☆Chương 72: Mộng trận
Hệ thống nhìn đến Lạc Thanh Từ như vậy, đã không nghĩ phản ứng nàng. Quả nhiên nó nói đúng, Lạc Thanh Từ cũng chưa phát giác dáng vẻ chính mình lúc này, so nữ chính càng không tốt hơn bao nhiêu.
Tuy người giấy đã bị Kim Long tiêu hủy, nhưng Lạc Thanh Từ vẫn không bỏ cuộc, nàng giống một tiểu hài tử đang vùng vẫy, lại làm thêm một cái khác. Cùng một cách thức, người giấy lẻn qua cửa đá tiến vào bên trong.Có vết xe đổ, tiểu người giấy lần này rất ngoan, cũng không dám tùy tiện nhảy nhót, nàng dán thạch bích nhìn bóng dáng Nguyễn Ly. Rồng Con đã hóa thành hình người, vậy hẳn là đang trong quá trình tiếp nhận truyền thừa, cũng không biết mất bao lâu, hơn nữa A Ly giống như không cảm giác được xung quanh.Vì thế tiểu người giấy lén lút ngó nghiêng, chậm rãi nhón chân dán vách tường, cẩn thận từng li từng tí tiến về phía trước. Nàng tính toán khoảng cách, chuẩn bị từ bên phải vòng đi qua, góc độ kia hẳn là có thể nhìn đến gương mặt A Ly.Nhưng nàng di chuyển thế này không khỏi quá chậm, thân thể của nàng nhỏ bé, bước chân cũng nhỏ. Vì thế nàng đơn giản cong eo, đong đưa cánh tay, từng bước cọ xát về phía trước. Đáng tiếc nàng còn chưa đi đến bên sườn của Nguyễn Ly, đã bị Kim Long phát hiện.Khi cảm giác nguy hiểm đó lại một lần tỏa định nàng, tiểu người giấy lập tức đứng thẳng dậy và bỏ chạy. Xoẹt một tiếng, linh lực bắn ra, tiểu người giấy có phòng bị mà một cái quay cuồng, vững vàng tiếp đất ẩn nấp. Tư thế soái khí lưu loát.Còn không chờ nàng đắc ý, lại một đạo kình phong từ bên kia bắn tới. Bang, lúc này đây nàng miễn cưỡng tránh thoát, tuy nhiên dưới trận công kích dày đặc như mưa rơi, tiểu người giấy lại bị giết một cách tàn nhẫn.Lạc Thanh Từ phun ra ngụm máu, đầu có chút choáng váng. Nhưng nàng vẫn không nhụt chí, phảng phất tìm ra chuyện đáng giá để làm, lại dùng linh lực cắt ra người giấy nhỏ.Sau rất nhiều lần nếm thử chạy về phía Nguyễn Ly và bị Kim Long không chút lưu tình giết hại, Lạc Thanh Từ không hề hình tượng mà ngồi liệt xuống đất, dựa vào vách đá nghỉ ngơi. Thần thức chịu không nổi loại này tiêu hao tra tấn, vị rồng vàng trong kia thật sự đủ tàn nhẫn. Nàng đã thử di chuyển từ mọi ngóc ngách trong thạch thất, làm đủ mọi cách xê dịch quay cuồng, lăn lộn các kiểu, kết quả không một lần nào tránh thoát. Nàng hít vào một hơi, ngồi xếp bằng ngồi xuống, nhắm mắt dưỡng thần."Rốt cuộc ngừng nghỉ? Tu Chân giới nhiều người như vậy, đây là lần đầu tiên có người đem thần thức gửi vào người giấy, dùng mọi thủ đoạn chỉ để nhìn thấy một người."Lạc Thanh Từ không trả lời nó, tuy hệ thống đang phun tào nàng, nhưng giữa những hàng chữ đều tràn ngập không vui, nó nghĩ rằng Lạc Thanh Từ đã muốn từ bỏ.Hai canh giờ trôi qua, Lạc Thanh Từ thần thanh khí sảng mở mắt, cúi đầu lại tạo ra một trương người giấy. "Ngươi còn không từ bỏ?" Hệ thống có chút vui vẻ.Lạc Thanh Từ nhàn nhạt liếc hệ thống, "Ta không phải người gặp khó khăn liền sẽ lui bước." "Ta thấy ngươi chính là bị sắc dục hôn đầu."Lạc Thanh Từ nhướng mày, "Ngươi nghĩ vậy cũng không sai, A Ly một mình tại nơi đó làm ta rất lo lắng, nếu không tận mắt nhìn thấy nàng, ta không thể yên tâm." "Tại sao ngươi không hảo hảo tu luyện đi? Các ngươi mới vào đây chưa đến mười ngày, dư lại năm tháng dài lâu, ngươi mỗi ngày chỉ muốn nhìn A Ly thôi sao?" Hệ thống chỉ hận rèn sắt không thành thép.Lạc Thanh Từ cười nhạt, "Quả thật ta muốn nhìn A Ly mỗi ngày, nhưng cũng không đến mức mê muội mất cả lý trí. Ngươi xem, ta gửi linh thức vào người giấy, thao túng nó tránh né Kim Long công kích, đó không phải một loại thí luyện hay sao? Hắn càng mạnh, ta liền càng nhanh nhẹn. A Ly đang chuyên tâm tu hành, ta cũng không muốn ở bên ngoài lãng phí thời gian. Như thế một công đôi việc chuyện tốt, ta đi nơi nào tìm?"Hệ thống nghe xong ngây ngẩn cả người, nó đích xác không nghĩ Lạc Thanh Từ lại có ý tưởng này. Xem ra nếu không xét tính tình, luận về tu luyện, nàng cùng nó cơ bản vẫn nhất trí. Việc khống chế linh lực đối người tu tiên là rất cần thiết, vô luận thiên phú như thế nào, khổ luyện ra sao, đều phải kiên định làm tốt một bước này. Một khi đạt đến cảnh giới cao, ngũ cảm thoát khỏi phàm tục cùng trói buộc, làm được thần thức ngoại phóng, liền có thể tự mình tạo ra pháp tắc. Thậm chí là có thể phóng to thu nhỏ tùy ý, ngự không phi hành, thoát khỏi thời gian không gian giam cầm.Nói thẳng ra, đó chính là tinh thần lực. Loại sức mạnh này càng cường, linh lực vận dụng liền càng thêm xuất thần nhập hóa. Lạc Thanh Từ muốn mượn cơ hội này không ngừng mài giũa, đích xác ra ngoài hệ thống đoán trước, thậm chí nó đều có chút bội phục.Hệ thống không nói thêm gì nữa, chỉ cần Lạc Thanh Từ trong lòng hiểu rõ, nó liền an tâm rồi.Sau một tháng giằng co, Lạc Thanh Từ đã có tiến bộ rõ ràng. Thời gian người giấy tồn tại càng ngày càng lâu, thậm chí đã đứng sát bên người Nguyễn Ly, chỉ là còn chưa đụng tới Rồng Con, đã bị đánh trúng.Mà mấy người Tô Ngọc cuối cùng tìm được Bạch Tĩnh, lại tiếp tục hành trình của họ. Trong lòng Tô Ngọc vẫn luôn không thoải mái, bởi vì Nguyễn Ly cùng Trì Thanh vẫn bật vô âm tín.Nghe nói sư tôn vẫn chưa xuất quan, đệ tử nội môn mấy lần truyền tin đều không có đáp lại, khiến Tô Ngọc càng thêm lo lắng. Trúc Tiên gần đây đã chấp nhận nàng rồi, tuy rằng vẫn chưa nhận chủ, nhưng nó hiếm khi cùng nàng đối nghịch.Mỗi khi nhìn đến Trúc Tiên, Tô Ngọc đều cảm thấy áy náy, sư tôn giao nó cho các nàng, với tư cách là sư tỷ nàng liền chiếm tiên cơ, lại không thể bảo vệ tốt sư muội, nàng thật không mặt mũi trở về gặp sư tôn.Cuối cùng, Tô Ngọc bất chấp sự can ngăn của Ngư Trầm, khăng khăng muốn đi tìm Nguyễn Ly. Hoa Nhứ Vãn cùng Bạch Tĩnh không muốn nàng lẻ loi một mình, một hai phải đi theo. Ngư Trầm thân là đại sư tỷ, lại là một trong ba người Kim Đan kỳ, nàng không có biện pháp mặc kệ những đệ tử khác, chỉ có thể dặn dò ba người Tô Ngọc cẩn thận, để các nàng tách ra đi tìm người.Thế nhưng, hai người khiến cho Tô Ngọc ngày đêm lo lắng không thôi, đã sớm nhão dính dính cùng một chỗ. Một người ngồi trong thạch thất tiếp nhận truyền thừa, một người lại không ngừng lăn lộn tiến vào thạch thất để dán lấy người kia.Lạc Thanh Từ làm người giấy trốn trong góc khuất, liền không còn động tĩnh.Sau khi nàng tổng hợp các lộ tuyến mình đã trải qua, đại khái biết nơi nào là vùng cấm, và chỗ nàng đang trốn vẫn khá an toàn. Vì thế người giấy đứng tại chỗ, lắc lắc cử động tay chân, thậm chí làm cái lộn mèo để giãn ra gân cốt.Chuẩn bị xong xuôi, nàng sải bước nhanh chóng dọc theo chân tường bên trái chạy về phía trước, 9 mét, 10 mét, chỗ này sẽ có một lần công kích, nàng phanh gấp lại, nghiêng người quay cuồng, linh hoạt tránh né.Tiến đến giữa thạch thất, kiếm khí bắn ra như bóng với hình, người giấy nghiêng người lộn mèo, ngựa không dừng vó mà lao tới. Một, hai, ba! Dừng ba lần, sẽ có hai giây để thở, người giấy lần nữa mở rộng hai cánh tay, cao hứng phấn chấn chạy về phía Nguyễn Ly, dáng vẻ tràn đầy hân hoan.Hai giây và một giây, lại lần nữa lộn nhào, nương kình khí bay lên, khi Kim Long linh lực ở giữa không trúng phóng tới, nàng một cái vuông góc nặng nề hạ xuống, tránh né bốn lần, tạm dừng hai giây, lại lần nữa mừng rỡ chạy.Cảnh tượng thật kinh tâm động phách, mỗi lần người giấy sắp giẫm phải vết xe đổ của bản sao đã hóa thành tro bụi trước đó, nàng lại không một chút hoảng sợ, ngược lại còn tràn đầy khí thế.Mắt thấy Nguyễn Ly càng ngày càng gần, người giấy bước chân càng ngày càng gấp, rốt cuộc nàng một đường vọt tới bên người Nguyễn Ly, một cái bay vọt hướng vào trong ngực nàng ấy.Lạc Thanh Từ đã sớm phát hiện, kiếm khí sẽ tự động tránh Nguyễn Ly, chỉ cần tới được trên người nàng ấy, nàng sẽ an toàn.Kim Long khá buồn bực, lúc này đây bốn đạo kiếm khí đều bắn ra, chính là muốn ở giữa không trung đánh nát người giấy. Lạc Thanh Từ chau mày, thần thức thậm chí không bị tường đá ngăn trở, trực tiếp thấy được tình huống người giấy. Nàng dùng một tia linh lực xuyên qua không gian, thần thức càng ngày càng cường, nhanh chóng gấp lại người giấy, sau đó lấy một góc độ quỷ dị mà hạ xuống, lập tức rơi ở trên đùi Nguyễn Ly.Lạc Thanh Từ lần này dùng sức quá nhiều, sắc mặt tái nhợt, cái trán toát ra một tầng mồ hôi lạnh, nàng thở gấp một trận, có chút suy yếu nói: "Ta đã tận mắt nhìn thấy A Ly rồi."Không phải mượn dùng người giấy, mà là thần thức của nàng đã hoàn toàn xuyên qua, trực tiếp nhìn thấy dáng vẻ sống động của Nguyễn Ly. "Ngươi dùng thần thức điều khiển người giấy, còn đem linh lực phá không mà vào?" Hệ thống kinh ngạc nói, ngữ khí tràn đầy không thể tưởng tượng.Lạc Thanh Từ sắc mặt vui vẻ: "Đúng vậy, ta đã làm được." Vừa nói xong, nàng liền cảm thấy đầu đau muốn nứt ra, vẫy vẫy tay, "Không ổn, ta mệt mỏi quá, phải nghỉ ngơi một chút."Nàng hiện tại đầu đau dục nứt, thức hải sông cuộn biển gầm, có chút chịu không nổi. Tuy nói người giấy trăm cay ngàn đắng sờ đến trên người Nguyễn Ly, nhưng nàng cũng vô lực quản, tùy ý để mạt thần thức kia tự do hoạt động, chính mình liền đi nghỉ ngơi.Lạc Thanh Từ cả người mệt rã rời, thực mau liền không còn động tĩnh, lông mày vẫn luôn nhíu chặt.Bởi vì tinh thần của Lạc Thanh Từ không tốt, người giấy cũng giống như uống rượu say, giãy giụa mở ra thân thể bị gấp lại, loạng choạng lắc lư trên người Nguyễn Ly, cuối cùng đơn giản nằm ngửa xuống, tay nhỏ nỗ lực đem eo duỗi thẳng. Chờ nàng lăn lộn nửa ngày, vừa ngưỡng đầu liền nhìn thấy chiếc cằm tinh xảo, rất là quyến rũ, làm nàng nhịn không được cọ cọ đến, muốn dán càng gần.Nguyễn Ly cái cằm nhỏ nhắn lại mượt mà, từ góc độ này nhìn lên thật là xinh đẹp. Cổ thon dài, vành tai tinh tế đáng yêu, tóc dài đen mượt nhu thuận óng ả, tựa như tiểu tiên nữ. Chính là môi có chút tái nhợt, không còn hồng nhuận như dĩ vãng.Nghĩ vậy, người giấy nhanh như chớp bò lên, vị trí này không thể nhìn rõ mặt Nguyễn Ly, cho nên người giấy sử dụng cả tay chân bám lấy vạt áo trèo lên, đáng tiếc thân thể mất kiểm soát, trèo mấy lần đều thất bại.Người giấy quơ quơ đầu, chỉ có thể từ bỏ, khắp nơi tìm kiếm chỗ nghỉ ngơi, nàng phát hiện tay của Nguyễn Ly đang đặt trên đùi, vì vậy liền nằm trong lòng bàn tay giao điệp của nàng ấy.Sau đó, nàng gác chân lên ngón tay của Nguyễn Ly, còn ôm vài sợi tóc đùa nghịch, liền như vậy nhìn chằm chằm nàng ấy, không biết nàng ấy hiện tại thế nào rồi.Lạc Thanh Từ ngủ một giấc thật dài, chờ nàng lần nữa tỉnh lại, liền xoa xoa đầu cẩn thận cảm thụ một chút, nàng phát hiện ngũ cảm càng ngày càng thông suốt, thậm chí khi nàng nghĩ đến Nguyễn Ly, thần thức không tự giác liền xuyên qua cửa đá, đem bày trí bên trong nhìn đến rõ ràng.Chỉ là nàng không dám quá mức làm càn, một khi kích hoạt cơ quan bên trong, khả năng sẽ liên lụy Nguyễn Ly. Truyền thừa của Long tộc không cho phép người ngoài nhìn trộm, một người giấy có linh thức vẫn khác biệt với bản nhân bên ngoài. Nàng liền thử kết nối với người giấy, rốt cuộc thấy được Nguyễn Ly. Nhưng góc độ này sao lại vi diệu như vậy? Nàng mau chóng nhìn xem bản thân mình, tức khắc cảm thấy có chút mặt nhiệt. Thật không tiền đồ, nàng vậy mà nằm thoải mái trong tay nàng ấy, còn gác chân lên ngón tay người ta, ôm lấy một lọn tóc chơi đùa, giống như si hán nhìn chằm chằm chiếc cằm tinh xảo kia.Người giấy lập tức ngồi dậy, thực mau di chuyển đến đầu vai của Nguyễn Ly. Nàng phát hiện Nguyễn Ly biểu tình rất khó chịu, môi không hề huyết sắc, vẻ mặt căng thẳng, trên cái trán đều là mồ hôi lạnh.Lạc Thanh Từ có chút sốt ruột, nàng nhấp môi nghĩ nghĩ, vẫn không dám tiến vào thức hải nhìn trộm Nguyễn Ly đang làm gì.Nàng tới tới lui lui trên vai Nguyễn Ly, trong lòng thực nôn nóng, sau đó dán cái trán của nàng ấy, yên lặng không tiếng động nói: "A Ly, chớ sợ, nhất định phải cố lên."Trong mộng trận, Nguyễn Ly cả người như muốn nhũn ra, nàng đã bị đánh ngã rất nhiều lần, nằm ở trên mặt đất không ngừng thở dốc.Nàng vừa tiến vào đã bị một cổ linh lực kéo đi, một luồng ánh sáng vàng rót vào thể nội của nàng, căng đến nàng khắp người đều phải tạc nứt. Làn sóng truyền thừa đầu tiên tới bá đạo mà mãnh liệt, không hề cho nàng thời gian chuẩn bị, suýt nữa làm nàng cắn nát môi.Chờ nàng thanh tỉnh mới phát hiện đau đớn trên người đã giảm bớt, nàng cũng hóa nhân hình.Nàng dập đầu trước bích họa, tiếp thu truyền thừa, dựa theo chỉ dẫn tiến vào minh tưởng, ý thức liền bị kéo vào mộng trận.Hàng hà sa số chữ vàng trước mắt không ngừng xoay quanh, nàng tập trung nhìn vào, mới phát hiện kia thế nhưng là công pháp Long tộc thất truyền ngàn năm mà phụ vương nàng từng kể qua, Cửu Long Quyết.Long tộc huyết mạch đặc thù, vừa sinh ra đã Trúc Cơ, thậm chí có thể lập tức hóa hình người. Tuy nhiên Thiên Đạo rất công bằng, Long tộc dù lợi hại, nhưng vẫn có nhược điểm trí mạng, đó chính là bị khắc bởi Hàng Long Thần Mộc.Bởi vì Long tộc tu hành khác với Tiên môn, sở hữu linh lực đều tập trung ở Long Châu, vô luận vận chuyển thế nào đều phải đi qua nghịch lân, mà Hàng Long Thần Mộc vừa vào thân rồng liền sẽ cắt đứt kinh mạch từ long châu đến nghịch lân, khiến cho linh lực trong người bị tắt nghẽn, nếu ngươi cưỡng ép mở nó ra, kinh mạch sẽ bị hủy.Điều này cũng đồng nghĩa với việc Long tộc sẽ bại trận, rõ ràng tu hành chiếm ưu thế nhưng suýt nữa bị Tiên môn diệt tộc.Nếu có thể tu luyện Cửu Long Quyết đến tầng thứ chín, liền có thể nghịch chuyển kinh mạch toàn thân, tránh cho Hàng Long Thần Mộc thương tổn. Nhưng tầng thứ chín, ngoại trừ một vài vị đại năng cảnh giới Đại Thừa trong Long tộc vốn đã tọa hóa, như vị Kim Long nơi này, ngàn năm qua cũng chưa từng có ai tu luyện thành công.Nguyễn Ly vừa vui sướng lại cảm thấy có chút châm chọc.Dựa theo truyền thừa chỉ thị, nàng cần thiết luyện đến tầng thứ ba, nàng mới có thể đi ra ngoài.Kim Long không chút nào lưu tình, thường xuyên ở trong mộng trận đối nàng ra tay tàn nhẫn, nàng ở bên trong không chỗ có thể trốn, chỉ có thể dốc hết sức chiến đấu, từng giây trôi qua đều khổ không gì tả nổi.Tổn thương về mặt tinh thần, ở một mức độ nào đó còn vượt xa nỗi đau về thể xác.Thực mau nàng liền không còn biết ngày đêm, càng không có cảm giác về thời gian. Thân ở mộng trận nàng đã sớm bị ngăn cách với thế giới bên ngoài, vô pháp mở miệng cùng Trì Thanh nói chuyện, nàng một người chìm trong tu luyện, gần như đã hỏng mất.Nàng tựa như một tù nhân, mơ màng hồ đồ, thân thể từng li từng tí bị nghiền áp, đau đớn khó nhịn. Cho dù trong ký ức nàng đã trải qua chuyện này một lần, nhưng khi trực tiếp đối mặt, nàng mới phát hiện như cũ khó có thể chịu đựng.Hồng Ảnh nói, đời trước nàng cũng không thành công, chỉ mới học được tâm pháp tầng thứ ba liền dừng lại. Dù biết như vậy, nhưng đời này nàng không muốn từ bỏ.Mỗi một lần thở dốc đều đau đớn xé tim gan, Nguyễn Ly cong người chịu đựng, hoàn toàn không có biện pháp suy nghĩ chuyện khác. "A Ly.""A Ly."Đột nhiên, giọng nói quen thuộc xuyên qua tầng tầng mộng trận, giống như chạm tới linh hồn nàng, làm nàng mở to hai mắt, ủy khuất nói: "Trì...... Trì Thanh...... Đau, ta đau quá.""A Ly, đừng sợ, nàng nhất định phải cố lên."---------------------------------*Tác giả có lời muốn nói:Người giấy tỏ vẻ, ngã xuống một cái ta, ngàn ngàn vạn vạn cái ta đứng lên!Lạc Thanh Từ: trời cũng không ngăn được ta gặp vợ taKim Long: tổn thọ, nơi truyền thừa uy nghiêm, không cho phép tú ân ái!Người giấy: *làm mặt quỷ* cái đồ không có nổi một người vợKim Long: .......
Tuy người giấy đã bị Kim Long tiêu hủy, nhưng Lạc Thanh Từ vẫn không bỏ cuộc, nàng giống một tiểu hài tử đang vùng vẫy, lại làm thêm một cái khác. Cùng một cách thức, người giấy lẻn qua cửa đá tiến vào bên trong.Có vết xe đổ, tiểu người giấy lần này rất ngoan, cũng không dám tùy tiện nhảy nhót, nàng dán thạch bích nhìn bóng dáng Nguyễn Ly. Rồng Con đã hóa thành hình người, vậy hẳn là đang trong quá trình tiếp nhận truyền thừa, cũng không biết mất bao lâu, hơn nữa A Ly giống như không cảm giác được xung quanh.Vì thế tiểu người giấy lén lút ngó nghiêng, chậm rãi nhón chân dán vách tường, cẩn thận từng li từng tí tiến về phía trước. Nàng tính toán khoảng cách, chuẩn bị từ bên phải vòng đi qua, góc độ kia hẳn là có thể nhìn đến gương mặt A Ly.Nhưng nàng di chuyển thế này không khỏi quá chậm, thân thể của nàng nhỏ bé, bước chân cũng nhỏ. Vì thế nàng đơn giản cong eo, đong đưa cánh tay, từng bước cọ xát về phía trước. Đáng tiếc nàng còn chưa đi đến bên sườn của Nguyễn Ly, đã bị Kim Long phát hiện.Khi cảm giác nguy hiểm đó lại một lần tỏa định nàng, tiểu người giấy lập tức đứng thẳng dậy và bỏ chạy. Xoẹt một tiếng, linh lực bắn ra, tiểu người giấy có phòng bị mà một cái quay cuồng, vững vàng tiếp đất ẩn nấp. Tư thế soái khí lưu loát.Còn không chờ nàng đắc ý, lại một đạo kình phong từ bên kia bắn tới. Bang, lúc này đây nàng miễn cưỡng tránh thoát, tuy nhiên dưới trận công kích dày đặc như mưa rơi, tiểu người giấy lại bị giết một cách tàn nhẫn.Lạc Thanh Từ phun ra ngụm máu, đầu có chút choáng váng. Nhưng nàng vẫn không nhụt chí, phảng phất tìm ra chuyện đáng giá để làm, lại dùng linh lực cắt ra người giấy nhỏ.Sau rất nhiều lần nếm thử chạy về phía Nguyễn Ly và bị Kim Long không chút lưu tình giết hại, Lạc Thanh Từ không hề hình tượng mà ngồi liệt xuống đất, dựa vào vách đá nghỉ ngơi. Thần thức chịu không nổi loại này tiêu hao tra tấn, vị rồng vàng trong kia thật sự đủ tàn nhẫn. Nàng đã thử di chuyển từ mọi ngóc ngách trong thạch thất, làm đủ mọi cách xê dịch quay cuồng, lăn lộn các kiểu, kết quả không một lần nào tránh thoát. Nàng hít vào một hơi, ngồi xếp bằng ngồi xuống, nhắm mắt dưỡng thần."Rốt cuộc ngừng nghỉ? Tu Chân giới nhiều người như vậy, đây là lần đầu tiên có người đem thần thức gửi vào người giấy, dùng mọi thủ đoạn chỉ để nhìn thấy một người."Lạc Thanh Từ không trả lời nó, tuy hệ thống đang phun tào nàng, nhưng giữa những hàng chữ đều tràn ngập không vui, nó nghĩ rằng Lạc Thanh Từ đã muốn từ bỏ.Hai canh giờ trôi qua, Lạc Thanh Từ thần thanh khí sảng mở mắt, cúi đầu lại tạo ra một trương người giấy. "Ngươi còn không từ bỏ?" Hệ thống có chút vui vẻ.Lạc Thanh Từ nhàn nhạt liếc hệ thống, "Ta không phải người gặp khó khăn liền sẽ lui bước." "Ta thấy ngươi chính là bị sắc dục hôn đầu."Lạc Thanh Từ nhướng mày, "Ngươi nghĩ vậy cũng không sai, A Ly một mình tại nơi đó làm ta rất lo lắng, nếu không tận mắt nhìn thấy nàng, ta không thể yên tâm." "Tại sao ngươi không hảo hảo tu luyện đi? Các ngươi mới vào đây chưa đến mười ngày, dư lại năm tháng dài lâu, ngươi mỗi ngày chỉ muốn nhìn A Ly thôi sao?" Hệ thống chỉ hận rèn sắt không thành thép.Lạc Thanh Từ cười nhạt, "Quả thật ta muốn nhìn A Ly mỗi ngày, nhưng cũng không đến mức mê muội mất cả lý trí. Ngươi xem, ta gửi linh thức vào người giấy, thao túng nó tránh né Kim Long công kích, đó không phải một loại thí luyện hay sao? Hắn càng mạnh, ta liền càng nhanh nhẹn. A Ly đang chuyên tâm tu hành, ta cũng không muốn ở bên ngoài lãng phí thời gian. Như thế một công đôi việc chuyện tốt, ta đi nơi nào tìm?"Hệ thống nghe xong ngây ngẩn cả người, nó đích xác không nghĩ Lạc Thanh Từ lại có ý tưởng này. Xem ra nếu không xét tính tình, luận về tu luyện, nàng cùng nó cơ bản vẫn nhất trí. Việc khống chế linh lực đối người tu tiên là rất cần thiết, vô luận thiên phú như thế nào, khổ luyện ra sao, đều phải kiên định làm tốt một bước này. Một khi đạt đến cảnh giới cao, ngũ cảm thoát khỏi phàm tục cùng trói buộc, làm được thần thức ngoại phóng, liền có thể tự mình tạo ra pháp tắc. Thậm chí là có thể phóng to thu nhỏ tùy ý, ngự không phi hành, thoát khỏi thời gian không gian giam cầm.Nói thẳng ra, đó chính là tinh thần lực. Loại sức mạnh này càng cường, linh lực vận dụng liền càng thêm xuất thần nhập hóa. Lạc Thanh Từ muốn mượn cơ hội này không ngừng mài giũa, đích xác ra ngoài hệ thống đoán trước, thậm chí nó đều có chút bội phục.Hệ thống không nói thêm gì nữa, chỉ cần Lạc Thanh Từ trong lòng hiểu rõ, nó liền an tâm rồi.Sau một tháng giằng co, Lạc Thanh Từ đã có tiến bộ rõ ràng. Thời gian người giấy tồn tại càng ngày càng lâu, thậm chí đã đứng sát bên người Nguyễn Ly, chỉ là còn chưa đụng tới Rồng Con, đã bị đánh trúng.Mà mấy người Tô Ngọc cuối cùng tìm được Bạch Tĩnh, lại tiếp tục hành trình của họ. Trong lòng Tô Ngọc vẫn luôn không thoải mái, bởi vì Nguyễn Ly cùng Trì Thanh vẫn bật vô âm tín.Nghe nói sư tôn vẫn chưa xuất quan, đệ tử nội môn mấy lần truyền tin đều không có đáp lại, khiến Tô Ngọc càng thêm lo lắng. Trúc Tiên gần đây đã chấp nhận nàng rồi, tuy rằng vẫn chưa nhận chủ, nhưng nó hiếm khi cùng nàng đối nghịch.Mỗi khi nhìn đến Trúc Tiên, Tô Ngọc đều cảm thấy áy náy, sư tôn giao nó cho các nàng, với tư cách là sư tỷ nàng liền chiếm tiên cơ, lại không thể bảo vệ tốt sư muội, nàng thật không mặt mũi trở về gặp sư tôn.Cuối cùng, Tô Ngọc bất chấp sự can ngăn của Ngư Trầm, khăng khăng muốn đi tìm Nguyễn Ly. Hoa Nhứ Vãn cùng Bạch Tĩnh không muốn nàng lẻ loi một mình, một hai phải đi theo. Ngư Trầm thân là đại sư tỷ, lại là một trong ba người Kim Đan kỳ, nàng không có biện pháp mặc kệ những đệ tử khác, chỉ có thể dặn dò ba người Tô Ngọc cẩn thận, để các nàng tách ra đi tìm người.Thế nhưng, hai người khiến cho Tô Ngọc ngày đêm lo lắng không thôi, đã sớm nhão dính dính cùng một chỗ. Một người ngồi trong thạch thất tiếp nhận truyền thừa, một người lại không ngừng lăn lộn tiến vào thạch thất để dán lấy người kia.Lạc Thanh Từ làm người giấy trốn trong góc khuất, liền không còn động tĩnh.Sau khi nàng tổng hợp các lộ tuyến mình đã trải qua, đại khái biết nơi nào là vùng cấm, và chỗ nàng đang trốn vẫn khá an toàn. Vì thế người giấy đứng tại chỗ, lắc lắc cử động tay chân, thậm chí làm cái lộn mèo để giãn ra gân cốt.Chuẩn bị xong xuôi, nàng sải bước nhanh chóng dọc theo chân tường bên trái chạy về phía trước, 9 mét, 10 mét, chỗ này sẽ có một lần công kích, nàng phanh gấp lại, nghiêng người quay cuồng, linh hoạt tránh né.Tiến đến giữa thạch thất, kiếm khí bắn ra như bóng với hình, người giấy nghiêng người lộn mèo, ngựa không dừng vó mà lao tới. Một, hai, ba! Dừng ba lần, sẽ có hai giây để thở, người giấy lần nữa mở rộng hai cánh tay, cao hứng phấn chấn chạy về phía Nguyễn Ly, dáng vẻ tràn đầy hân hoan.Hai giây và một giây, lại lần nữa lộn nhào, nương kình khí bay lên, khi Kim Long linh lực ở giữa không trúng phóng tới, nàng một cái vuông góc nặng nề hạ xuống, tránh né bốn lần, tạm dừng hai giây, lại lần nữa mừng rỡ chạy.Cảnh tượng thật kinh tâm động phách, mỗi lần người giấy sắp giẫm phải vết xe đổ của bản sao đã hóa thành tro bụi trước đó, nàng lại không một chút hoảng sợ, ngược lại còn tràn đầy khí thế.Mắt thấy Nguyễn Ly càng ngày càng gần, người giấy bước chân càng ngày càng gấp, rốt cuộc nàng một đường vọt tới bên người Nguyễn Ly, một cái bay vọt hướng vào trong ngực nàng ấy.Lạc Thanh Từ đã sớm phát hiện, kiếm khí sẽ tự động tránh Nguyễn Ly, chỉ cần tới được trên người nàng ấy, nàng sẽ an toàn.Kim Long khá buồn bực, lúc này đây bốn đạo kiếm khí đều bắn ra, chính là muốn ở giữa không trung đánh nát người giấy. Lạc Thanh Từ chau mày, thần thức thậm chí không bị tường đá ngăn trở, trực tiếp thấy được tình huống người giấy. Nàng dùng một tia linh lực xuyên qua không gian, thần thức càng ngày càng cường, nhanh chóng gấp lại người giấy, sau đó lấy một góc độ quỷ dị mà hạ xuống, lập tức rơi ở trên đùi Nguyễn Ly.Lạc Thanh Từ lần này dùng sức quá nhiều, sắc mặt tái nhợt, cái trán toát ra một tầng mồ hôi lạnh, nàng thở gấp một trận, có chút suy yếu nói: "Ta đã tận mắt nhìn thấy A Ly rồi."Không phải mượn dùng người giấy, mà là thần thức của nàng đã hoàn toàn xuyên qua, trực tiếp nhìn thấy dáng vẻ sống động của Nguyễn Ly. "Ngươi dùng thần thức điều khiển người giấy, còn đem linh lực phá không mà vào?" Hệ thống kinh ngạc nói, ngữ khí tràn đầy không thể tưởng tượng.Lạc Thanh Từ sắc mặt vui vẻ: "Đúng vậy, ta đã làm được." Vừa nói xong, nàng liền cảm thấy đầu đau muốn nứt ra, vẫy vẫy tay, "Không ổn, ta mệt mỏi quá, phải nghỉ ngơi một chút."Nàng hiện tại đầu đau dục nứt, thức hải sông cuộn biển gầm, có chút chịu không nổi. Tuy nói người giấy trăm cay ngàn đắng sờ đến trên người Nguyễn Ly, nhưng nàng cũng vô lực quản, tùy ý để mạt thần thức kia tự do hoạt động, chính mình liền đi nghỉ ngơi.Lạc Thanh Từ cả người mệt rã rời, thực mau liền không còn động tĩnh, lông mày vẫn luôn nhíu chặt.Bởi vì tinh thần của Lạc Thanh Từ không tốt, người giấy cũng giống như uống rượu say, giãy giụa mở ra thân thể bị gấp lại, loạng choạng lắc lư trên người Nguyễn Ly, cuối cùng đơn giản nằm ngửa xuống, tay nhỏ nỗ lực đem eo duỗi thẳng. Chờ nàng lăn lộn nửa ngày, vừa ngưỡng đầu liền nhìn thấy chiếc cằm tinh xảo, rất là quyến rũ, làm nàng nhịn không được cọ cọ đến, muốn dán càng gần.Nguyễn Ly cái cằm nhỏ nhắn lại mượt mà, từ góc độ này nhìn lên thật là xinh đẹp. Cổ thon dài, vành tai tinh tế đáng yêu, tóc dài đen mượt nhu thuận óng ả, tựa như tiểu tiên nữ. Chính là môi có chút tái nhợt, không còn hồng nhuận như dĩ vãng.Nghĩ vậy, người giấy nhanh như chớp bò lên, vị trí này không thể nhìn rõ mặt Nguyễn Ly, cho nên người giấy sử dụng cả tay chân bám lấy vạt áo trèo lên, đáng tiếc thân thể mất kiểm soát, trèo mấy lần đều thất bại.Người giấy quơ quơ đầu, chỉ có thể từ bỏ, khắp nơi tìm kiếm chỗ nghỉ ngơi, nàng phát hiện tay của Nguyễn Ly đang đặt trên đùi, vì vậy liền nằm trong lòng bàn tay giao điệp của nàng ấy.Sau đó, nàng gác chân lên ngón tay của Nguyễn Ly, còn ôm vài sợi tóc đùa nghịch, liền như vậy nhìn chằm chằm nàng ấy, không biết nàng ấy hiện tại thế nào rồi.Lạc Thanh Từ ngủ một giấc thật dài, chờ nàng lần nữa tỉnh lại, liền xoa xoa đầu cẩn thận cảm thụ một chút, nàng phát hiện ngũ cảm càng ngày càng thông suốt, thậm chí khi nàng nghĩ đến Nguyễn Ly, thần thức không tự giác liền xuyên qua cửa đá, đem bày trí bên trong nhìn đến rõ ràng.Chỉ là nàng không dám quá mức làm càn, một khi kích hoạt cơ quan bên trong, khả năng sẽ liên lụy Nguyễn Ly. Truyền thừa của Long tộc không cho phép người ngoài nhìn trộm, một người giấy có linh thức vẫn khác biệt với bản nhân bên ngoài. Nàng liền thử kết nối với người giấy, rốt cuộc thấy được Nguyễn Ly. Nhưng góc độ này sao lại vi diệu như vậy? Nàng mau chóng nhìn xem bản thân mình, tức khắc cảm thấy có chút mặt nhiệt. Thật không tiền đồ, nàng vậy mà nằm thoải mái trong tay nàng ấy, còn gác chân lên ngón tay người ta, ôm lấy một lọn tóc chơi đùa, giống như si hán nhìn chằm chằm chiếc cằm tinh xảo kia.Người giấy lập tức ngồi dậy, thực mau di chuyển đến đầu vai của Nguyễn Ly. Nàng phát hiện Nguyễn Ly biểu tình rất khó chịu, môi không hề huyết sắc, vẻ mặt căng thẳng, trên cái trán đều là mồ hôi lạnh.Lạc Thanh Từ có chút sốt ruột, nàng nhấp môi nghĩ nghĩ, vẫn không dám tiến vào thức hải nhìn trộm Nguyễn Ly đang làm gì.Nàng tới tới lui lui trên vai Nguyễn Ly, trong lòng thực nôn nóng, sau đó dán cái trán của nàng ấy, yên lặng không tiếng động nói: "A Ly, chớ sợ, nhất định phải cố lên."Trong mộng trận, Nguyễn Ly cả người như muốn nhũn ra, nàng đã bị đánh ngã rất nhiều lần, nằm ở trên mặt đất không ngừng thở dốc.Nàng vừa tiến vào đã bị một cổ linh lực kéo đi, một luồng ánh sáng vàng rót vào thể nội của nàng, căng đến nàng khắp người đều phải tạc nứt. Làn sóng truyền thừa đầu tiên tới bá đạo mà mãnh liệt, không hề cho nàng thời gian chuẩn bị, suýt nữa làm nàng cắn nát môi.Chờ nàng thanh tỉnh mới phát hiện đau đớn trên người đã giảm bớt, nàng cũng hóa nhân hình.Nàng dập đầu trước bích họa, tiếp thu truyền thừa, dựa theo chỉ dẫn tiến vào minh tưởng, ý thức liền bị kéo vào mộng trận.Hàng hà sa số chữ vàng trước mắt không ngừng xoay quanh, nàng tập trung nhìn vào, mới phát hiện kia thế nhưng là công pháp Long tộc thất truyền ngàn năm mà phụ vương nàng từng kể qua, Cửu Long Quyết.Long tộc huyết mạch đặc thù, vừa sinh ra đã Trúc Cơ, thậm chí có thể lập tức hóa hình người. Tuy nhiên Thiên Đạo rất công bằng, Long tộc dù lợi hại, nhưng vẫn có nhược điểm trí mạng, đó chính là bị khắc bởi Hàng Long Thần Mộc.Bởi vì Long tộc tu hành khác với Tiên môn, sở hữu linh lực đều tập trung ở Long Châu, vô luận vận chuyển thế nào đều phải đi qua nghịch lân, mà Hàng Long Thần Mộc vừa vào thân rồng liền sẽ cắt đứt kinh mạch từ long châu đến nghịch lân, khiến cho linh lực trong người bị tắt nghẽn, nếu ngươi cưỡng ép mở nó ra, kinh mạch sẽ bị hủy.Điều này cũng đồng nghĩa với việc Long tộc sẽ bại trận, rõ ràng tu hành chiếm ưu thế nhưng suýt nữa bị Tiên môn diệt tộc.Nếu có thể tu luyện Cửu Long Quyết đến tầng thứ chín, liền có thể nghịch chuyển kinh mạch toàn thân, tránh cho Hàng Long Thần Mộc thương tổn. Nhưng tầng thứ chín, ngoại trừ một vài vị đại năng cảnh giới Đại Thừa trong Long tộc vốn đã tọa hóa, như vị Kim Long nơi này, ngàn năm qua cũng chưa từng có ai tu luyện thành công.Nguyễn Ly vừa vui sướng lại cảm thấy có chút châm chọc.Dựa theo truyền thừa chỉ thị, nàng cần thiết luyện đến tầng thứ ba, nàng mới có thể đi ra ngoài.Kim Long không chút nào lưu tình, thường xuyên ở trong mộng trận đối nàng ra tay tàn nhẫn, nàng ở bên trong không chỗ có thể trốn, chỉ có thể dốc hết sức chiến đấu, từng giây trôi qua đều khổ không gì tả nổi.Tổn thương về mặt tinh thần, ở một mức độ nào đó còn vượt xa nỗi đau về thể xác.Thực mau nàng liền không còn biết ngày đêm, càng không có cảm giác về thời gian. Thân ở mộng trận nàng đã sớm bị ngăn cách với thế giới bên ngoài, vô pháp mở miệng cùng Trì Thanh nói chuyện, nàng một người chìm trong tu luyện, gần như đã hỏng mất.Nàng tựa như một tù nhân, mơ màng hồ đồ, thân thể từng li từng tí bị nghiền áp, đau đớn khó nhịn. Cho dù trong ký ức nàng đã trải qua chuyện này một lần, nhưng khi trực tiếp đối mặt, nàng mới phát hiện như cũ khó có thể chịu đựng.Hồng Ảnh nói, đời trước nàng cũng không thành công, chỉ mới học được tâm pháp tầng thứ ba liền dừng lại. Dù biết như vậy, nhưng đời này nàng không muốn từ bỏ.Mỗi một lần thở dốc đều đau đớn xé tim gan, Nguyễn Ly cong người chịu đựng, hoàn toàn không có biện pháp suy nghĩ chuyện khác. "A Ly.""A Ly."Đột nhiên, giọng nói quen thuộc xuyên qua tầng tầng mộng trận, giống như chạm tới linh hồn nàng, làm nàng mở to hai mắt, ủy khuất nói: "Trì...... Trì Thanh...... Đau, ta đau quá.""A Ly, đừng sợ, nàng nhất định phải cố lên."---------------------------------*Tác giả có lời muốn nói:Người giấy tỏ vẻ, ngã xuống một cái ta, ngàn ngàn vạn vạn cái ta đứng lên!Lạc Thanh Từ: trời cũng không ngăn được ta gặp vợ taKim Long: tổn thọ, nơi truyền thừa uy nghiêm, không cho phép tú ân ái!Người giấy: *làm mặt quỷ* cái đồ không có nổi một người vợKim Long: .......
loading...
Danh sách chương:
- Giới thiệu
- ☆Chương 1
- ☆Chương 2
- ☆Chương 3
- ☆Chương 4
- ☆Chương 5
- ☆Chương 6
- ☆Chương 7: Tiểu Điện Hạ của Long tộc
- ☆Chương 8: Thật là cảnh giới Phân Thần sao?
- ☆Chương 9: Trước nuôi lớn, sau ăn thịt
- ☆Chương 10: Trước ngày ly biệt
- ☆Chương 11: Nàng muốn bỏ lại ta sao?
- ☆Chương 12: Lại gặp cường địch
- ☆Chương 13: Mười sáu năm sau
- ☆Chương 14: Lạc sư tôn danh tiếng bay xa
- ☆Chương 15: Nàng ấy là người đầu tiên
- ☆Chương 16: Không thể ngồi yên
- ☆Chương 17: Nàng là đồ đệ của ta
- ✩Chương 18: Ngã vào vòng tay sư tôn
- ☆Chương 19: Ra mắt sư tôn
- ☆Chương 20: Điện hạ Long tộc nhưng lại sợ tối sợ quỷ?
- ☆Chương 21: Sư tôn quá mức cổ quái
- ☆Chương 22: Thay đồ nhi lấy lại công đạo
- ☆Chương 23: Không thể khoan dung
- ☆Chương 24: Ai mới là Trì Thanh?
- ☆Chương 25: Độ hảo cảm -9999
- ☆Chương 26: Vụng trộm lấy hương ngọc
- ☆Chương 27: Độ hảo cảm -99
- ☆Chương 28: Sư tôn khóc không ra nước mắt
- ☆Chương 29: Lạc Thanh Từ hắc hóa?
- ☆Chương 30: Trì Thanh, ta lạnh quá
- ☆Chương 31: Lấy thân báo đáp?
- ☆Chương 32: Sư tôn cố tình câu dẫn ta sao?
- ☆Chương 33: Ngươi rất thích nàng sao?
- ☆Chương 34: Sư tôn hôm nay ngã ngựa (1)
- ☆Chương 35: Sư tôn hôm nay ngã ngựa (2)
- ☆Chương 36: Yêu từ cái nhìn đầu tiên?
- ☆Chương 37: Không còn thể thống
- ☆Chương 38: Trong lòng không nam nhân, rút kiếm tự nhiên thần
- ☆Chương 39: Trở lại nơi ly biệt ngày xưa
- ☆Chương 40: Gặp lại Trì Thanh (1)
- ☆Chương 41: Gặp lại Trì Thanh (2)
- ☆Chương 42: Vừa gặp đã thương (1)
- ☆Chương 43: Vừa gặp đã thương (2)
- ☆Chương 44: Mắt Quỷ
- ☆Chương 45: Thổ lộ tiếng lòng (1)
- ☆Chương 46: Thổ lộ tiếng lòng (2)
- ☆Chương 47: Ta muốn nhìn thấy gương mặt nàng
- ☆Chương 48: Nàng đành lòng giết ta sao?
- ☆Chương 49: Lạc Thanh Từ độ hảo cảm +1
- ☆Chương 50: Tại sao lại là hắc long?
- ☆Chương 51
- ☆Chương 52
- ☆Chương 53 (+): Không còn cách trở
- ☆Chương 54: Hồng Ảnh (1)
- ☆Chương 55: Hồng Ảnh (2)
- ☆Chương 56
- ☆Chương 57
- ☆Chương 58
- ☆Chương 59
- ☆Chương 60: Nàng có nhớ ta không?
- ☆Chương 61: Mẫu thân của Nguyễn Ly
- ☆Chương 62: Mười năm Quỷ Vực (1)
- ☆Chương 63: Mười năm Quỷ Vực (2)
- ☆Chương 64: Trì Thanh, nàng đến!
- ☆Chương 65: Tên ta không phải Trì Thanh, ta là Lạc Thanh Từ
- ☆Chương 66: Nghịch lân của rồng
- ☆Chương 67: Long tộc truyền thừa (1)
- ☆Chương 68: Long tộc truyền thừa (2)
- ☆Chương 69: Sư tôn độ hảo cảm +10,+10,+10
- ☆Chương 70
- ☆Chương 71
- ☆Chương 72: Mộng trận
- ☆Chương 73: A Ly nàng sống lại?
- ☆Chương 74: Giữa yêu và hận (1)
- ☆Chương 75: Giữa yêu và hận (2)
- ☆Chương 76: Yêu một người không có gì sai
- ☆Chương 77: Tâm tư hỗn loạn
- ☆Chương 78
- ☆Chương 79: Nỗi lòng của sư tôn (1)
- ☆Chương 80: Nỗi lòng của sư tôn (2)
- ☆Chương 81: Chuyện khó đã có sư tôn lo liệu (1)
- ☆Chương 82: Chuyện khó đã có sư tôn lo liệu (2)
- ☆Chương 83: Hai trăm roi tẩy tội, để ta chịu thay đồ đệ
- ☆Chương 84: Độ tự do nhân vật tăng lên 70%
- ☆Chương 85: Ta đến, hầu hạ sư tôn thay quần áo
- ☆Chương 86: Đối với nàng, ta rất có lòng tham
- ☆Chương 87: A Ly giá trị hắc hóa bằng 0
- ☆Chương 88
- ☆Chương 89
- ☆Chương 90: Hàng long thần mộc
- ☆Chương 91: Cội rễ tình yêu
- ☆Chương 92: Sư tôn, nàng gọi ta là gì?
- ☆Chương 93: Nàng hận sư tôn, nhưng nàng cũng yêu sư tôn
- ☆Chương 94: A Ly, nàng để ta xuống đi
- ☆Chương 95: Làm càn! Quỳ xuống!
- ☆Chương 96: Lạc Thanh Từ độ hảo cảm +99, +99, +99
- ☆Chương 97: Mời sư tôn phạt ta thật nặng
- ☆Chương 98
- ☆Chương 99
- ☆Chương 100: Sư tôn, nàng chớ có làm ta sợ
- ☆Chương 101: Sư tôn, là nàng trêu chọc ta trước (+)
- ☆Chương 102: Lạc Thanh Từ, ngươi đau lòng nàng?
- ☆Chương 103: Nữ chủ, ngươi chỉ là nhiệm vụ của ta thôi
- ☆Chương 104: A Ly chúc mừng sư tôn trở lại Tiểu Thừa kỳ
- ☆Chương 105: Trì Thanh, tạm biệt
- ☆Chương 106: Đồ long chiến thần tái xuất?
- ☆Chương 107
- ☆Chương 108: A Ly, nàng chiếm tiện nghi ta?
- ☆Chương 109: Nàng đã đủ tư cách làm Điện hạ Long tộc
- ☆Chương 110: Hóa ra Tiểu Long Tử có vị ngọt
- ☆Chương 111: Ta khi sư diệt tổ, sư tôn sẽ phạt ta thế nào?
- ☆Chương 112: Sư tôn, nàng nhất định phải ép buộc ta như vậy sao?
- ☆Chương 113: A Ly, nàng lùi lại
- ☆Chương 114: Nàng mang theo sư tôn bay thẳng tận trời
- ☆Chương 115: Sư tôn, đừng gọi ta là A Ly nữa!
- ☆Chương 116: Ta không thể thay y phục cho sư tôn sao?
- ☆Chương 117: Ai cần mạng của sư tôn chứ?
- ☆Chương 118: Tô Ngọc, từ nay ngươi không còn sư muội nữa
- ☆Chương 119: Sư tôn, chiếc còi của nàng thật là xấu
- ☆Chương 120: A Từ, ta hy vọng đứa trẻ sinh ra sẽ giống ngươi
- ☆Chương 121: Tuyệt Tình Quyết thức thứ tám, xin được lãnh giáo!
- ☆Chương 122: A Ly nàng là Kim Long?
- ☆Chương 123: Sư tỷ, giao Trì Thanh cho ta đi!
- ☆Chương 124: Sư tôn, là Nguyễn Ly trách lầm người
- ☆Chương 125: Sư tôn của ta đã không còn, ta cũng nên rời đi
- ☆Chương 126+: Đúng vậy, là đồ nhi khi sư diệt tổ
- ☆Chương 127+: Ta thích nàng, đâu chỉ là một chút
- ☆Chương 128: Sư tôn, nàng buông tha cho ta đi....
- ☆Chương 129: Sư tôn, sư muội, ta rất nhớ hai người
- ☆Chương 130
- ☆Chương 131+: Không phải hôn như vậy, ta dạy nàng
- ☆Chương 132: Sư tôn, nàng làm sao thuần thục như vậy?
- ☆Chương 133: Hữu Tình Quyết chính là song kiếm hợp bích
- ☆Chương 134: Ta muốn cái gì, sư tôn đều sẽ cho ta?
- ☆Chương 135: Sư tôn, ta muốn nàng
- ☆Chương 136: Sư tôn có thể dạy ta sao?
- ☆Chương 137 (H): Độ hảo cảm +99, +99, +99, +999
- ☆Chương 138 (H): Ta muốn nàng đến phát điên
- ☆Chương 139: Mạng của ta, trả cho nàng (1)
- ☆Chương 140: Mạng của ta, trả cho nàng (2)
- ☆Chương 141: Điện hạ là ngũ trảo kim long?
- ☆Chương 142: Vẫn còn hy vọng sống
- ☆Chương 143: Muốn sư tỷ gọi nàng sư nương?
- ☆Chương 144: Sư muội thật sự quá đáng yêu
- ☆Chương 145: Người một nhà xưng hô thế nào mới tốt đây?
- ☆Chương 146 (H): Đều gỡ xuống mặt nạ, vậy Ly nhi khi nào cưới ta?
- ☆Chương 147: Lạc Thanh Từ thực sự có tư cách cuồng vọng
- ☆Chương 148: Ta không phải nhan khống, ta là sư tôn khống
- ☆Chương 149 (H): Sư tôn muốn phạt ta trên cây sao?
- ☆Chương 150: Kim Long xuất hiện, Long Vương giáng lâm
- ☆Chương 151: Thành Phù Phong gặp nạn
- ☆Chương 152: Là tiên tôn, tiên tôn của chúng ta!
- ☆Chương 153: Nếu nàng có chuyện, ta tuyệt đối không sống một mình
- ☆Chương 154: Không thể chạm vào nàng, nàng rất nguy hiểm
- ☆Chương 155: Nàng vẫn là điện hạ của các ngươi
- ☆Chương 156: Thanh Từ, nàng là sư tôn, cũng là thê tử của ta
- ☆Chương 157 (H): Vi sư lại tới dạy một lần
- ☆Chương 158 (H): Sư tôn, nàng muốn trứng rồng sao?
- ☆Chương 159: Nguyễn Ly muốn độ kiếp!
- ☆Chương 160: Thiên phạt giáng xuống
- ☆Chương 161: Nàng nể tình sư tôn, mới thả cho Tiên môn con đường sống
- ☆Chương 162: Tuân mệnh, điện hạ
- ☆Chương 163 (H): Ly nhi, vi sư ở đây
- ☆Chương 164: Sư tôn thẹn thùng sao?
- ☆Chương 165: Nàng thật sự là tiểu giấm long
- ☆Chương 166: Nàng là tử kiếp của ngươi
- ☆Chương 167: Trở về Long tộc (1)
- ☆Chương 168: Trở về Long tộc (2)
- ☆Chương 169: A Ly, ta nguyện trung với nàng
- ☆Chương 170
- ☆Chương 171
- ☆Chương 172: Thánh địa Long Linh
- ☆Chương 173: Sư đồ cùng nhau đột phá
- ☆Chương 174: Long tính vốn mạnh
- ☆Chương 175: Sinh tử khó định (1)
- ☆Chương 176: Sinh tử khó định (2)
- ☆Chương 177: Lạc Thanh Từ, ta muốn nàng đền mạng!
- ☆Chương 178: Vi sư nhất định trở về
- ☆Chương 179: Thiên nhân vĩnh cách
- ☆Chương 180: Sư tôn nàng, Trì Thanh của nàng đã không còn
- ☆Chương 181: Sư tôn trở về (1)
- ☆Chương 182: Sư tôn trở về (2)
- ☆Chương 183: Sư tôn trở về (3)
- ☆Chương 184: Nàng lại muốn khi sư diệt tổ sao?
- ☆Chương 185: Hệ thống, đã đến lúc ngươi ngã ngựa (1)
- ☆Chương 186: Hệ thống, đã đến lúc ngươi ngã ngựa (2)
- ☆Chương 187: Độ hảo cảm +9999
- ☆Chương 188: Nàng không phải thế thân
- ☆Chương 189: Sư tôn, nàng thật sự không cho người đường sống
- ☆Chương 190: Ta có thể ôm sư tôn một chút không?
- ☆Chương 191: Sư tôn từ nơi nào nghe được long tính....
- ☆Chương 192: A Ly, nàng đến khi sư diệt tổ cho ta xem?
- ☆Chương 193: Từ bây giờ, sư tôn là vương hậu của ta
- ☆Chương 194: PN (1) Vương thượng thật ra là tra long?
- ☆Chương 195: PN (2) Từ đây, không còn gì có thể chia cắt chúng ta
- ☆Chương 196: PN (3) Hệ thống x Hồng Ảnh
- ☆Chương 197: PN (4) Là Long tộc, thật khó có thể cưỡng lại mị lực của sư tôn
- ☆Chương 198: PN (5) Từ bây giờ, ta lại có sư tôn
- ☆Chương 199+ 200: [Toàn văn hoàn]