Chap 3: Bị lạc đường
...Tại bến cảng...
Các bé rồng sau vài ngày lênh đênh trên biển thì cuối cùng cũng đến được đất liền.
Thanh Yết cùng Hắc Giải đang buộc thuyền thì bốn người kia đã chạy đi chơi mất rồi.
-Hai vị công tử xin đợi một chút!
Một cậu bé ăn mặc kiểu nô bộc nhanh nhẹn chạy ra, tươi cười với họ. Hắc Giải không thích nói chuyện với người lạ nên không đáp. Thanh Yết quay lại hỏi.
-Có chuyện gì thế?
-Chủ...chủ của ta nói nếu hai vị muốn để thuyền ở đây thì phải đóng thuế!
Cậu bé ấp úng. Hắc Giải nhíu mày, đóng thuế là gì?
-Cần ngân lượng?_Thanh Yết nhanh chóng hiểu ra
-Đúng vậy!_Gật gật
Tinh!
Hắc Giải nghe thế liền đưa tay ra sau, biến ra một thỏi vàng khá lớn cho cậu bé.
-Đa tạ công tử! Đa tạ công tử!
Cậu ta nhận được tiền luôn miệng cảm ơn, sau đó rời đi. Thanh Yết phất tay áo, hướng về phía bốn bé rồng đuổi theo. Hắc Giải cũng đi cùng.
-Loài người có vẻ rất thích ngân lượng.
-Ừ.
Trên một con thuyền xa hoa sơn son thếp vàng đậu ngay gần đó, có vị nam tử hồng y trên người đeo đầy vàng bạc châu báu đứng nhìn xuống dưới. Mái tóc đã bạc trắng nhưng khuôn mặt lại trẻ trung xinh đẹp đến lạ thường. Đồng tử đỏ máu nhíu lại như đang suy nghĩ điều gì.
-Chủ...chủ tử, đây là tiền thuế của bọn họ!
Cậu bé nô bộc lúc nãy chạy lên đưa cho hắn một thỏi vàng, bộ dáng sợ sệt không dám ngẩng lên. Nam tử cầm lấy nhưng không nói gì, phất phất tay áo ý bảo lui đi. Chỉ đợi có thế cậu ta liền nhanh chóng chuồn mất.
Còn hắn thì đưa thỏi vàng sáng màu ánh kim lên nhìn, ngón tay thon dài vuốt ve, nhếch môi cười thích thú.
-Ta bẩm sinh đã thích những thứ phát ra ánh hào quang thế này. Nhưng tại sao...
Hắc Giải đằng xa đang ngơ ngác nhìn những gian hàng lớn cùng nhiều người xa lạ. Một kẻ thích yên tĩnh và bóng tối như cậu thật không thích hợp với những nơi thế này.
Nam tử kia nhìn nhất cử nhất động của Hắc Giải, đưa tay liếm môi.
-*Thật đáng yêu!*
...Một góc khác của khu chợ...
-Ma Ma, Tiểu Bạch Thỏ, A Tử! Các ngươi đâu rồi?
Hỏa Sư một thân hồng y bị lạc chạy khắp nơi tìm ba người kia, nhưng vẫn không thấy.
-Mọi người a!
Cậu như sắp khóc, ở nơi đất khách quê người mà bị lạc thế này thật đáng sợ!
-Nhìn kìa, nhìn kìa! Hắn là quái vật đó!
-Đúng vậy! Đúng vậy!
-Tóc đỏ đáng ngờ thật!
Người dân xung quanh chỉ trỏ bàn tán, lần đầu họ thấy một nam tử có mái tóc kì quái đương nhiên sẽ nghĩ là chuyện xấu. Hỏa Sư lắc đầu, biện minh.
-Ta không có! Ta không phải! Bẩm sinh ta đã vậy rồi!
-Thấy chưa? Là quái vật đấy! Bẩm sinh đã tóc đỏ, là điềm xui!
-Phải phải!
-Mau đuổi hắn đi!
Bọn họ ném đồ vào người cậu. Hỏa Sư khóc lóc chạy đi.
-Đừng mà! Đừng bắt nạt ta mà!
Bộp!
Do mải chạy không để ý mà cậu đụng phải một người. Bạch y nam tử quay lại, ngũ quan tinh tế, thập phần mỹ miều. Đôi mắt đen sâu hút hồn, nhưng lại tỏa ra tiên khí khó gần lạ thường. Trên tay còn cầm một cây phất trần, mái tóc trắng bạch kim dường như cũng đã lớn tuổi.
-Cung đạo trưởng, hắn là yêu quái! Là yêu quái đó!!!
Đám dân thường hét lên cảnh báo.
-Yêu quái?
Hắn nhìn Hỏa Sư đang run rẩy trước mặt mình. Không có mùi của yêu ma, nhưng lại có tiên khí.
-Ta sẽ xem chừng hắn. Mọi người có thể yên tâm!
-Vậy nhờ hết vào ngài, Cung đạo trưởng!
-Ừ.
Bọn họ giải tán rồi, vị đạo trưởng kia liền kéo tay cậu rời đi. Hỏa Sư đang run rẩy nên không dám phản kháng, cứ thế để người ta bắt.
...Đến một chỗ khuất...
Hắn buông cậu ra, quan sát lại một lượt nữa, cất giọng nhàn nhạt.
-Nói đi. Ngươi là ai? Tại sao trên người có tiên khí của long thần?
-Ta...ta tên Hỏa Sư. Có khí tức của long thần bởi vì ta chính là một con rồng.
Hỏa Sư ngây thơ. Cung Bạch (tức Bạch Dương) nhíu mày, rồng ư? Tên này hẳn là bị ngốc nên mới tiết lộ thân phận.
(Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa)
-Ngươi có biết nếu chuyện này mà lộ ra ngoài thì ngươi sẽ bị săn lùng hay không?
-Ta làm gì biết chứ! Ta bị lạc mất bằng hữu rồi. Mãi không tìm thấy họ.
Cậu phồng má tủi thân. Hắn thở dài.
-Ở đại lục này, rồng là biểu tượng thiêng liêng. Cũng đồng nghĩa với việc bị săn lùng rất gắt gao. Ta không biết ngươi từ đâu tới. Nhưng hãy mau chóng trở về đi. Nếu không sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu.
Cung Bạch phất áo rời đi. Hỏa Sư thấy vậy vội níu hắn lại.
-Nhưng ta bị lạc! Ta sợ lắm! Đạo trưởng đừng bỏ rơi ta mà!_Vừa khóc vừa nũng nịu
-...
Bộ dáng đáng yêu của chú rồng con này khiến Cung Bạch động tâm. Hắn không có hứng thú với những thứ xa hoa, càng không có hứng thú với loài vật quý hiếm này. Nhưng nếu cứ để cậu ta chạy lung tung thì chắc chắn sẽ thành miếng mồi béo bở của nhiều kẻ gian ác. Số phận cũng không mấy tốt đẹp gì.
-Ta biết rồi. Ngươi tạm thời cứ đi theo ta. Ta sẽ giúp ngươi đi tìm bằng hữu.
Cung Bạch đưa tay lấy cọng rau còn đang mắc trên đầu Hỏa Sư ra. Cậu vui sướng, ngẩng lên.
-Đa tạ đạo trưởng!
-Đi thôi._Nhàn nhạt
-Ưm!
Không hổ là trí thông minh "cao" nhất trong 6 bé rồng (từ dưới lên). Hỏa Sư thật chẳng đề phòng gì cả. Nếu như Cung Bạch không phải chính nhân quân tử thì tương lai của cậu sẽ thật mù mịt!
Mời các độc giả đón đọc chap tiếp theo nha, bái bai :3!
loading...
Danh sách chương:
- Văn án
- Giới thiệu nhân vật (P1)
- Chap 1: Hòn Đảo Rồng
- Chap 2: Rời khỏi quê hương
- Chap 3: Bị lạc đường
- Chap 4: Vừa gặp đã dê
- Chap 5: Khi dễ
- Chap 6: Dao động
- Chap 7: Bị bắt cóc
- Chap 8: Sủng vật
- Chap 9: Cưng chiều vô đối
- Chap 10: Tín vật "định tình"
- Chap 11: Không hiểu nổi mình
- Chap 12: Điên thật rồi!
- Chap 13: Tròn tròn trắng trắng
- Chap 14: Chiếm hữu
- Chap 15: Bị bẻ cong?
- Chap 16: Từ chối
- Chap 17: Động tình (18+)
- Chap 18: Ta sẽ không chạy trốn nữa! (18+)
- Chap 19: Huynh đệ tương tàn
- Chap 20: Bị trúng độc
- Chap 21: Khiêu khích
- Chap 22: Ngủ chung nhé?
- Chap 23: Ta yêu ngươi
- Chap 24: Ma giáo (18+)
- Ăn mừng 1k vote
- Thông báo kết quả
- Chap 25: Gặp lại và phát hiện
- Chap 26: Thú nhận
- Chap 27: Ngạo kiều
- Chap 28: Dạy dỗ
- Chap 29: Bị khống chế
- Chap 30: Say rượu
- Chap 31: Ý niệm đen tối
- Chap 32: Tự động dâng hiến
- Chap 33: Màn dạo đầu (18+)
- Chap 34: Triền miên (18+)
- Chap 35: Làm việc tốt
- Chap 36: Trốn thoát
- Chap 37: Kẻ tám lạng người nửa cân
- Chap 38: Bắt thêm một con rồng
- Chap 39: Vì yêu phải không?
- Chap 40: Lá thư
- Chap 41: Cảm xúc hỗn độn
- Giới thiệu nhân vật (P2)
- Chap 42: Ma Vô Tuyết
- Chap 43: Ta không thích ngươi
- Chap 44: Phương thuốc bí truyền
- Chap 45: Tà đạo
- Chap 46: Tri kỷ
- Chap 47: Môn hạ Bách Tiên
- Chap 48: Thỏ trắng thương tâm
- Chap 49: Ăn đậu hũ
- Chap 50: Lưu manh
- Chap 51: Đạo trưởng hắc hóa
- Chap 52: Cách để sinh con (18+)
- Chap 53: Tàn nhẫn
- Chap 54: Hối hận muộn màng (18+)
- Chap 55: Đa nhân cách (18+)
- Chap 56: Mắt nhãn
- Chap 57: Muốn hôn
- Chap 58: Cố chấp
- Chap 59: Nguyệt Lão se duyên
- Chap 60: Nhe nhóm
- Chap 61: Giúp nhau xuất (18+)
- Chap 62: Cha nợ con trả
- Chap 63: Lời hứa
- Chap 64: Vô liêm sỉ
- Chap 65: "Đổ máu"
- Chap 66: Hội ngộ
- Chap 67: Làm ấm giường
- Chap 68: Đăng cơ
- Chap 69: Tâm trạng bất ổn (18+)
- Chap 70: Mẹ nào con nấy
- Chap 71: Sợi tơ hồng
- Chap 72: Nháo nhào một trận cũng về với nhau
- Chap 73: Đào tiên
- Chap 74: Tân hôn
- Chap 75: Phát tình (18+)
- Chap 76: Sung Sức (18+)
- Chap 77: Bị béo?
- Chap 78: Mang thai?
- Chap 79: Quỷ Pháp Sư
- Chap 80: Chia tay
- Chap 81: Không có tiền đồ
- Chap 82: Giận dỗi (18+)
- Chap 83: Không nhịn được
- Chap 84: Mê hương
- Chap 85: Ép buộc (18+)
- Chap 86: Tình yêu mãnh liệt (18+)
- Chap 87: Ghen tức
- Chap 88: Bị lừa gạt (18+)
- Chap 89: Cảm giác khó chịu
- Chap 90: Tình yêu sét đánh
- Chap 91: Trở mặt thành thù
- Chap 92: Nguy cơ
- Chap 93: Đối mặt
- Chap 94: Dung túng
- Chap 95: Lạnh nhạt
- Chap 96: Của nợ
- Chap 97: Quan hệ gì?
- Chap 98: Loạn trí
- Chap 99: Bi thương hóa hận thù
- Chap 100: Ai sai? Ai đúng?
- Chap 101: Hóa giải
- Chap 102: Chiếm lấy ta đi~
- Chap 103: Để làm gì? (18+)
- Chap 104: Ta hứa (18+)
- Chap 105: Hậu thế (End)
- Giới thiệu truyện mới