiếm kịch liệt chấn động, kiếm thoát tay mà ra, thẳng cắm vào vách đá, trong phút chốc khối cự thạch kia đều vỡ vụn."Trì Thanh!"Lạc Thanh Từ khóe tay đau nhức, máu tươi chảy ròng, ngực buồn đến thiếu chút nữa phun ra một búng máu, lại đột nhiên nghe thấy giọng nói của một cô gái trẻ, tức khắc ngây ngẩn cả người.Ngay sau đó, Tiểu Long Tử toàn thân như bọc lửa từ cửa động bay ra, sốt ruột hoảng hốt mà nhìn vết thương trên tay Lạc Thanh Từ.Lạc Thanh Từ con ngươi co rụt, tay trái phất một cái, trường kiếm sáng loáng kia lập tức biến mất.Nàng khó nén kinh ngạc, ngơ ngác nhìn Tiểu Long Tử, "Vừa rồi là ngươi kêu ta?"Tiểu Long Tử không đáp lời nàng, chỉ là nhìn chằm chằm tay nàng, hé miệng phun ra một cổ linh lực.Đảo mắt, vết thương của Lạc Thanh Từ liền khép lại không còn bóng dáng.Lạc Thanh Từ trong lòng ấm áp, biết Tiểu Long Tử lo lắng cho mình, nàng lùi tay về trêu chọc nói: "Làm ta sợ nhảy dựng, ta còn tưởng rằng ngươi muốn phun lửa nướng chín ta." "Ngươi luyện công xảy ra vấn đề?" Tiểu Long Tử thông tuệ đến quá mức, chỉ một lần quan sát Lạc Thanh Từ cùng Hắc Xà giao chiến, nàng liền nhìn ra tới, Lạc Thanh Từ cũng không thuần thục pháp thuật.Nhưng kỳ quái chính là, Lạc Thanh Từ rõ ràng rất lợi hại, rồi lại giống như không quá quen thuộc với công pháp của chính mình.Lần này Lạc Thanh Từ nghe được rõ ràng, nàng không trả lời Tiểu Long Tử, trong mắt toát ra một tia kinh nghi, ngay sau đó lại là kinh hỉ.Nàng vươn hai ngón tay nhéo cằm Tiểu Long Tử, ngó trái ngó phải."Ngươi thật sự có thể nói? Như thế nào đột nhiên liền biết nói chuyện? Ầy, thanh âm vẫn non nớt lắm, ngươi hiện tại tương đương với hài tử vài tuổi ở nhân gian."Tiểu Long Tử nâng lên cái đuôi nhẹ nhàng đánh vào tay Lạc Thanh Từ, lại tránh thoát hai ngón tay nàng, sửa sang lại lông bờm bị nàng làm rối tung, nghiêm trang nói: "Ta ở trong trứng đã ba trăm năm, sao có thể là hài tử. Ta nghe phụ vương nói rất nhiều chuyện, lại ngốc thế nào cũng sẽ học xong. Phía trước đại khái là tu vi không đủ, mới không thể nói. Viên nội đan Hắc Xà này linh lực thực đủ, ta tỉnh lại liền phát giác có thể nói chuyện.""Có thể hóa nhân hình sao?" Lạc Thanh Từ xem đến buồn cười, hỏi.Tiểu Long Tử có chút buồn bực, lắc lắc đầu."Ngươi vẫn chưa nói cho ta, ngươi làm sao vậy?" Tiểu Long Tử nghiêm túc thật sự.Lạc Thanh Từ nghĩ nghĩ, có lẽ nàng ấy không nhìn rõ kiếm của mình, thân phận không tính bại lộ. Vì thế nàng hắng giọng, thuận miệng nói: "Ta học nghệ không tinh, tu hành uổng có lý luận, không có thực tiễn. Cho nên vừa rồi luyện công, không khống chế được chiêu thức. Không có đại sự gì."Tiểu Long Tử quay đầu lại nhìn vách đá, một chiêu kiếm kia hẳn là Lạc Thanh Từ trượt tay mất kiểm soát. Vách đá vỡ ra khe hở thật lớn, còn có đá vụn chồng chất, đủ để nhìn ra uy lực của kiếm pháp.Tuy rằng nàng chưa thể chuẩn xác đánh giá được cảnh giới, nhưng Lạc Thanh Từ ít nhất trên bậc Nguyên Anh. Ở nhân gian, đã rất lợi hại.Lạc Thanh Từ không lại tiếp tục đề tài này, phát hiện Tiểu Long Tử ánh mắt xuất thần, điểm điểm đầu nàng ấy: "Ngươi thật vất vả biết nói chuyện, như thế nào không phân lớn nhỏ, phải gọi ta là tỷ tỷ chứ, ai cho ngươi trực tiếp kêu tên ta?"Tiểu Long Tử hừ một tiếng, "Chính ngươi bảo ta gọi ngươi là Trì Thanh, hơn nữa, ngươi bao nhiêu tuổi? Muốn gọi đúng, cũng nên gọi cô cô."Nàng từng nghe phụ vương nói, người tu tiên muốn đạt đến cảnh giới nhất định, ít nhất phải trải qua mấy trăm năm. Người này tuy rằng rất kỳ quái, nhưng tu vi nàng ấy sâu không lường được, khả năng chỉ kém phụ vương một ít, phụ vương đều sống gần ngàn năm, nàng ấy hẳn là tương đương.Lạc Thanh Từ nhéo một chút lông bờm của nàng, híp mắt để sát vào nói: "Này liền không đáng yêu, ngươi không biết tuổi tác nữ nhân là bí mật, không thể tùy tiện hỏi sao? Hơn nữa, nữ nhân vĩnh viễn 18 tuổi. Ta 18 tuổi, ngươi gọi ta tỷ tỷ là thích hợp nhất. Còn nữa, về sau gặp được nữ nhân xinh đẹp, kêu tỷ tỷ mới là tốt nhất. Bằng không gặp phải người tính tình không tốt, ngươi kêu nàng dì, coi chừng nàng đánh ngươi."Tiểu Long Tử trừng mắt, vừa vô tội lại bất đắc dĩ, nàng dùng móng vuốt đẩy ngón tay Lạc Thanh Từ, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Ngươi không phải nói ta không thể gặp người sao, nếu ta gặp phải người khác, vô luận ta gọi họ là gì, chỉ sợ đều phải bị lột da rút gân."Lạc Thanh Từ nghe vậy trong lòng cứng lại, ngón tay nhẹ nhàng vuốt đầu nàng, thấp giọng nói: "Một ngày nào đó, ngươi có thể quang minh chính đại xuất hiện trước mặt người khác, mà không sợ bị bọn họ thương tổn."Tiểu Long Tử ngẩng đầu nhìn nàng, cũng không nói thêm gì nữa.Trong khoảng thời gian ở U Đàm, Lạc Thanh Từ không ngày nhàn rỗi. Khu vực này ở sát đường biên Tu Chân giới và Yêu giới, linh khí dư thừa, có không ít linh cầm tẩu thú ẩn nấp.Theo bối cảnh trong sách, Yêu tộc tuy rằng xuống dốc, nhưng khi Yêu giới bị hủy diệt, yêu thú tứ tán nhân gian, cùng Nhân tộc xung đột không ngừng. Cho nên những yêu thú này trở thành mục tiêu rèn luyện hàng đầu của người tu đạo.Lạc Thanh Từ mang theo Tiểu Long Tử đi dọn dẹp đám yêu thú xung quanh. Một là luyện tập, hai là tích cóp nội đan cho Tiểu Long Tử.Chỉ mấy tháng trôi qua, xung quanh liền cọng lông chim cũng không còn.Lúc này ở Thiên Diễn Tông, Giang Nguyệt Bạch ngồi ở bên trái ghế thái sư, bưng tách trà uống một ngụm, vẻ mặt bất đắc dĩ mà nhìn chủ tọa Cố Chi Triều. "Tông chủ, Hoài Trúc Quân đã phong bế lối vào U Đàm, chính là không muốn bị người quấy rầy. Mấy tháng trước đại điển kế vị của ngươi, đã có trưởng lão đi truyền tin tức, nhưng nàng cũng không hồi đáp. Lần này Tiên môn thương nghị việc quét sạch tàn dư Long tộc, nàng càng sẽ không để ý. Vẫn nên để Nam Dương Quân đảm nhận đi thôi." Giang Nguyệt Bạch hất cằm chỉ vào nam nhân mặc trường bào xanh lam ngồi ở đối diện.Tần Nam Dương nghe vậy cau chặt lông mày, hừ lạnh một tiếng: "Bọn họ nói rất rõ, hy vọng Hoài Trúc Quân Lạc Thanh Từ đến thương nghị, ta đi xem náo nhiệt làm gì."Hắn chán ghét cùng không kiên nhẫn bày ở bên ngoài, Cố Chi Triều nhìn hắn một cái, lại chưa nói cái gì.Giang Nguyệt Bạch cũng không thèm để ý, "Tông chủ, đừng trách ta nói thẳng. Bỏ qua chuyện Hoài Trúc Quân dùng kết giới phong bế lối vào U Đàm, ngay cả khi nàng ra tới cũng sẽ không đi dự đại hội hỏng bét kia. Long tộc đã bị tận diệt đến nông nỗi này, còn cần phải hưng sư động chúng sao?"Giang Nguyệt Bạch có chút khó hiểu, nàng luôn cảm thấy Tiên môn cùng Long tộc xung đột quá mức. Hoặc là mấy lão già kia còn có mưu tính khác.Cố Chi Triều liếc nhìn Giang Nguyệt Bạch, nghiêm giọng nói: "Mâu thuẫn giữa Tiên môn cùng Long tộc đã trải qua ngàn năm, trận chiến Đồ Long một khi bắt đầu liền không chết không thôi. Tộc rồng xưa nay vẫn luôn đứng đầu Yêu giới, tuyệt đối không thể khinh thường. Diệt cỏ không trừ tận gốc, hậu hoạn vô cùng."Giang Nguyệt Bạch muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn rũ mắt xuống.Cố Chi Triều trầm mặc một lát, "Mời Hoài Trúc Quân đi khả năng không lớn, chuyện nàng bị thương cũng không phải bí mật, chúng ta cứ đúng sự thật hồi đáp Tiên môn.""Hiện tại sư tôn trọng thương bế quan, nguyên bản vài vị trưởng lão cũng thân vẫn, chúng ta nguyên khí đại thương, bên ngoài cũng nghị luận sôi nổi. Thiên Diễn Tông vốn đứng đầu Tiên môn, đại hội này không thể không dự, bằng không chỉ sợ chọc bọn hắn phê bình."Cố Chi Triều biết rõ tâm tư đám người kia, tuy rằng Tiên Môn là liên minh, nhưng không có ai muốn thua kém kẻ khác. Một khi có cơ hội, đám tông phái kia lập tức sẽ đạp đổ Thiên Diễn Tông mà chiếm lấy vị trí đệ nhất. "Cho nên Nam Dương, ngươi phải phục mệnh. Ngươi không thay thế Hoài Trúc Quân, mà là đại diện Thiên Diễn Tông. Mặt khác Phù Phong Địa truyền đến tin tức, có một Thanh Long hiện thân nơi đó, cần phải vượt mặt các tông môn còn lại, bắt lấy rồng kia."Tần Nam Dương nghe thế, hai mắt sáng ngời. Hắn không muốn đến đại hội, nhưng là Rồng, hắn hứng thú thật sự.---------------------------------------
loading...
Danh sách chương:
- Giới thiệu
- ☆Chương 1
- ☆Chương 2
- ☆Chương 3
- ☆Chương 4
- ☆Chương 5
- ☆Chương 6
- ☆Chương 7: Tiểu Điện Hạ của Long tộc
- ☆Chương 8: Thật là cảnh giới Phân Thần sao?
- ☆Chương 9: Trước nuôi lớn, sau ăn thịt
- ☆Chương 10: Trước ngày ly biệt
- ☆Chương 11: Nàng muốn bỏ lại ta sao?
- ☆Chương 12: Lại gặp cường địch
- ☆Chương 13: Mười sáu năm sau
- ☆Chương 14: Lạc sư tôn danh tiếng bay xa
- ☆Chương 15: Nàng ấy là người đầu tiên
- ☆Chương 16: Không thể ngồi yên
- ☆Chương 17: Nàng là đồ đệ của ta
- ✩Chương 18: Ngã vào vòng tay sư tôn
- ☆Chương 19: Ra mắt sư tôn
- ☆Chương 20: Điện hạ Long tộc nhưng lại sợ tối sợ quỷ?
- ☆Chương 21: Sư tôn quá mức cổ quái
- ☆Chương 22: Thay đồ nhi lấy lại công đạo
- ☆Chương 23: Không thể khoan dung
- ☆Chương 24: Ai mới là Trì Thanh?
- ☆Chương 25: Độ hảo cảm -9999
- ☆Chương 26: Vụng trộm lấy hương ngọc
- ☆Chương 27: Độ hảo cảm -99
- ☆Chương 28: Sư tôn khóc không ra nước mắt
- ☆Chương 29: Lạc Thanh Từ hắc hóa?
- ☆Chương 30: Trì Thanh, ta lạnh quá
- ☆Chương 31: Lấy thân báo đáp?
- ☆Chương 32: Sư tôn cố tình câu dẫn ta sao?
- ☆Chương 33: Ngươi rất thích nàng sao?
- ☆Chương 34: Sư tôn hôm nay ngã ngựa (1)
- ☆Chương 35: Sư tôn hôm nay ngã ngựa (2)
- ☆Chương 36: Yêu từ cái nhìn đầu tiên?
- ☆Chương 37: Không còn thể thống
- ☆Chương 38: Trong lòng không nam nhân, rút kiếm tự nhiên thần
- ☆Chương 39: Trở lại nơi ly biệt ngày xưa
- ☆Chương 40: Gặp lại Trì Thanh (1)
- ☆Chương 41: Gặp lại Trì Thanh (2)
- ☆Chương 42: Vừa gặp đã thương (1)
- ☆Chương 43: Vừa gặp đã thương (2)
- ☆Chương 44: Mắt Quỷ
- ☆Chương 45: Thổ lộ tiếng lòng (1)
- ☆Chương 46: Thổ lộ tiếng lòng (2)
- ☆Chương 47: Ta muốn nhìn thấy gương mặt nàng
- ☆Chương 48: Nàng đành lòng giết ta sao?
- ☆Chương 49: Lạc Thanh Từ độ hảo cảm +1
- ☆Chương 50: Tại sao lại là hắc long?
- ☆Chương 51
- ☆Chương 52
- ☆Chương 53 (+): Không còn cách trở
- ☆Chương 54: Hồng Ảnh (1)
- ☆Chương 55: Hồng Ảnh (2)
- ☆Chương 56
- ☆Chương 57
- ☆Chương 58
- ☆Chương 59
- ☆Chương 60: Nàng có nhớ ta không?
- ☆Chương 61: Mẫu thân của Nguyễn Ly
- ☆Chương 62: Mười năm Quỷ Vực (1)
- ☆Chương 63: Mười năm Quỷ Vực (2)
- ☆Chương 64: Trì Thanh, nàng đến!
- ☆Chương 65: Tên ta không phải Trì Thanh, ta là Lạc Thanh Từ
- ☆Chương 66: Nghịch lân của rồng
- ☆Chương 67: Long tộc truyền thừa (1)
- ☆Chương 68: Long tộc truyền thừa (2)
- ☆Chương 69: Sư tôn độ hảo cảm +10,+10,+10
- ☆Chương 70
- ☆Chương 71
- ☆Chương 72: Mộng trận
- ☆Chương 73: A Ly nàng sống lại?
- ☆Chương 74: Giữa yêu và hận (1)
- ☆Chương 75: Giữa yêu và hận (2)
- ☆Chương 76: Yêu một người không có gì sai
- ☆Chương 77: Tâm tư hỗn loạn
- ☆Chương 78
- ☆Chương 79: Nỗi lòng của sư tôn (1)
- ☆Chương 80: Nỗi lòng của sư tôn (2)
- ☆Chương 81: Chuyện khó đã có sư tôn lo liệu (1)
- ☆Chương 82: Chuyện khó đã có sư tôn lo liệu (2)
- ☆Chương 83: Hai trăm roi tẩy tội, để ta chịu thay đồ đệ
- ☆Chương 84: Độ tự do nhân vật tăng lên 70%
- ☆Chương 85: Ta đến, hầu hạ sư tôn thay quần áo
- ☆Chương 86: Đối với nàng, ta rất có lòng tham
- ☆Chương 87: A Ly giá trị hắc hóa bằng 0
- ☆Chương 88
- ☆Chương 89
- ☆Chương 90: Hàng long thần mộc
- ☆Chương 91: Cội rễ tình yêu
- ☆Chương 92: Sư tôn, nàng gọi ta là gì?
- ☆Chương 93: Nàng hận sư tôn, nhưng nàng cũng yêu sư tôn
- ☆Chương 94: A Ly, nàng để ta xuống đi
- ☆Chương 95: Làm càn! Quỳ xuống!
- ☆Chương 96: Lạc Thanh Từ độ hảo cảm +99, +99, +99
- ☆Chương 97: Mời sư tôn phạt ta thật nặng
- ☆Chương 98
- ☆Chương 99
- ☆Chương 100: Sư tôn, nàng chớ có làm ta sợ
- ☆Chương 101: Sư tôn, là nàng trêu chọc ta trước (+)
- ☆Chương 102: Lạc Thanh Từ, ngươi đau lòng nàng?
- ☆Chương 103: Nữ chủ, ngươi chỉ là nhiệm vụ của ta thôi
- ☆Chương 104: A Ly chúc mừng sư tôn trở lại Tiểu Thừa kỳ
- ☆Chương 105: Trì Thanh, tạm biệt
- ☆Chương 106: Đồ long chiến thần tái xuất?
- ☆Chương 107
- ☆Chương 108: A Ly, nàng chiếm tiện nghi ta?
- ☆Chương 109: Nàng đã đủ tư cách làm Điện hạ Long tộc
- ☆Chương 110: Hóa ra Tiểu Long Tử có vị ngọt
- ☆Chương 111: Ta khi sư diệt tổ, sư tôn sẽ phạt ta thế nào?
- ☆Chương 112: Sư tôn, nàng nhất định phải ép buộc ta như vậy sao?
- ☆Chương 113: A Ly, nàng lùi lại
- ☆Chương 114: Nàng mang theo sư tôn bay thẳng tận trời
- ☆Chương 115: Sư tôn, đừng gọi ta là A Ly nữa!
- ☆Chương 116: Ta không thể thay y phục cho sư tôn sao?
- ☆Chương 117: Ai cần mạng của sư tôn chứ?
- ☆Chương 118: Tô Ngọc, từ nay ngươi không còn sư muội nữa
- ☆Chương 119: Sư tôn, chiếc còi của nàng thật là xấu
- ☆Chương 120: A Từ, ta hy vọng đứa trẻ sinh ra sẽ giống ngươi
- ☆Chương 121: Tuyệt Tình Quyết thức thứ tám, xin được lãnh giáo!
- ☆Chương 122: A Ly nàng là Kim Long?
- ☆Chương 123: Sư tỷ, giao Trì Thanh cho ta đi!
- ☆Chương 124: Sư tôn, là Nguyễn Ly trách lầm người
- ☆Chương 125: Sư tôn của ta đã không còn, ta cũng nên rời đi
- ☆Chương 126+: Đúng vậy, là đồ nhi khi sư diệt tổ
- ☆Chương 127+: Ta thích nàng, đâu chỉ là một chút
- ☆Chương 128: Sư tôn, nàng buông tha cho ta đi....
- ☆Chương 129: Sư tôn, sư muội, ta rất nhớ hai người
- ☆Chương 130
- ☆Chương 131+: Không phải hôn như vậy, ta dạy nàng
- ☆Chương 132: Sư tôn, nàng làm sao thuần thục như vậy?
- ☆Chương 133: Hữu Tình Quyết chính là song kiếm hợp bích
- ☆Chương 134: Ta muốn cái gì, sư tôn đều sẽ cho ta?
- ☆Chương 135: Sư tôn, ta muốn nàng
- ☆Chương 136: Sư tôn có thể dạy ta sao?
- ☆Chương 137 (H): Độ hảo cảm +99, +99, +99, +999
- ☆Chương 138 (H): Ta muốn nàng đến phát điên
- ☆Chương 139: Mạng của ta, trả cho nàng (1)
- ☆Chương 140: Mạng của ta, trả cho nàng (2)
- ☆Chương 141: Điện hạ là ngũ trảo kim long?
- ☆Chương 142: Vẫn còn hy vọng sống
- ☆Chương 143: Muốn sư tỷ gọi nàng sư nương?
- ☆Chương 144: Sư muội thật sự quá đáng yêu
- ☆Chương 145: Người một nhà xưng hô thế nào mới tốt đây?
- ☆Chương 146 (H): Đều gỡ xuống mặt nạ, vậy Ly nhi khi nào cưới ta?
- ☆Chương 147: Lạc Thanh Từ thực sự có tư cách cuồng vọng
- ☆Chương 148: Ta không phải nhan khống, ta là sư tôn khống
- ☆Chương 149 (H): Sư tôn muốn phạt ta trên cây sao?
- ☆Chương 150: Kim Long xuất hiện, Long Vương giáng lâm
- ☆Chương 151: Thành Phù Phong gặp nạn
- ☆Chương 152: Là tiên tôn, tiên tôn của chúng ta!
- ☆Chương 153: Nếu nàng có chuyện, ta tuyệt đối không sống một mình
- ☆Chương 154: Không thể chạm vào nàng, nàng rất nguy hiểm
- ☆Chương 155: Nàng vẫn là điện hạ của các ngươi
- ☆Chương 156: Thanh Từ, nàng là sư tôn, cũng là thê tử của ta
- ☆Chương 157 (H): Vi sư lại tới dạy một lần
- ☆Chương 158 (H): Sư tôn, nàng muốn trứng rồng sao?
- ☆Chương 159: Nguyễn Ly muốn độ kiếp!
- ☆Chương 160: Thiên phạt giáng xuống
- ☆Chương 161: Nàng nể tình sư tôn, mới thả cho Tiên môn con đường sống
- ☆Chương 162: Tuân mệnh, điện hạ
- ☆Chương 163 (H): Ly nhi, vi sư ở đây
- ☆Chương 164: Sư tôn thẹn thùng sao?
- ☆Chương 165: Nàng thật sự là tiểu giấm long
- ☆Chương 166: Nàng là tử kiếp của ngươi
- ☆Chương 167: Trở về Long tộc (1)
- ☆Chương 168: Trở về Long tộc (2)
- ☆Chương 169: A Ly, ta nguyện trung với nàng
- ☆Chương 170
- ☆Chương 171
- ☆Chương 172: Thánh địa Long Linh
- ☆Chương 173: Sư đồ cùng nhau đột phá
- ☆Chương 174: Long tính vốn mạnh
- ☆Chương 175: Sinh tử khó định (1)
- ☆Chương 176: Sinh tử khó định (2)
- ☆Chương 177: Lạc Thanh Từ, ta muốn nàng đền mạng!
- ☆Chương 178: Vi sư nhất định trở về
- ☆Chương 179: Thiên nhân vĩnh cách
- ☆Chương 180: Sư tôn nàng, Trì Thanh của nàng đã không còn
- ☆Chương 181: Sư tôn trở về (1)
- ☆Chương 182: Sư tôn trở về (2)
- ☆Chương 183: Sư tôn trở về (3)
- ☆Chương 184: Nàng lại muốn khi sư diệt tổ sao?
- ☆Chương 185: Hệ thống, đã đến lúc ngươi ngã ngựa (1)
- ☆Chương 186: Hệ thống, đã đến lúc ngươi ngã ngựa (2)
- ☆Chương 187: Độ hảo cảm +9999
- ☆Chương 188: Nàng không phải thế thân
- ☆Chương 189: Sư tôn, nàng thật sự không cho người đường sống
- ☆Chương 190: Ta có thể ôm sư tôn một chút không?
- ☆Chương 191: Sư tôn từ nơi nào nghe được long tính....
- ☆Chương 192: A Ly, nàng đến khi sư diệt tổ cho ta xem?
- ☆Chương 193: Từ bây giờ, sư tôn là vương hậu của ta
- ☆Chương 194: PN (1) Vương thượng thật ra là tra long?
- ☆Chương 195: PN (2) Từ đây, không còn gì có thể chia cắt chúng ta
- ☆Chương 196: PN (3) Hệ thống x Hồng Ảnh
- ☆Chương 197: PN (4) Là Long tộc, thật khó có thể cưỡng lại mị lực của sư tôn
- ☆Chương 198: PN (5) Từ bây giờ, ta lại có sư tôn
- ☆Chương 199+ 200: [Toàn văn hoàn]